Thần Cấp Kẻ Phản Diện

Chương 314: Lấy Kiếm Trên Đầu Thiên Tuế (2)




Rất nhiều môn khách giang hồ đều nhìn đến ngây người.  

"Tu sĩ Tam phẩm có thể dùng lực lượng thiên địa...... Dư Tam Xuyên này mạnh hơn nhiều so với Vương Thành!"  

"Mạnh thật! Trong một kiếm kéo theo lực lượng thiên địa, khó trách y dám quả quyết rằng sẽ dùng một kiếm giết La Hồng"  

"Nếu Dư Tam Xuyên có thể một kiếm giế t chết La Hồng, có lẽ có thể đột phá gông xiềng, trở thành thứ 15 Huyền bảng. Kiếm thế mà trước đó La Hồng đã giết địch tích lũy, chắc sẽ được dồn toàn bộ vào trận chiến trọng đại này."  

Những người tinh mắt đều ngưng mắt mở miệng.  

Tiếng động ồn ào dần dần an tĩnh, trong thiên địa chỉ còn thanh âm kiếm khí cuốn động vang vọng không thôi.  

Trên hồ Lạc Thần, bạch y đối đầu bạch y.  

Đây là một trận đọ sức giữa hai bạch y kiếm khách.  

La Hồng cười.  

Sợi tóc hắn bị kiếm khí đánh vào, không ngừng bay tán loạn, áp lực khổng lồ ép La Hồng đến mức hít thở cũng hơi khó khăn.  

La Hồng quay đầu nhìn về phía thuyền hoa trung tâm, nhìn Ngụy Thiên Tuế trên thuyền hoa.  

Độ cong khóe miệng càng lúc càng lớn, dần dần hóa thành một nụ cười châm chọc.  

"Đây... là át chủ bài các ngươi sắp đặt tới giết ta sao?"  

Áo gấm trên người Ngụy Thiên Tuế bay bay đối diện với La Hồng.  

La Hồng ngửa đầu cười to.  

Cười to sung sướng.  

Hắn lấy quyển sách da người từ trong lồ ng ngực ra, tiêu sái phiêu dật viết tên "Dư Tam Xuyên" xuống.  

Mắt Dư Tam Xuyên sáng như đuốc.  

Kiếm chỉ chỉ thẳng lên trời.  

Ngay sau đó, đôi mắt ngưng lại, lực lượng của thiên địa hội tụ.  

Bàn chân đột nhiên đạp xuống.  

Một vòng gợn sóng như hoa sen nở rộ, một thân bạch y phóng lên cao, không ngừng đẩy kiếm hồ về phía bầu trời Trăm thước, ngàn thước, ba ngàn thước!  

Lên thẳng trời cao, đẩy đến tận thiên môn.  

"Đây là ngân hà lạc cửu thiên!" (2)  

(Ngân hà rót thẳng xuống từ chín tầng trời.  

Một tiếng nghiến răng.  

Ngay sau đó, vô số kiếm khí dâng lên!  

ầm ầm ảm!  

Mưa to như trụ, như thác nước không chút lưu tình đâm thẳng xuống nền đá.  

Trong trời đất, chỉ còn lại thác kiếm chảy xuống.  

Như một làn kiếm bạc từ cửu thiên chém tới!  

Một kiếm giế t chết La Hồng!  

Mà La Hồng ngửa đầu, mặt hướng về thác kiếm, vẫn không ngừng cười to.  

La Hồng vươn tay, điểm vào mi tâm, pháp lực kết tỉnh xanh thắm nằm giữa mi tâm r3n rỉ một tiếng, nháy mắt ảm đạm, La Hồng trực tiếp hút đi hai mươi năm pháp lực.  

"Cửu kiếm, Hóa Long"  

Cùng với tiếng rống giận của La Hồng.  

Hai mươi năm pháp lực kéo theo kiếm khí cuộn theo hơi thở La Hồng hung hăng xông lên.  

Tức khắc bùng nổ sát khí, đất trời như nổ tung.  

Kiếm khí trên người La Hồng thổi quét kịch liệt, hóa thành một con rắn trắng bên ngoài cơ thể hắn chiếm cứ cả mặt hồ Lạc Thần, bạch mãng thăm dò, duỗi cái eo lười phóng lên cao.  

Bạch mãng phóng lên trời, hóa bạch giao, rồi hóa bạch long!  

Rồng bay trên trời!  

Đâm về phía thác nước.  

Tức khắc thác nước chảy ngược.  

Phụt!  

