Thần Chủ Ở Rể

Chương 1324




CHƯƠNG 1324

Vừa lắm con đuỹ, có người xử mày rồi.

“Hay.

Rất nhiều người đồng loạt võ tay tán thưởng, chỉ ước người làm điều đó là chính họ.

Cô gái tóc vàng bị đánh đến khóe miệng chảy máu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái bọn khốn kiếp, chờ lát nữa, bạn trai tao sẽ không tha cho bọn mày!”

Người phụ nữ tóc vàng hung tợn đe dọa, hoàn toàn phớt lờ sự chế giêu của những người xung quanh.

Tuy rằng có người quỳ lâu không muốn đứng lên, nhưng đại đa số đều không bằng lòng làm chó cho người khác, nhất là khi gặp phải loại người ăn cây táo rào cây sung, quay lưng phản bội tổ quốc, trong lòng lại càng hận thù sục sôi.

“Cô ngậm mồnm lại đi, chê bị đánh chưa đủ à? Loại đê tiện.”

“Cái loại rác rưởi ngay cả tổ quốc mình cũng không nhận này, đáng bị đánh. Người anh em, tôi ủng hộ anh, lát nữa gặp phiền phức cũng đừng sợ, chúng ta cũng có đại sứ quán, Nước R của chúng ta không còn là Nước R mấy chục năm trước nữa, người khác không thể ngồi lên đầu lên cổ chúng ta.

“Đúng thế, hiện tại tổ quốc chúng ta cường thịnh, chúng ta không gây sự, cũng không sợ phiền toái, không quen biết cái loại hạ tiện này.”

Nghe những lời này, Vương Bác Thần cảm thấy ấm áp trong lòng.

Sự bảo vệ những năm này không hề vô ích.

Lúc này, nữ tiếp viên đứng lên nói: “Tiểu thư Allen là bạn gái của thiếu gia Locke gia tộc Brown, thiếu gia Locke sẽ đón tiểu thư Allen tại sân bay, tốt nhất các anh nên xin lỗi tiểu thư Allen, tôi có thể giúp các anh hòa giải chuyện này.”

Nghe vậy, sắc mặt người nào đó hơi thay đổi, trâm giọng nói: “Nghe nói gia tộc Brown là một gia tộc thế giới ngầm ở nước A, bọn họ là thế lực cầm đầu, có qua lại với chính quyền địa phương, không dễ chọc.”

Nếu vậy, thì mọi chuyện gặp rắc rối.

Dù sao cũng không phải đang ở trên lãnh thổ Nước R, mà đang ở nơi đất khách quê người.

Dù có tìm đại sứ quán thì cũng không kịp.

Có người hừ một tiếng: “Chúng ta nhiều người như vậy, tôi không tin bọn họ dám làm chuyện gì, chỉ cần ra tay thì đã là chuyện liên quan đến quan hệ ngoại giao, tôi không tin người gia tộc Brown không có đầu óc như vậy.”

Mọi người lần lượt đưa ra ý kiến, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng rằng họ đang hoảng loạn.

Suy cho cùng, đối phương là một gia tộc thế giới ngầm, mà bên nước A lại cho dùng súng.

Người phụ nữ tóc vàng rõ ràng là người nước R nhưng tên Allen, lúc này giương gương mặt sưng húp, ngạo nghề nói: “Bây giờ biết sợ rồi à, sớm biết thì tội gì phải thế.

Tôi không ngại nói cho các người biết gia tộc bạn trai tôi thực ra là xã hội đen, mà lại còn kinh doanh vũ khí, nếu muốn xử các người chỉ cần chỉ một ngón tay là sẽ có sát thủ ra tay. Đợi khi các người chết rồi, có lỡ xảy ra chuyện gì cũng có sát thủ nhận rồi.

Bây giờ, ngay lập tức quỳ xuống và dập đầu xin lõi tôi, nếu tâm trạng tôi tốt có thể sẽ tha cho các người. Đương nhiên, hai tên ngu này chết là cái chắc.

Nói rồi, Allen nhìn Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong.

Ông lão rất tức giận, nhưng tình thế bây giờ cũng không làm gì được, ông nói: “Chuyện xảy ra là do tôi, cô đừng gây chuyện với người khác. Nếu cô còn có lương tâm thì đừng liên luy tới người khác, cứ nhắm vào tôi.”

“Lão già chết tiệt, đừng có vội, tôi cũng sẽ không buông tha cho ông.”

Allen chỉ vào ông lão, thâm độc nói.