Trong suốt hai tiếng đồng hồ sau đó, cả Triệu Thiên Dương cùng Hermione đã trải qua tư vị thế nào là làm một thầy giáo.
Đúng là mệt bở hơi tai.
Cho dù là Triệu Thiên Dương có được thể chất mạnh mẽ, nhưng về tâm lý hắn vẫn không chịu nổi a. Lũ nhóc cấp một cứ hở tí là lại hỏi … Một chút là nhờ, khiến cho Hermione cũng phải xông xáo hết chỗ này đến chỗ khác.
Fred và Geogre cũng chỉ giúp được vài phút đầu, xong rồi hai cu cậu vội chuồn qua một bên nghiên cứu mấy cuốn sách bày cách chế tác đồ vật đùa giỡn hay những câu chú kì cục.
“ E hèm …! Các bạn. Xin im lặng một chút và nghe mình nói. “ – Triệu Thiên Dương cất cao giọng vang vọng khắp cả phòng.
Mấy đứa trẻ lập tức im lìm, tập trung về phía trước. Tụi nó có đứa đang hí hoáy làm bài tập, có kẻ lại ngồi sao chép công thức độc dược. Lại còn vung vẩy cây đũa phép của mình để thử thực hành câu chú nữa chớ!
Triệu Thiên Dương nhìn quanh một lượt, đằng hắng một tiếng, nói:
“Mình muốn nhắc lại một chuyện, nơi đây không phải là lớp học tư nhân mà mình mở ra giúp các bạn. Nơi đây là câu lạc bộ để luyện tập. Mình sẽ chỉ giúp hướng dẫn các bạn làm bài trong những lúc có thể. Và lượng thời gian đó sẽ được quy định rõ ràng. Nhưng hôm nay là bữa đầu, nên chúng ta cứ coi là xé nháp thử thôi. Nhưng bên đây sẽ về và soạn thảo ra một điều lệ cùng luật riêng của nhóm, cũng như danh sách các thành viên tham dự. Còn bây giờ, chúng ta giải tán. Hãy về phòng sinh hoạt chung của mọi người. CHÂN THÀNH CẢM ƠN VÌ ĐÃ THAM GIA!”
Triệu Thiên Dương nói xong mỉm cười hơi cúi cái đầu chào đám đông. Nhìn tướng hắn thật kỳ kỳ khi hành động như một người lớn trong lốt một đứa trẻ.
Hermione ở bên cạnh thấy lũ nhóc vẫn còn đang mải mê không chịu đi ra bèn gọi lớn:
“Mấy bạn, gần chín giờ rồi … Không về là bị phạt cả lũ đó. Tụi này sẽ đi trước … Mấy bồ không về theo là ở lại đây cho đến ngày mai nhá!”
“Cái gì..?”
“Ế … từ từ … Tụi này ra!”- Mấy đứa nhỏ hoảng hồn kêu lên. Nghe phải ở lại đến mai là bọn nó sảng hồn ngay.
Đoàn người hấp tấp đi ra khỏi cánh cổng đằng sau một bức tranh của căn phòng, nó dẫn đến một cầu thang xoắn liên thông đến toàn bộ các nhà nơi đây.
Thấy mọi người đã lục tục đi xong,Triệu Thiên Dương quay sang Fred và Geogre:
“Này, hai anh lo đi về chớ, nếu không tụi này đóng lại phòng này là phải ở luôn đó!”
“Oài … Jack … Cho bọn anh thương lượng một điều đi.”- Geogre vẻ mặt chăm chú vào cuốn sách, không ngẩng đầu lên đáp lại.
“Không được … Mấy anh cần đi về. Ở lại đây ban đêm là không thể. Cụ Dumbledore đã có quy định khi em xin sáng lập nhóm nhỏ này rồi. Ai biết được cụ có bất chợt kiểm tra hay không … Lúc đó làm sao em trả lời?”
Thật ra cái này là Triệu Thiên Dương hù hai đứa nó. Chớ Cụ Dumbledore rảnh rỗi đâu ra mà đi kiểm tra ở đây. Nhưng có vẻ là tụi nó tin thật. Bởi vì.
“Vậy hả …. Thế là anh với mày không thể nghiên cứu tiếp rồi … Geogre ơi!”- Fred vẻ mặt chán chường, ngáp dài một cái nói.
“Vậy tụi này mượn sách về được không? “- Geogre hỏi, tay vẫn ôm khư khư cuốn trò đùa lúc đầu nó thấy. Dám chắc nếu Triệu Thiên Dương không đồng ý thì tụi nó sẽ tìm cách chôm luôn.
“Cái này tụi em cần xem lại …. “ – Hermione nhanh nhẩu cướp lời Triệu Thiên Dương.Hắn ngạc nhiên quay đầu về phía cô bé, ánh mắt dò hỏi.
Hai đứa bé trao đổi với nhau một cái thông điệp nào đó, rồi Triệu Thiên Dương đưa người sang chỗ Fred. Hắn nói:
“Có thể, nhưng hai anh chỉ được mượn một cuốn. Và phải trả vào buổi sinh hoạt kế tuần sau. Đồng thời, nếu hai anh sử dụng những câu chú trong này gây hại hoặc phá hoại những công trình của Hogwarts thì tụi này sẽ báo cáo lên Ban Quản Lý Trường, vì đó cũng là một phần trách nhiệm của bên đây.”
“Hermione … Jack …! “ –Fred kêu lên, vẻ mặt làm như đau đớn lắm- Em nghĩ nhân phẩm tụi này thấp đến vậy sao.
“Đúng vậy … Bọn này cần đền bù. Thêm một cuốn sách nữa đi!” –Geogre hùa vào nói.
Triệu Thiên Dương vẻ mặt nghiêm khắc nói: “ Nhân phẩm thế nào tụi này hổng biết. Chớ nghe mấy anh chị kia nói thì thấy gay go lắm. Nếu hai anh không chịu thì khỏi mượn luôn nhe! “
“Không có…! Tụi này về phòng đây.”-Fred giật nảy mình, như mèo bị dẫm phải đuôi. Nó tóm lấy Geogre rồi phi nước đại về phía cầu thang xoắn ốc.
“Ha ha ….!” – Đằng sau vọng lại hai tiếng cười.
……….
Hermione đưa người tựa vào ngực của Triệu Thiên Dương. Cô bé thỏ thẻ:
“Em mệt quá …!”
“Anh biết. Ráng tí nữa là về phòng rồi em..”- Triệu Thiên Dương đau lòng xoa nhẹ mái tóc nâu mềm mại của em mình. Đây là bữa đầu tiên, nên phải tốn sưc hơn rất nhiều. Nhưng lần sau, hắn sẽ soạn ra lịch trình cụ thể, không để tiếp tục hiện trạng như bây giờ nữa.
“Cõng em đi. Anh Jack!” – Hermione nũng nịu cầm lấy tay hắn sát qua sát lại. Triệu Thiên Dương lập tức cảm thấy một vùng đặc thù mềm mại, tuy chưa lớn lắm nhưng đã có chút quy mô rồi.
Hắn cười cười, mơn lên má cô bé: “ Nhảy lên đi … Cục cưng!”
“Em lên đó nha! “
Nói rồi, Hermione vòng cánh tay qua cổ và đu lên người hắn.
Triệu Thiên Dương nâng cô lên, bước đi từng bước chậm rãi, nhưng vững chắc.
Khoảnh khắc này, thật đẹp. Chỉ mong rằng … hình ảnh ấy … là mãi mãi mà thôi!