Cậu thiếu niên bước lên,- Cháu ra mắt Thửa thức, mong được ngài chỉ bảo.- Cháu ngoan, không cần quá đa lễ.Thiếu niên nói xong quay sang chắp tay chào Trần Cảnh.- Cảnh đệ khỏe mạnh chứ.- Cảm ơn Hoàng huynh, tiểu đệ vẫn mạnh khỏe.Trần cảnh quan sát thiếu niên, đối phương cũng đang quan sát cậu.
Thiếu niên này chính là thiếu tộc trưởng họ Nguyễn, cậu ta hơn Cảnh ba tuổi.
Cũng được coi là thiên tài nổi bật nhất của họ Nguyễn.Cho hộ vệ cả hai bên lui ra khỏi phòng.
Hai bên đều lần lượt ngồi vào vị trí của mình.
Hôm nay chỉ là một buổi gặp riêng giữa hai vị tộc trưởng, còn việc liên minh đã sớm được thống nhất từ trước.
Toàn là những câu chuyện ngày trước của hai vị tộc trưởng.
Không ngờ hai người hồi trẻ từng có thời gian dài tu luyện cùng nhau.
Đều cùng tu luyện ở Hồng Bàng thư viện.Lại nói về Hồng Bàng thư viện.
Đó là một thế lực lớn tại Hồng Bàng nhân giới.
Thư viện này không thuộc bất kỳ một quốc gia nào.
Nó tọa lạc tại trung tâm của nhân giới, Mỗi hai năm sẽ tuyển chọn những thiếu niên ưu tú từ khắp nơi để đào tạo.Dù không biết nó hình thành từ khi nào nhưng thế lực của thư viện cực kỳ khổng lồ.
Nó thực sự là một con quái vật mà không một vương triều nào dám coi thường.
Nhưng tôn chỉ của thư viện là chỉ thu nhận nhân tài, chuyên tâm vào việc đào tạo chứ không can dự vào thế tục nên nó mới có thể tồn tại đến tận bây giờ.Suốt một giờ đồng hồ, hai người lớn vừa uống rượu vừa kể lại những câu chuyện ngày trước.
Hai đứa nhỏ ở bên chỉ có ngồi nghe, thi thoảng lại rót rượu cho lão ba của mình.Trong lòng Trần Cảnh tràn đầy tò mò.
Không ngờ cha của cậu cũng có thời trẻ đặc sắc như vậy.
Những chuyện này chưa bao giờ thấy cha cậu nhắc đến.
Cả hai cùng xuất thân từ một vương triều, cùng tiến vào thư viện một đợt.
Cùng nhau trải qua nhiều lần sinh tử tranh đấu mới có được tình cảm như ngày nay.Chỉ là sau khi tốt nghiệp thư viện, mỗi người một trí nên mới không còn hay gặp mặt như trước.
Nhưng có vẻ thời gian cũng không thể làm nhạt đi tình cảm giữa họ.Khi hai người đang trò chuyện ở bên dưới bỗng vang lên tiếng chuông lớn.
Có vẻ buổi đấu giá đã được bắt đầu.
Hai người liền di chuyển ra ban công, cùng ngồi nhìn xuống bên dưới.
Cảnh và Hàong cũng đồng thời đi theo.Chỉ thấy phía dưới đã ngồi kín chỗ.
Những phòng ở tầng hai cũng đều đã có chủ nhân.
Vốn bình thường sẽ không có nhiều người như vậy, nhưng thời gian này thành Phú Xuân đang ở giai đoạn nhạy cảm.
Người đổ về đây tăng gấp mấy lần.Ở phía dưới cùng tất nhiên là những ngự nhân sư tán tu hoặc của những gia tộc nhỏ.
Tầng hai là chỗ của nhưng gia tộc tầm trung trở lên hoặc cao thủ cấp dị nhân.
Tầng ba chỉ có lác đác vài phòng.
Hôm nay ngoài phòng mà Trần Cảnh đang ở còn có hai phòng nữa.
Nhưng mỗi phòng đều có một màng sáng mỏng ngăn cách người từ bên ngoài nhìn vào.Họ Nguyễn ngoài là một đại tộc lâu đời của vương triều ra, còn là một dòng họ làm thương nghiệp lớn nhất cả vương triều.
Nhờ việc kiểm soát rất nhiều cảng biển lớn ở trung bộ mà họ Nguyễn có một hệ thống thương nghiệp, mậu dịch cực kỳ đồ sộ.
Ví dụ như những sàn đấu giá như thế này trên khắp vương triều, phải có đến sáu phần là sản nghiệp của họ Nguyễn.Ngoài ra còn có rất nhiều chỗ như vậy ở các quốc gia khác.Người trong họ Nguyễn ai cũng là một thương nhân nhạy bén, ai cũng có khả năng ăn nói thượng thừa.
Cứ nhìn tên quản sự đang khua môi múa mép trên bục đấu giá là biết.
Có thể nói là êm tai vô cùng, nghe một cái đã khiến người ta có cảm tình.
