“Đừng a, vợ à, theo
như kỷ thuật của em thì làm sao có thể lái xe được?” Tiêu Trác lập tức
liền ngăn cản nàng, nàng chưa thi lấy bằng nhưng hắn đã dạy nàng mấy
lần, trên thức tế hắn đương nhiên sẽ không để nàng mạo hiểm.
“Tiêu Trác, anh tránh ra cho em, anh tìm cô giáo xinh đẹp đi!” An Kỳ một cước đạp lên chân hắn, thái độ mãnh liệt như vậy, người đàn ông không tức
giận mà khuôn mặt tươi cười ôm nàng,“Có ai xinh đẹp bằng vợ, anh chỉ
muốn có một mình em thôi!”
“Ba ba, chúng ta đã từng nói với nhau
là cô giáo xinh đẹp a!” Tiểu Duyên Phong hợp thời xen mồm vào cấp cho
Tiêu Trác một gáo nước lạnh, hắn có giận cũng không dám trước mặt An Kỳ
phát ra, chính là hướng về phía Duyên Phong quát,“Xú tiểu tử, chỉ biết
lén ta báo cáo, ta nuôi dưỡng con, con lại như sói quay lại cắn ta?”
“Mẹ, mẹ xem, ba ba lại khi dễ con!” Tiểu Duyên Phong mím môi ra vẻ đáng thương hề hề nhìn An Kỳ.
“Tiêu…Trác, anh nói xem sói này là ai sinh ra? Anh cút qua một bên cho em, hiện tại em còn chưa hết giận, đừng đến gây chuyện!” An Kỳ hắt hắn ra, kỳ thật
nàng trong lòng rõ ràng, Tiêu Trác đối với nàng yêu như thế nào, nó đã
xâm nhập vào cốt tủy, nàng chính là giận hắn gạt nàng, lại khi dễ bảo
bối của nàng, nàng mới phát cáu mà thôi!
“Vợ, oan uổng cho anh,
xú tiểu tử hãm hại anh, anh rất trong sạch!” Tiêu Trác vô lại ở bên tai
An Kỳ thổi khí, nàng toàn thân cao thấp chỗ nào mẫn cảm hắn còn biết rõ
hơn nàng, quả nhiên, hắn chỉ mới ra chiêu, An Kỳ đã thể cứng rắn nữa.
“Mẹ, chúng ta đưa Hi Hi trở về, không cần để ý ba ba, ba ba là người xấu!”
Duyên Phong kéo tay An Kỳ, trực tiếp bắt lấy nàng từ trong lòng Tiêu
Trác, Tiêu Trác thế này mới chú ý tới người đứng trước mặt hắn ngoài An
Kỳ, còn có một Vân Hi.
“Cục cưng của ba thật là tài, tý tuổi đầu
đã dụ dỗ được một mỹ nữ lớn như vậy a!” Tiêu Trác trên mặt trêu đùa, làm cho Vân Hi mặt đỏ đến cả cổ, An Kỳ trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, hắn mới ngượng ngùng thu hồi trêu chọc,“Anh nói thêm câu nữa thử xem,
Vân Hi là em gái em đó!”
An Kỳ so với Vân Hi lớn hơn một tuổi,
này một tiếng em gái cũng làm nàng xúc động, loại cảm giác được người
khác quan tâm như Bùi Bùi, như An Kỳ, đều làm cho nàng cảm thấy thực xúc động.
Tiêu trác lo lắng tài lái xe của An Kỳ nên cuối cùng vẫn
là hắn lái, khi An Kỳ yêu cầu đưa Vân Hi về công ty, lúc Vân Hi nói địa
điểm, Tiêu Trác trực tiếp nói liền một câu,“Không quá tình cờ như vậy
chứ!”
Chờ khi đưa Vân Hi đến Thiên Thừa, Tiêu Trác lập tức từ
trên xe nhảy xuống, mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm Vân Hi, “Cô cùng
Thiên Hữu là quan hệ gì?”
“Sao thế? Tôi là …… Bí thư của anh ta!” Vân Hi cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc, cuối cùng vẫn là giấu đi mối
quan hệ gia đình kia, nhưng nàng lại từ trong ánh mắt của Tiêu Trác thấy được ý cười, nàng không nghĩ tới, nguyên lai Tiêu Trác cùng Mẫn Thiên
Hữu là anh em tốt của nhau.
“Thiên Hữu thông suốt rồi a, có tương lai nha, cái này, con dâu của ta sắp ra đời rồi!” Tiêu Trác xoay người
vỗ vỗ đầu Duyên Phong rồi lại nhìn bụng Vân Hi cười đến ám muội, hắn
biết Mẫn Thiên Hữu trước giờ không cho phụ nữ tới gần, không nghĩ tới
bây giờ bên cạnh là một đại mỹ nữ, xem ra hắn biết quá muộn rồi, cái này có ý gì đây……