Thần Chủ Ở Rể

Chương 1413




CHƯƠNG 1413

Vương Hạo cười, thân thể bắt đầu tan rã.

Ông ta nhìn về phía Vương Kinh Hồng, giọng nói rin rít: “Ba, xin lỗi, con trai bất hiếu, đi trước một bước.”

“Hạo…

Vương Kinh Hồng nước mắt như mưa, đấm thùm thụp vào ngực mình, lòng đau như căt, ngất xỉu tại chô.

“Vương Hạo, ông là tên nhu nhược, ông là tên nhu nhược!”

Vương Bác Thần thoát khỏi ngăn trở của Khương Lạc Trần, tiến lên, muốn bắt lấy cái gì đó.

Nhưng cơ thể Vương Hạo đã hoàn toàn rữa nát, cuối cùng anh chẳng bắt được gì cả.

“Ba —

“Hạo, con là người giỏi giang, chúng ta đều không bằng.”

Khương Lạc Trần sững sờ nhìn Vương Hạo biến mất, lẩm bẩm một mình.

Không ai nghĩ rằng cuối cùng sẽ là tình huống như thế này.

Không ai có thể hiểu được nỗi khổ trong lòng Vương Hạo.

Cũng không ai có thể hiểu được những năm nay Vương Hạo đã phải sống trong sự giày vò như thế nào.

Có lẽ, cái chết, đối với Vương Hạo mà nói, là một sự giải thoát.

Vương Bác Thần quỳ trên mặt đất, cả người như mất hồn.

Vương Hạo đã chết.

Người đàn ông phụ lòng mẹ mình đã chết rồi.

Người đàn ông không xứng làm chồng, không xứng làm cha đã chết rồi.

Nhưng tại sao anh lại buồn như vậy?

Tại sao anh lại đau lòng như vậy.

Anh nhìn hai bàn tay trống không của mình, người đàn ông phụ tình kia chết rồi, chẳng để lại gì cả.

Chỉ tiêu tan như vậy, ngay cả một góc áo anh cũng không nắm được.

Không để lại thứ gì cả.

“Thực ra, tôi đã sớm hiểu được nỗi khổ trong lòng ông rồi, tôi hiểu chỗ khó của ông khi làm một người đàn ông, tôi hiểu ông không dễ dàng gì.”

Vương Bác Thần tự lẩm bẩm: “Nhưng tôi không biết nên đối mặt với ông thế nào, không biết nên mở miệng với ông thế nào.

Ông cũng không cho bản thân ông một cơ hội để tôi chấp nhận ông.”

“Ba, con hiểu ba rồi.”

“Nhưng ba lại không còn nữa.

Mùi máu tanh tràn ngập trong không khí, rất nhiều thi thể năm trên mặt đất.

Ảnh vệ bảo hộ Triệu Thanh Hà và Dao Dao đều chết cả.

Ba mươi sáu thiên cương, bảy mươi hai địa sát của Thiên Thần Các đều đã chết sạch rồi.

Vương Hạo cũng chết rồi.

Vương Bác Thần ngây người quỳ trên mặt đất, máu và nước mắt chảy ra từ mắt anh.