Sáng sớm, âm thanh của Mẫn Thiên Hợp làm đánh thức Vân Hi, nàng mở to mắt nhìn trước mặt
mình khuôn mặt tuấn tú phóng đại kia, kinh hách vội vàng theo trên
giường ngồi dậy, Mẫn Thiên Hợp đã mặc quần áo chỉnh tề ngồi ở bên người
nàng, nhìn nàng tỉnh dậy, khóe miệng mang theo ý cười nói,“Tỉnh? Đã muộn rồi!”
Vân Hi đưa ánh mắt hướng nhìn đồng hồ trên vách tường, nó đã gần đến vạch chin giờ rồi, nàng vuốt cái trán, vẫn cảm thấy cả
người vô lực, nàng chưa bao giờ ngủ quên mà hôm nay lại như thế.
“Vân Hi, có phải thân thể không thoải mái không? Nếu vậy thì gọi điện bào
Thiên Hữu, hôm nay không đi công ty, ở nhà nghỉ ngơi đi!” Mẫn Thiên Hợp
nhìn nàng thần sắc có chút hoảng hốt, mà lo lắng đề nghị .
“Không cần không cần, em không sao, sẽ kịp thôi!” Vân Hi xốc lên chăn bước
xuống giường, rất nhanh cầm lấy quần áo vọt tới toilet làm vệ sinh cá
nhân, sau đó một đường chạy ra biệt thự, dù cố gắng nhưng khi đến được
công ty cũng đã muộn giờ, Mẫn Thiên Hữu lần này không làm khó nàng, vẫn
thản nhiên cười nhìn Vân Hi, nàng trong lòng có chút sợ hãi.
Từ
ngày hôm qua hắn cũng đã có chút không bình thường rồi, lại thường hay
xuất hiện ở phía sau nàng làm cho nàng trở tay không kịp, sau đó lại
không nói một lời rồi xoay người rời đi, ai cũng không có chú ý tới
trong ánh mắt hắn đang tràn ngập vầng sang của hạnh phúc!
Việc
đấu thầu cảng Hoàng hải cuối cùng đã về tay tập đoàn SK, nó nằm trong dự kiến của Mẫn Thiên Hữu, cho nên khi tuyên bố kết quả, nhìn thấy ánh mắt không giấu được tức giận của Mẫn Hiếu Triết, rồi làm như chuyện gì cũng không biết, lần này Mẫn Thiên Hữu lại thắng một trận đẹp mắt!
“Cậu thật sự bỏ được sao, một công trình béo bở như vậy đã sắp vào túi rồi
mà lại vuột mất!” Người đàn ông một thân màu đen Tây phục, dáng người
tao nhã cao quý sóng vai đi ra cùng Mẫn Thiên Hữu, Âu Thừa Duẫn mân khóe môi, lời nói tràn đầy trêu tức. (Âu Thừa Duẫn là một bộ khác trong hệ
liệt của tác giả này hình như có tên là Ly hôn đi điện hạ)
“Nếu
cậu có lòng, thì lợi nhuận kia chia cho tôi một phần năm là được!” Mẫn
Thiên Hữu dương cằm, bóng dáng kiêu căng đi đầu ở đám người, cùng Âu
Thừa Duẫn đi song song, vô luận là ngoại hình hay là khí thế, cả hai đều tài trí hơn người!
“Cậu tham quá đấy!” Âu Thừa Duẫn không khách
khí đấm một đấm vào ngực hắn, không cần nói cũng biết sự ăn ý trong ánh
mắt ở hai người, kỳ thật Âu Thừa Duẫn biết, Mẫn Thiên Hữu hoàn toàn có
nắm chắc cơ hội lần này, nhưng như vậy là công khai khơi mào địch ý với
đối phương, cho nên mượn tay Âu Thừa Duẫn, đối với tập đoàn TZ của
Thượng Trạch Nhất, hắn là có giận mà không dám nói!
Âu Thừa Duẫn
nghĩ, Mẫn Thiên Hữu chắc chắn biết Mẫn Hiếu Triết làm kẻ tiếp tay cho
Thượng Trạch Nhất, Thiên Thừa đã có giá đấu thầu rất tốt, tăng một điểm
so với giá hiện tại, Thượng Trạch Nhất chỉ cần tăng hai điểm, nhưng hắn
không ngờ tới đột nhiên xuất hiện thêm tập đoàn SK, chuẩn xác lấy thêm
ba điểm đã nắm được phần thắng!
“Đúng rồi, Tiêu Trác hỏi cậu
khi nào thì sinh cho hắn cô con dâu, nếu không, Duyên Phong (con trai
của Tiêu Trác) sẽ bị người ta dắt mất, hắn không chịu trách nhiệm nha!”
Âu Thừa Duẫn chuyển y nguyên lời Tiêu Trác cho Mẫn Thiên Hữu! (Tiêu Trác cũng là một bộ khác cùng hệ liệt, ta quên mất tên rồi ^^! )
“Tốt, cậu giúp tôi chuyển lời đến hắn, nếu Duyên Phong chờ không được con gái tôi sinh ra, vậy bảo hắn làm cho An Kỳ sinh thêm một con rể khác cho
tôi nhé!” Một câu của Mẫn Thiên Hữu làm cho Âu Thừa Duẫn cười sảng
khoái, hắn còn chưa biết, tên mặt lạnh này còn có thể khôi hài như thế
đi.
Trong lúc lái xe Mẫn Thiên Hữu nhớ ước hẹn cùng Tiêu Trác
trước đây, mắt thấy Âu Thừa Duẫn cùng Tiêu Trác như thay đổi hoàn toàn
khi có gia đình, hắn đột nhiên có xúc động muốn kết hôn!