Thần Chi Tả Thủ

Quyển 2 - Chương 31




Edit + Beta: Tiểu Vũ

“Chiến đội solo của Trung Quốc tồn tại ’10 điều không thể tưởng tượng được’ trong giới CS, solo và thành viên chủ lực gun liên tiếp 2 năm góp mặt trong top10 tuyển thủ CS thế giới, còn cả tay bắn tỉa xuất thần nhập hóa Cẩu Cẩu…” Bình luận nam không có bởi video đã kết thúc mà tiếng nói nhẹ nhàng đi, ngược lại bị không khí ở hiện trường làm cho càng thêm hào hứng, thuật lại trận chiến huy hoàng đầu tiên của chiến đội, “Đứng thứ hai bảng xếp hạng tuyển thủ ổn định nhất, thứ tư bảng xếp hạng tuyển thủ có khả năng giết người tốt nhất, thứ hai bảng xếp hạng tuyển thủ có khả năng khống chế nhất, thứ tư bảng xếp hạng có phòng ngự tốt nhất, 3 lần đề cư MVP.”

“Những bảng xếp hạng trên, đều là bảng xếp hạng của cả thế giới.” Bình luận nữ cười bổ sung.

Những tiếng vỗ tay cực lớn vang lên, như là mang đến ánh sáng ấm áp vào trời đông giá rét của giới CS.

Trò chơi thể thao điện tử mạnh nhất thời điểm hiện tại, Warcarft, có đến hơn 3 vạn tuyển thủ chuyên nghiệp.

Mà CS thì số tuyển thủ có thể nhận lương để chơi thì chỉ lác đác vào người. Mỗi lần có giải đấu CS lớn, đều là người người chơi lâu năm chiếm đa số, dựa vào sự nhiệt tình đã từng có, cứng rắn chống đỡ ở nơi này.

Bởi vì tất cả mọi người đều tin tưởng, sẽ có những tia sáng ấm áp chiếu tới sau những ngày đông giá rét.

Một màn vừa rồi, thành công khiến người hâm mộ nhiệt tình hẳn lên.

Trên màn hình lớn xuất hiện 8 đội mạnh, chính thức bắt đầu trận đấu.

Vị trí bên cạnh solo nhanh chóng có người ngồi xuống. Nói giới thiệu một chút, cô biết đó là những người trong CLB của solo. Trong tiếng bắn nhau kịch liệt, anh nhìn đồng hồ đeo tay một cái, nói: “Anh đi trước chuẩn bị.”

Ngải Tình gật đầu, nhìn anh đi vào khu thi đấu.

Vẫn là áo ngắn tay polo màu trắng, quần jean và đồng hồ đeo tay năm đó.

Trước kia tự mình thi đấu lấy được giải thưởng, rồi mua đồng hồ tặng anh.

Ngải Tình đột nhiên cảm giác được tiếng súng rất ồn ào, cầm thẻ tên của solo đi ra bên ngoài, đứng trước máy bán nước tự động, chăm chú suy nghĩ xem nên uống trà xanh hay hồng trà.

Phía sau bỗng nhiên có người nhét 5 tệ tiền giấy vào, thay cô chọn đồ uống.

Dt đưa lon hồng trà lạnh cho cô.

Cô nói cảm ơn, bật nắp, cắm ông hút, uống một ngụm.

Bầu không khí bên trong hội trường thi đấu đang cực kỳ nóng, bên ngoài đương nhiên sẽ chả có ai đi lại, chỉ có mấy nhân viên công tác không có quan tâm thể thao điện tử ngồi nói chuyện phiếm. Cô uống hết hơn nửa lon hồng trà: “Cậu nghĩ ai sẽ thắng?”

Dt suy nghĩ một chút: “Chắc là solo.”

Ngải Tình cảm thấy không thể tin được nhìn cậu: “Nếu như grunt nghe được cậu nói thế khẳng định sẽ tuyệt giao với cậu.”

“Tôi vẫn nói như vậy, ” cậu nói, “Hắn và solo vẫn có sự chênh lệch.”

Ngải Tình cắn ống hút, nhịn không được tán thành: “Tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng chỉ là cảm giác, cũng không biết vì sao nữa, ý là nếu như cậu và solo… còn có thể có chút lo lắng.”

“Tôi đã từng thua solo.” Cậu rất nghiêm túc nói cho cô biết.

“Tôi biết.” Ngải Tình thần bí nhìn cậu, “Tôi biết cuộc tranh tài đó, thậm chí cậu vì cái gì mà thua anh ấy, tôi đều rõ ràng.” Cô nói xong, nhìn cậu một cái.

Đáng tiếc, Dt không có biểu tình gì cả: “Chị là nói, trận đánh trên mạng kia?”

Cô ừ một tiếng, vốn là muốn trêu đùa cậu, đáng tiếc người này không có chút tế bào hài hước nào hết…

Cuối cùng, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nghe bắn nhau trong hội trường truyền ra, nhàm chán nhìn xung quanh, tầm mắt lướt qua một vòng liền rơi xuống người cậu. Không nghĩ tới là cậu vẫn đang nhìn cô, tựa hồ chờ cô nói tiếp.

Hai người nhìn nhau 3-4 giây, cô chợt nhớ tới việc thật lâu trước đây.

Tiếng sóng biển ở New Zealand, hình ảnh hơi lúng túng đó… Dt nhìn thấy mặt cô càng ngày càng đỏ, căn bản là không hiểu chuyện gì xảy ra: “Mặt chị rất đỏ, nóng sao?”

“Có chút, ” cô cúi đầu cắn ống hút, mơ hồ nói, chỉ chỉ phía trong hội trường, “Tôi đi vào trước.”