Ánh mắt Dư Tam Xuyên co rụt lại, nháy mắt bị kiếm thác chảy ngược nuốt hết, kiếm khí của bạch long cũng cuốn qua.  

Đông!  

Trong đất trời chỉ còn một tiếng vang lớn.  

Thân hình Dư Tam Xuyên trên trời cao như một đóa hoa điêu tàn, bạch y nhuốm máu, vô lực bay ngược......  

Một kiếm đánh bại Dư Tam Xuyên.  

Vào thời điểm mà tất cả mọi người đều chú ý đến tình hình của Dư Tam Xuyên trên bầu trời.  

Trên hồ Lạc Thần!  

Trong một thuyền hoa đột nhiên có kiếm khí kinh thiên dâng lên.  

Tên kiếm khí trong thuyền hoa Ngô gia đã chờ đợi hồi lâu kia, vào khoảnh khắc La Hồng hao hết hai mươi năm pháp lực và khí cơ.  

Kiếm trong hộp bay ra!  

Vô số kiếm khí từ trong cái hộp kiếm tràn ra, phóng về phía La Hồng.  

Trên hồ Lạc Thần xuất hiện một đạo tàn ảnh.  

Mũi kiếm tới gần La Hồng.  

Mà La Hồng vẫn đang đứng giữa trời đất dùng sức lực duy trì bạch long.  

Muốn phòng ngự, chắc chắn không kịp.  

Kiếm khách trung niên của Ngô gia giương lên khoé miệng, bày mưu lập kế đến bây giờ, thứ gã chờ chính là thời cơ này.  

Vừa ra kiếm, phải giế t chết!  

Lấy tu vi Tam phẩm đứng thứ 15 trên Huyền bảng Đại Sở của gã, một kích này tất thành công!  

Dù là Nhị phẩm cũng có khả năng sẽ phải nuốt hận!  

Vô số môn khách giang hồ xung quanh đều phát ra kinh hô, thế cục biến hóa khiến cho bọn họ xúc động không kịp phòng.  

Thế cục biến hóa hết đợt này đến đợt khác khiến cho bọn họ hít thở không thông.  

Kiếm khách Ngô gia ra tay đê tiện vô cùng khiến tất cả mọi người sởn tóc gáy, kinh ngạc vạn phần.  

Bỗng dưng.  

Khóe miệng đang giương lên của kiếm khách trung niên Ngô gia bỗng cứng đờ.  

La Hồng đột nhiên quay đầu, trong ánh mắt của hắn tràn đầy tơ máu cùng sát khí nhìn chằm chằm gã, trong tay hắn xuất hiện nửa khối mặt nạ, thời điểm khí tức đang nhanh chóng ngã xuống, hắn đột nhiên đeo mặt nạ lên mặt.  

Chỉ trong khoảnh khắc, tóc đen hóa thành tóc bạc.  

Mà khí lực đang hao mòn nhanh chóng trên người La Hồng cũng đột nhiên ngừng lại, không chỉ ngừng lại, thậm chí......  

Đột nhiên bùng nổ! Thế cục trên mặt hồ đột nhiên thay đổi!  

Xứng đáng gọi là kinh biến!  

Biến hóa bùng nổ trong nháy mắt này khiến cho người ta không kịp nhìn. Từ lúc La Hồng bộc phát hai mươi năm pháp lực, cửu kiếm hóa long, bạch long đối nghịch với thác kiếm, làm cho Dư Tam Xuyên hạng mười tám trên Huyền bảng trọng thương. Rồi lại có một kiếm khách trung niên của Ngô gia dùng một kiếm kinh thế để tập sát La Hồng. Mọi thứ xảy ra chỉ trong chớp nhoáng, gần như khiến cho tất cả mọi người không kịp phản ứng lại.  

Nhanh, quá nhanh!  

Nguyên nhân chính là do kiếm khách Ngô gia kia nắm giữ thời cơ quá hoàn hảo, đúng lúc sau khi La Hồng bùng nổ thực lực, sức mạnh cũ vừa mất đi, lực mới chưa kịp sinh ra, lúc đó, cho dù có là một Nhị phẩm cũng sẽ là thời điểm suy yếu nhất.  

Cho nên, mục đích chính của kiếm khách Ngô gia lúc này không cần nói cũng biết, một kích tất chết!  

Phải giế t chết La Hồng!  

Tất cả mọi người đều cho rằng La Hồng hẳn phải chết.  

Viên hạt tử ngồi dựa vào xe ngựa, đứng dậy, trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ tàn khốc, tức giận mắng một câu: "Âm hiểm!"