Thần Chủ Ở Rể

Chương 1554




CHƯƠNG 1554

Lâm Đạo nhìn Lâm Thiên Minh rồi lạnh nhạt nói: “Thiên Minh, tôi biết ông vẫn luôn một lòng với gia chủ nhưng lần này bọn tôi cũng không có ý gì khác. Trước khi tóm được Vương Bác Thần, tôi hi vọng ông sẽ không đi gặp gia chủ. Đợi khi bắt được Vương Bác Thần thì ông muốn gặp gia chủ kiểu gì cũng được, bọn tôi không cản ông.

Lâm Thiên Minh khẽ biến sắc, ông ta vốn định lát nữa sẽ đi tìm anh cả khuyên anh cả giao Vương Bác Thần ra. Nếu làm tốt thì sẽ không ảnh hưởng tới danh tiếng.

Không ngờ Lâm Đạo lại nói thẳng như thế.

Lâm Thiên Minh lạnh lùng nói: ‘Đương nhiên là tôi hiểu, tôi cũng nói rõ với mấy người, tôi mặc kệ trong lòng mấy người đang nghĩ gì nhưng giới hạn của tôi là khiến anh cả quay đầu. Nếu mấy người dám ra tay với anh cả thì đừng trách tôi không nể mặt.”

Nói xong, ông ta liền quay người rời đi.

“Tôi tin vào thời điểm này Chú ba sẽ không hồ đồ như vậy đâu.”

Lâm Cảnh bình tĩnh nói: “Vậy xin nhờ chú hai và chú Ngọc Thành rồi.”

Sau đó, Lâm Thiên Nghĩa và Lâm Ngọc Thành liền đi bắt Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần giả vờ nói: ‘Vậy mọi chuyện xin giao cho các vị, thiếu chủ, tôi về bên gia chủ trước đây.”

Lâm Cảnh gật đầu nói: ‘Lão Phùng, lần này may mà có ông, nếu không hậu quả khôn lường rồi. Ông cứ về đi, tránh để ba nghỉ ngờ.”

Với bọn Lâm Cảnh mà nói thì lúc này, tên đã lên nòng.

Nhưng với Vương Bác Thần mà nói, chỉ mỗi việc bức ép nhường vị là không đủ.

Sau khi rời đi, Vương Bác Thần không đi tìm Lâm Thiên Thành mà lại đến chỗ Lâm Thiên Minh.

“Lâm Thiên Minh trung thành với Lâm Thiên Thành như vậy, nếu ông ta chết dưới †ay Lâm Thiên Thành thì nhà họ Lâm sẽ còn ai tin tưởng Lâm Thiên Thành sao?”

Vương Bác Thần cười lạnh.

“Minh công tử, gia chủ gọi ngài sang một chuyến”

Lâm Thiên Minh nhìn lão Phùng, bất mãn nói: “Lão Phùng, rốt cuộc ông có ý gì? Ông đã thương lượng với gia chủ chuyện đêm ¡ nay chưa? Ông làm thế sẽ khiến anh cả tiến thoái lưỡng nan đói ! !”

Vương Bác Thần cười nham hiểm, nhỏ giọng nói: “Minh công tử, chẳng lẽ ngài không nghĩ tới chuyện gia chủ cố tình làm vậy sao?”

Lâm Thiên Minh biến sắc: “Có ý gì?”

Vương Bác Thần cố ý nói: “Cụ thể thế nào thì ngài lên hỏi thẳng gia chủ đi. Gia chủ đang đợi ngài, ngài đi một mình là được, †ôi không đi đâu.”

Lâm Thiên Minh vội vàng chạy đi.

Vương Bác Thần đứng sau nở nụ cười lạnh, sau đó anh biến thành dáng vẻ của Lâm Thiên Thành rồi đi tới phía trước đợi Lâm Thiên Minh.

Vương Bác Thần lừa Lâm Thiên Minh đi tìm Lâm Thiên Thành, còn mình thì biến thành Lâm Thiên Thành chuẩn bị chặn giết trên con đường mà Lâm Thiên Minh chắc chăn phải đi qua.

“Anh cả? Sao anh lại ở đây?”

Khi đi qua một đình các, Lâm Thiên Minh hơi sững người rồi vội vàng hỏi.

Vương Bác Thần giả thành Lâm Thiên Thành chỉ vào ghế rồi nói: “Ngồi rồi nói.”