” Vân Hi……”, cảm giác
Thiên Hữu đang vuốt ve sợi tóc nàng, trên người quần áo sớm đổi thành
trang phục của bệnh nhân, Vân Hi vì hành động của hắn mà trong lòng hô
hoán. Ánh mắt nhìn hắn chết trân, kia chút ngây thơ mang theo thiện
lương làm cho Mẫn Thiên Hữu đau lòng, cô gái ngốc, ngay cả mình mang
thai rồi cũng không biết!
“Làm sao vậy? ”, nhận thấy hắn chuyển
biến, Vân Hi chống lại ánh mắt hắn thâm thúy, trong lòng khẽ run rồi một chút, trong lòng có loại dự cảm không tốt, đã xảy ra cái gì nàng không
biết sao?
Nàng nhớ rõ, khi rơi xuống nước nàng còn nghe được một thanh âm khác quen thuộc, là Tthượng Ttrạch Nhất sao?
“Em mang thai rồi.”, Mẫn Thiên Hữu nói rất trầm trọng, đã dự đoán được nàng phản ứng thế nào, Vân Hi đôi mắt đẹp trừng to.
“Điều đó không có khả năng, tôi căn bản không cùng……” Vân Hi bừng tỉnh nghĩ
tới đêm tân hôn, kia một đêm điên cuồng, kia người thần bí.
“Thực xin lỗi, là anh không bảo vệ em thật tốt, không cần kích động, bác sĩ
nói đứa bé còn có khả năng sanh non, em phải ngoan ngoãn giữ tốt sức
khỏe?, Mẫn Thiên Hữu biết, đã đến nước này muốn giấu nàng nữa cũng không được, hơn nữa nàng trước đó còn có sở hoài nghi, nàng đã cảm giác được
rồi người cùng nàng hoan ái đêm đó là hắn!
“Không, điều đó không
có khả năng, tôi sao có thể mang thai!’ Vân Hi có chút không tiếp nhận
được, trước đó nàng chỉ là dạ dày không thoải mái mới muốn nôn, vạn vạn
thật không ngờ chính là trong bụng đã muốn hình thành cục cưng?
Kia nàng nên như thế nào đối mặt với Thiên Hợp, còn có Mẫn Bác Luân, còn có cha của đứa bé?
Nghĩ đến đây, Vân Hi bỗng dưng ngẩng đầu, vận mệnh gắn nàng với Mẫn Thiên
Hữu, từ lúc bắt đầu gặp hắn cho đến bây giờ, hắn lại cái gì cũng không
thể nói cho nàng!
“Vân hi, đứa bé là của anh, em hiện tại cái gì
cũng không cần nghĩ, đem đứa bé sinh thật khỏe mạnh, chuyện này anh sẽ
giải quyết, được không? ” Mẫn Thiên Hữu trấn an nắm hai vai của nàng,
dùng giọng khẩn cầu cùng nàng.
“Chuyện này rất hoang đường, chúng ta như thế nào có thể như vậy? ” Mẫn Thiên Hữu thừa nhận làm cho Vân Hi cảm thấy nan kham, tuy rằng nàng đã sớm đoán được là hắn, nhưng là thân phận hiện giờ của bọn họ làm sao có thể sinh đứa bé?
Chồng của nàng là Mẫn Thiên Hợp, nàng mang thai lại là con của Mẫn Thiên Hữu!
“Em cùng Thiên Hợp ly hôn, anh sẽ cưới em!” Mẫn Thiên Hữu hait ay chế trụ
nàng giãy dụa, trong đôi mắt đỏ đậm tràn ngập thành thật, ý niệm này
không phải hiện mới xuất hiện trong đầu, mà đã tự hỏi rất lâu, có thể
làm cho hắn nghĩ đến kết hôn, chỉ có Vân Hi.
“Anh, anh nói cái gì?, giọt nước mắt rốt cuộc rơi xuống, khi nghe đến Mẫn Thiên Hữu nói những lời này, nàng quả thật khiếp sợ.
“Em là của anh, anh cưới em, để em làm vợ anh, Mẫn Thiên Hữu dáng vóc tiều
tụy nói xong đã muốn cúi người xuống hôn khóe miệng nàng.
Vân Hi mở lớn đôi mắt, nhưung một câu cũng không nói ra được!
Mẫn Thiên Hợp không cần nàng ngay từ đầu đã biểu lộ, cho dù là như thế,
nàng vẫn cảm thấy có chút không thể tiếp nhận, mọi quan hệ đều trở nên
rắc rối phức tạp rồi.
Đứa nhỏ này, đến không phải thời điểm, nàng một chút tâm lý chuẩn bị đều không có, nên như thế nào lựa chọn con đường tiếp theo?
