Thần Chủ Ở Rể

Chương 1494




Chương 1494

Hai người bảo vệ gác cửa cung kính chào hỏi, đồng thời dùng ánh mắt kinh ngạc đánh giá Vương Bác Thần.

Đây chính là lần đầu tiên tiểu thư mang đàn ông về gia tộc.

Người trẻ tuổi kia thật đúng là không sợ chết, dám thân cận với tiểu thư.

Vương Bác Thần lúc này, dung mạo đã hoàn toàn thay dổi.

Vốn là đường cong gương mặt anh mạnh mẽ, nhưng mà lúc này lại biến thành vô cùng nhu hòa, giống như là mấy tiểu thịt tươi lưu lượng, hoàn toàn là một tiểu bạch kiểm.

Dạ Anh Thư gật đầu nói: “Đây chính là Viên Diệp, sau này sẽ là cô gia của mấy người.”

“Chào cô gia.”

Hai người gác cửa lập tức cười hỏi thăm, nhưng mà trong ánh mắt lộ ra vẻ kỳ quái.

Viên Diệp này đúng là một hán tử, lại có thể thu phục được ma nữ tiểu thư này.

Nhưng mà tiếp theo vẫn còn chuyện phiền phức, đại thiếu gia nhà họ Phong đã đến cầu thân rồi, mặc dù bị tiểu thư đánh một trận tơi bời, nhưng bên phía nhà họ Phong kia lại rất vừa ý với hôn sự này.

Trong tộc cũng không ít người thật sự xem trọng tiểu thư và đại thiếu gia nhà họ Phong.

Viên Diệp này đúng là đầu sắt không sợ chết mà.

Vương Bác Thần gật nhẹ đầu, luôn cảm thấy trong nụ cười của hai người này mang theo chút gì đó hả hê.

Nhưng mà chuyện này không ảnh hưởng gì đến anh, dù sao cũng chỉ là kết hôn giả, tạo ra một thân phận giả mà thôi.

Đến khi Dạ Anh Thư đưa Vương Bác Thần đi vào, hai người gác cửa mới bắt đầu bà tám, hưng phấn nói: “Tên nhóc này thật đúng là gan lớn mà, dám yêu đương với tiểu thư. Tôi lại có chút bội phục tên nhóc này, lại có thể bắt được tiểu thư, chẳng lẽ cậu ấy không biết tiểu thư là ma nữ sao?”

Người còn lại nói: “Tôi nghĩ rằng tiểu bạch kiểm này không cố được mấy ngày cũng chạy mất, ngay cả cậu Phong cũng bị tiểu thư đánh trọng thương ba tháng không xuống được giường, tiểu bạch kiểm này nhìn qua là biết không chịu đánh nổi.”

“Ha ha, sao tôi lại cảm thấy, tiểu bạch kiểm này bị tiểu thư bắt lấy? Tôi nghĩ cậu ấy bị tiểu thư lừa gạt đến, thật sự không biết sự đáng sợ của tiểu thư đó.”

“Ngàn vạn đừng nói ra, tiểu thư khó khăn lắm mới mang một người đàn ông về, nếu như dọa chạy rồi, tiểu thư nhất định sẽ giết hai ta.”

“Phí lời, tôi cũng không ngốc. Nhưng mà, cho dù tiểu thư lừa gạt tên tiểu bạch kiểm này, Phong đại thiếu nhà họ Phong bên kia cũng sẽ không từ bỏ đâu, lỡ như Phong đại thiếu đánh tiểu bạch kiểm này chạy mất, tiểu thư có giết đến nhà họ Phong không?”

“Cậu đừng nói, tôi cảm thấy định sẽ có chuyện. Với tính tình của tiểu thư, nếu Phong đại thiếu thật sự dám ra tay, cô ấy thật sự dám giết Phong đại thiếu.”

“Thôi, vẫn là đứng xem là được rồi, dù sao đây là chính tiểu thư khó khăn lắm mới lừa về được.”

Hai người nói thầm, nhìn thấy bà Ngô sắc mặt tái nhợt đi đến, vội vàng nói sang chuyện khác.

Cùng lúc đó, Vương Bác Thần càng cảm thấy không bình thường.

Người nhà họ Dạ nhìn anh, giống như là nhìn quái vật, ánh mắt kia muốn kỳ lạ bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Càng làm cho anh cảm thấy kỳ lạ là, những người này chẳng những không thể hiện ra địch ý hay tư thái cao cao tại thượng, ngược lại vẻ mặt đều giống nhau: Nhìn có vẻ hả hê.

Dạ Anh Thư hung hăng trừng mấy người kia, những người này mới vội vàng rời đi.