Thần Chủ Ở Rể

Chương 1515




CHƯƠNG 1515

Đúng lúc đó, Chung Minh nhân cơ hội, hỏi thêm: ‘Ba, gia chủ của nhà họ Lâm không phải cũng thân mang bệnh nặng sao? Sao chúng ta không giới thiệu thần y Lâm đ ến nhà họ Lâm? Nếu thần y Lâm thích sưu †ập công pháp như vậy, nhà họ Lâm cũng không thiếu những món đồ như vậy.”

Ánh mắt Chung Vũ lóe sáng, ông ta già đã thành tinh, ngay lập tức hiểu ra ẩn ý trong lời nói của Chung Minh.

Liền quay đầu về phía Vương Bác Thần, nói: ‘Chuyện này còn phải hỏi ý của thần y Lâm. Thần y Lâm, không biết anh có băng lòng ra tay cứu chữa cho một người nữa không? Người kia là gia chủ của nhà họ Lâm, Lâm Thiên Thành, trong mình mang bệnh nhiều năm, đã tìm vô số danh y nhưng đều không chữa khỏi. Nếu thần y Lâm băng lòng ra tay thì lão phu tôi có thế giới thiệu. Nhà họ Lâm có nhiều công pháp, nhất định có thể thỏa mãn được sở thích của thần y Lâm.”

Trong lòng Vương Bác Thần lay động.

Anh chỉ đợi nhà họ Chung chủ động nhắc đến chuyện này.

Nếu như anh chủ động nhắc đến thì cho dù là nhà họ Chung hay nhà họ Lâm đều sẽ nảy sinh nghỉ ngờ.

Mặc dù Vương Bác Thần trong lòng thầm kích động nhưng vấn không thể hiện ra ngoài mặt, ngược lại còn nói bằng vẻ vô cùng không tình nguyện: “Tôi không có nhiều thời gian như vậy, tôi cũng không phải là thánh nhân, Lâm Thiên Thành gì đó muốn chết ở đâu thì chết, tôi phải đánh cược nữa đấy. Còn về công pháp gì đó, đó chẳng qua chỉ là một sở thích của tôi, hôm nay có được mười mấy quyển công pháp đã là đủ rồi.”

Thái độ thô lỗ của Vương Bác Thần không những không khiến cho Chung Vũ cảm thấy khó chịu mà ông ta lại càng hi vọng có thể giới thiệu người này cho nhà họ Lâm.

Chỉ cần Vương Bác Thần có thể trị khỏi bệnh cho Lâm Thiên Thành thì nhà họ Chung có thể đưa ra yêu cầu mua lại công pháp Thần Kiều Cảnh, đến lúc đó nhà họ Lâm chắc cũng sẽ không từ chối.

Hiện giờ nhà họ Chung chỉ còn thiếu một vị Thần Kiều Cảnh để trở thành gia tộc hạng một.

Chung Minh nháy mắt nhìn Chung Vũ, cho dù thế nào cũng phải khiến Lâm Diệp đồng ý chuyện này.

Đây là cơ hội của nhà họ Chung, nhất định không thể để lỡ.

Chung Vũ bình thản nói: “Ha ha, thần y Lâm không cần vội, chúng ta có thể thương lượng mà. Nhà họ Chung chúng tôi cũng chỉ là gia tộc loại hai, số lượng công pháp lưu giữ cũng có hạn. Nhà họ Lâm thì không giống vậy, nhà họ Lâm là gia tộc loại một, công pháp bảo thuật vô số kể, cho dù anh ra điều kiện là công pháp Thần Kiều Cảnh thì nhà họ Lâm cũng sẽ lấy ra.”

“Tôi cũng không có hứng thú lắm.”

Vương Bác Thần cố tình tỏ ra không hứng thú, nhưng cũng không từ chối hẳn.

Hiện giờ anh đang câu cá, để nhà họ Chung sốt ruột lên.

Từ tư liệu mà Dạ Anh Thư đưa, có thể thấy hiện giờ nhà họ Chung đang thiếu nhất một cường giả Thần Kiều Cảnh trấn giữ, mà bọn họ chỉ có thể thông qua nhà họ Lâm để mua được công pháp Thần kiều Cảnh.

Vậy nên nhà họ Chung sẽ còn sốt ruột hơn anh.

Thế này gọi là muốn nắm phải buông.

“Thân y Lâm, đây là năm bộ công pháp Đăng Vân Cảnh, hai bộ công pháp Linh Đài Cảnh, anh kiểm tra thử xem.”

Chung Khuông đưa chiếc hộp đựng công pháp tới trước mặt Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần tiện tay cầm lấy, ra vẻ †âm trạng cũng không tồi, bộ dạng như một con buôn, cười gian xảo nói: “Tôi cứu người cũng phải xem duyên phận, nếu lần sau tìm được thấy tôi, đến lúc đó chỉ cần lấy ra công pháp thì cũng không phải không được, ha ha, không cần tiên đâu.”

Nói xong liền rời đi.