Mẫn Thiên Hữu không cho nàng cơ hội cự tuyệt, nụ hôn mềm nhẹ dừng ở mắt,
mũi, môi nàng, động tác nhẹ nhàng chậm chạp, không hề giống trước đây
thô bạo, trong từng cử động của hắn, Vân Hi đều nhìn ra hắn thật cẩn
thận, hắn tựa hồ so với nàng càng chờ mong cục cưng hơn…
Mẫn
Thiên Hữu giúp nàng làm thủ tục nằm viện, hắn không thể lại đi công ty,
hắn muốn bác sĩ cho nàng ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng, nơi này thiết bị
chữa bệnh tiên tiến, hắn không thể lại làm ra cái gì sai lầm.
“Là tôi, mọi việc xử lý tốt chưa?, Mẫn Thiên Hữu gọi điện thoại cho Niếp
Thịnh, sau khi Vân Hi ngủ say hắn mới làm việc, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, truyền thông khẳng định sẽ nhốn nháo một phen, mà hiện
tại, hắn còn chưa muốn Vân Hi bị cuốn vào cơn bão lớn này.
“Đã có người trước chúng ta một bước phong tỏa mọi tin tức, là tập đoàn ZT! ” Niếp thịn báo cáo cho Mẫn Thiên Hữu.
Mẫn Thiên Hữu khi nghe đến tên tập đoàn cũng bàng hoàng một chút, là Thượng Trạch Nhất? Hắn như thế nào đã quên, Thượng Trạch Nhất cũng có xuất
hiện ở đó!
“Ừ, công việc của Vân Hi để Mandy thay thế, có chuyện
gì chờ tôi trở về nói sau!” Mẫn Thiên Hữu đơn giản phân phó rồi treo
điện thoại, còn người đàn bà độc ác kia thiếu chút nữa hại hắn mất đi
đứa con, hắn thề sẽ không nhẹ tay mà bỏ qua cho Lăng Nhã Nhược.
Ở bệnh viện đến cuối tuần, thân thể Vân Hi đã tốt hơn, nhưng Mẫn Thiên
Hữu không dám rời một bước, hắn một tấc cũng không rời canh giữ ở bên
người nàng, chăm sóc nàng cả cuối tuần, trong lúc đó giữa bọn họ nói
chuyện không nhiều lắm, nhưng Vân Hi vẫn cảm nhận được hắn rất quan tâm
và chăm sóc nàng, đối với nàng cẩn thận vô cùng, chỉ là quan hệ hiện tại của bọn họ thật không thích hợp ở bên cạnh như vậy.
Hiện tại
nàng vẫn là vợ của Thiên Hợp, nàng đột nhiên biến mất cả cuối tuần, Mẫn
Thiên Hợp cùng Mẫn Bác Luân khẳng định sẽ tìm nàng.
“ Không thể
ra viện.”, Mẫn Thiên Hữu biết suy nghĩ của nàng, mà hắn cũng chuẩn bị
ngả bài với Mẫn Bác Luân, hắn hiểu tính tình của Mẫn Bác Luân, muốn cho
ông ấy nhìn nhận Vân Hi là con dâu thứ, trong khoảng thời gian ngắn ông
nhất định sẽ không đồng ý.
Nhưng hắn không cần biết, người hắn cần xin lỗi nhất là anh trai, hắn cái gì cũng chưa nói, nhưng là anh trai đều biết.
” Ở nhà cũng có thể tịnh dưỡng, chúng ta như bây giờ, tính là cái gì? ”,
Vân Hi thì thào nói, Mẫn Thiên Hữu sắc mặt cũng khẽ biến, kỳ thật để cho một người cao ngạo lùng đich như hắn baoo dung nàng đến mức độ này,
nàng hẳn là cảm thấy thỏa mãn rồi, nhưng nàng cũng có nguyên tắc của
mình, nàng không nghĩ nghe theo an bài của Mẫn Thiên Hữu, cho dù là muốn ly hôn, cũng nên là nàng nói cho Mẫn Thiên Hợp biết.
Mẫn Thiên
Hữu không nghĩ ép buộc nàng, chỉ cần bảo trì cảm xúc của nàng ổn định,
đứa bé hẳn là không có vấn đề, nàng hiện tại nhăn mày hay cười đều có
tác động đến hắn, Mẫn Thiên Hữu mới đồng ý cho nàng trở về Mẫn Gia.
Cũng may Mẫn Bác Luân đã đi Pháp, vợ hiện tại của ông ấy là người Pháp công
việc cũng bắt đầu ở Pháp, sau này mới chuyển về trong nước, nhưng Mẫn
bác Luân không thường lui tới nhà cha mẹ vợ, ông lâu lâu mới về Pháp một lần. Mẫn Thiên Hợp là con trưởng có lai dòng máu Pháp, mà Mẫn Thiên Hữu lại có tất cả tiêu chuẩn đặc điểm của phương Đông.
“Ba còn chưa
về, em cũng nên về nhà ở đi!, Mẫn Thiên Hợp nói với Mẫn Thiên Hữu, hắn
nói vậy làm cho Vân Hi càng thêm mơ hồ, Mẫn Thiên Hữu an bài cho Vân Hi
xong thì Mẫn Thiên Hợp cũng về lại phòng bên cạnh ở, nàng có cảm giác
anh em bọn họ có sự ăn ý nào đó.