Nhờ có thể lực lớn chống lưng, lại có những chính sách giao dịch hết sức công bằng nên uy tín của họ Nguyễn rất cao.Về đấu giá hội như thế này có hai loại hình đấu giá.
Đầu tiên quản sự của họ Nguyễn sẽ đưa ra các vật phẩm có sẵn do bên tổ chức chuẩn bị.
Mọi người cùng ra giá.
Ai cao thì được.
Loại thứ hai chính là người tham dự đưa ra đồ vật, nhờ bên tổ chức đấu giá hộ.Hình thức đầu tiên cũng là phổ biến nhất.
Đồ vật đưa ra đa phần là các vật phẩm cần thiết cho người tu luyện.
Ví dụ như các loại binh khí, áo giáp, thậm chí là công pháp.
Nhưng những thứ đó chỉ phù hợp với những người xuất thân không tốt, không có thế lực chống lưng.Ví dụ như bên dưới đang đấu giá một thanh trường kiếm.
Tên là ‘ phá kim kiếm’ Lưỡi kiếm làm bằng thép tinh luyện, có thể chặt đá chém sắt.
đao kiếm bình thường bị nó thái như thái đậu hũ.
Giá khởi điểm hai mươi khối tinh thạch hạ phẩm.Tinh thạch là tiền tệ cơ bản của giới tu luyện, chia làm tuyệt,thượng, trung, hạ bốn loại.
Bên trong chứa một số lượng nhỏ khí, có thể dùng tu luyện, cũng có thể dùng để thiết lập trận pháp.
Lấy tỷ lệ một đổi mười để quy đổi.Đối với Trần Cảnh, hai mươi khối linh thạch hạ phẩm cũng không phải cái giá quá cao.
Số lượng tinh thạch cậu nhận được một tháng nhiều hơn cả chục lần.
Nhưng với những ngự nhân sư không có bối cảnh thì đó là một con số không phải ít.Dù sao một con yêu thú cấp một tu vi dưới trăm năm cũng chỉ bán được số đó mà thôi.
Nhưng để xử lý được một con yêu thú cấp một như vậy cũng tốn khá nhiều công sức và không dễ dàng gì với đa phần người dưới kia.Hơn nữa phẩm chất thanh kiếm đối với Cảnh cũng chỉ gọi là tốt một chút.
Nếu thực sự muốn cha cậu có thể cấp cho cậu nhưng thanh kiếm tốt hơn rất nhiều lần.
Cuối cùng thanh kiếm được một ngự nhân sư cấp mười hai mua với giá hai mươi bốn khối tinh thạch.Buổi đấu giá diễn ra liên tục suốt gần hai giờ đồng hồ nhưng Trần Cảnh không vừa ý một thứ gì cả.
Thỉnh thoảng có một vài loại công pháp hay thuật pháp cũng xuất hiện.
Nhưng phẩm cấp tối đa chỉ là nhân cấp thượng phẩm mà thôi.Dù như vậy nhưng người bên dưới cũng tranh mua kịch liệt.
Như cuốn thuật pháp ‘ thổ long pháo’ nhân cấp thượng phẩm bị mấy gia tộc đấu giá kịch liệt, thậm chí tầng hai cũng có rất nhiều người tham gia.
Dù sao không phải gia tộc nào cũng có nhiều loại thuật pháp, công pháp như tứ đại gia tộc.Giá khởi điểm chỉ năm mươi tinh thạch trung phẩm, nhưng cuối cùng một gia tộc ở tầng hai phải dùng tới gần một trăm tinh thạch trung phẩm, tức là gần một nghìn tinh thạch hạ phẩm mới mua được cuốn thuật pháp này vào tay.
Con số này không hề nhỏ với một gia tộc tầm trung.Trần Cảnh ngồi trên tầng ba chăm chú quan sát.
Dù không có thứa nào vừa ý cậu nhưng cũng là một cơ hội tốt để mở rộng tầm hiều biết.Lúc này cuộc đấu giá đi đến gia đoạn hai.
Những vật phẩm này đều là do người tham gia đấu giá hội mang ra.
Vốn cậu cũng không có hy vọng có thể tìm được vật gì vừa ý, nhưng đến vật phẩm thứ hai đã khiến cậu bị thu hút.
Không chỉ cậu mà gần như cả hội trường đều chú ý vào nó.Chí thấy quản sự cười híp mắt, từ phía người hầu lấy ra một khay nhỏ.
Trên khay có một lọ nhỏ bằng ngọc trắng cao chừng mười phân.
Nhìn chất ngọc đã thấy sự bất phàm.
Quả nhiên giọng nói của tên quản sự vang lên :- Các vị, vật phẩm lần này do một vị khách nhân đến từ phương xa gửi gắm.
Chắc hẳn nhìn chiếc bình các vị cũng có thể đoán ra đó là một loại đan dược.Dừng lại một lúc, khi thấy mọi người đều tập trung lắng nghe.
Tên quản sự có vẻ rất đắc ý- Hắc hắc, đúng là một loại đan dược.
Tại hạ cam đoan loại đan dược này có thể khiến các vị hài lòng về buổi đấu giá ngày hôm nay.Nói rồi tên khốn kiếp ấy lại cười, con mắt thì híp lại như trêu ngươi người khác.
Nhìn cái mặt chỉ muốn táng vài cái cho bõ ghét.
Bên dưới cũng có vài người nóng tính đã chửi ầm cả lên.Có vẻ thấy không khí đã đủ nóng, cuối cùng tên quản sự chết tiệt cũng nói ra tên loại đan dược đó.- Hắc hắc, các vị, các vị xin đừng nóng vội.
Loại đan dược lầ này chính là…… ‘ tăng khí đan’Dọng nói của tên quản sự vừa dứt thì không khí như vỡ tung ra.
“ Tăng khí đan” con mẹ nó chứ là tăng khí đan đó.
Là loại đan dược đã được luyện thành đan chứ không phải loại linh dược bình thường.Tất cả mọi người đều đỏ mắt.
Đừng nói là những người bên dưới, ngay cả trên tầng hai, tầng ba cũng phát ra những âm thanh kinh ngạc.
Kể cả cha cậu và tộc trưởng Nguyễn Kim bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên.
Cha cậu ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Nguyễn Kim, chỉ thấy vị tộc trưởng này cười khổ nhìn cha cậu- Thừa huynh đứng nhìn tiểu đệ như vậy, ta cũng không biết việc này.
Việc ở khu đấu giá đều do các quản sự phụ trách.
Bình thường ta cũng không quản đến.
Chỉ khi nào cấp bậc cực kỳ long trọng ta mới để ý một chút.- Ra vậy, tuy nhiên nếu đã gặp ở đây vậy Nguyễn Kim huynh hãy nhường ta nhé.
Khuyển tử đang cần dùng đến.
Lần này coi như ta nợ huynh một nhân tình.
Như thế nào ?- Haha Trần Thừa huynh khách sáo rồi.
Nếu Huynh đã có lời, ta đương nhiên sẽ không tham gia.Trần Cảnh ở bên cạnh cũng kinh ngạc không kém.
Không phải vì biết tác dụng của đan dược mà chỉ cần thành đan thì đều trân quý vô cùng.
Ánh mắt tò mò, liền hỏi nhỏ cha mình- Cha à, tăng khí đan có tác dụng gì vậy, mọi người có vẻ đều rất mong muốn có nó a.- Tăng khí đan có thể giúp ngự nhân sư đề thăng cảnh giới Nó hữu dụng nhất đối với ngự nhân sư.
Ngự nhân sư cấp năm uống một viên có thể tăng ít nhất hai cấp.
Nếu ai ở cấp mười hai đỉnh phong, uống một viên có thể trợ giúp một phần đột phá đến Dị nhân.
Dị nhân dùng cũng có thể tăng cường lượng khí trong cơ thể nhanh hơn hai thành.Tác dụng hẳn giống với linh khí dịch nhưng hiệu quả thì hơn gấp vài lần.
Chẳng trách đám ngự nhân sư , nhất là đám ngự nhân sư cấp mười hai lại đỏ mắt tới vậy.
Thứ này đúng là hàng hiếm.Không khí bên dưới đã sắp nổ tung rồi.
Tuy nhiên khi tên quản sự cười âm hiểm nói ra cái giá thì không khí cũng hạ nhiệt đi một phần.- Các vị hẳn không cần phải thích về thứ này nữa.
Lọ đan này có tất cả ba viên.
Do một vị dược sư gửi gắm bản hội đấu giá giúp.
Giá khởi điểm một trăm năm mươi tinh thạch trung phẩm.Đúng là linh đan.
Cái giá khiến cho phần lớn người ở đây lắc đầu.
Tuy nhiên không vì thế mà dễ dàng có được nó.
Giá không ngừng bị đẩy lên cao- 160- 170- 180- …Chẳng mấy chốc giá đã bị đẩy lên 220 khối tinh thạch trung phẩm.
Cái giá này rất gần với giá trị của đan dược rồi.
Tên quản sự thấy mọi người đều im lặng, liền đập búa- 220 lần thứ nhất.Còn chưa nói xong giọng nói của cha cậu liền vang lên.- Ta ra giá 300Bên dưới một mảnh kinh ngạc, đây đã là giá cao nhất của lọ đan dược này rồi.
Có vẻ thấy tiêng nói phát ra từ trên tầng ba nên tiếng ra giá cũng im bặt.
Đan dược tuy quý nhưng nếu đắc tội với người ở trên đó thì còn mạng để dùng hay không còn chưa biết.
Đó là suy nghĩ của những người ở dưới.Quản sự cũng là người tinh minh, nhìn thấy bầu không khí liền quyết đoán đập búa, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn một phần.- 300 lần thứ nhất- 300 lần thứ haiKhi quản sự định gõ búa lần thứ ba.
Một giọng nói âm lãnh vang lên.- Ta ra 400
.