Trong căn phòng tối,
khắp nơi tràn ngập hương vị mê loạn, quần áo vứt tứ tung, liên tiếp
những tiếng thở dốc quanh quẩn trong phòng, trên giường lớn một người
đàn ông cường tráng, đang dùng sức hôn cô gái đang thở gấp ở dưới thân,
âm thanh rên rỉ mê hoặc mang theo tình dục dưới sự khiêu khích của người đàn ông.
“Ưm…… Thiên Hữu!” Môi đỏ mọng khẽ mở, một cái tên
rõ ràng truyền vào tai người đàn ông đang chuẩn bị tiến vào phòng tuyến cuối cùng, mọi nhiệt tình ban đầu của Lăng Đồng Cẩn toàn bộ biến mất
không còn dấu vết, hắn không thể tin mà dừng mọi động tác, dựng dậy
người đàn bà dưới thân,“Tả Thiến, em vừa rồi kêu tôi là gì?”
“Tại sao dừng lại? Thiên Hữu, cho em, nhanh lên……” Tả Thiến bị tình dục bao
vây ngay cả mắt cũng chưa mở ra nhìn, cánh tay tìm lấy bàn tay người đàn ông đang trên người cô đặt vào nơi đẫy đà trước ngực, miệng vẫn kêu lên tên người đàn ông mà trong lòng cô luôn suy nghĩ luôn khao khát.
“Tả Thiến!!!” Lăng Đồng Cẩn như là bị người đánh một gậy làm cho tỉnh mộng, hắn dùng sức cầm lấy một tay Tả Thiến, liền đem cô túm lên khỏi giường, dùng sức đẩy đi ra ngoài, ả đàn bà phóng đãng này làm sao có thể kêu
tên người đàn ông khác khi đang ở trên giường hắn.
Thiên Hữu, Mẫn Thiên Hữu?
Lăng Đồng Cẩn nghĩ đến trong lòng cô đã sớm có người khác thì tức giận càng thêm tăng vọt!
“Chết tiệt, anh làm cái gì vậy?” Đầu đụng phải nền gạch, đau đớn làm cho Tả
Thiến thanh tỉnh một chút, cô đứng nhìn vẻ mặt tức giận của người đàn
ông trước mặt, bộ dạng cuồng nộ, khí thế mãnh liệt từ trên cao nhìn
xuống, Tả Thiến bắt đầu bò lên cũng không ngại ngùng khi trên người
không mảnh vải, da thịt toàn bại lộ bên ngoài, vươn tay hướng người Lăng Đồng Cẩn dựa vào.
“Mẫn Thiên Hữu? Cô thích hắn? Cô muốn lấy hợp
đồng quảng cáo của Thiên Thừa cũng là vì hắn?” Lăng Đồng Cẩn nhớ tới
hành động khác thường trước đó của Tả Thiến, hiện tại hắn mới hiểu được
dụng ý của cô, cô lại đi mơ tưởng người đàn ông khác lại là người có
lien hệ đến em gái hắn.
“Đúng!” Tả thiến thẳng thắng thừa nhận,
bàn tay với các móng đỏ rực sờ soạng trước ngực quang lỏa của Lăng Đồng
Cẩn cũng không gợi được chút hứng thú nào từ hắn, không có một người đàn ông nào có thể dễ dàng tha thứ khi đàn bà của mình nghĩ đến người khác!
“Em thích ai là chuyện của em, chỉ cần hiện tại, em ở dưới than của anh,
không phải tốt lắm sao?” Tả Thiến lớn mật khiêu khích hắn, phải nói rằng Lăng Đồng Cẩn là một tình nhân hoàn hảo, trước đây cô quá quen rồi
những công tử vô dụng chỉ biết ăn chơi trác táng, người chân chính có
lực hấp dẫn cũng chỉ có Mẫn Thiên Hữu, cả người tràn ngập hơi thở của
quỷ dữ, lạnh lùng nhưng vô cùng hấp dẫn. Không chiếm được hắn nên cô chỉ có thể ở trên người đàn ông khác tìm kiếm an ủi!
“Chết tiệt, cô
câm miệng lại cho tôi!” Lăng Đồng Cẩn biết Tả Thiến có suy nghĩ rất hiện đại, lúc trước bọn họ cùng một chỗ rất hợp nhau, nhưng đối với cô hắn
đã nảy sinh tình cảm chân thật, nhưng không nghĩ tới cô lại có thể nói
ra những lời nói làm cho hắn khó chấp nhận như thế.
“Anh giận cái gì chứ? Ít nhất, hiện tại ngoài Mẫn Thiên Hữu, anh là người làm cho em
vừa lòng nhất, không có hắn, có lẽ em sẽ suy nghĩ mà gả cho anh! Nhưng
hiện tại, Cẩn, chúng ta tiếp tục thôi!” Tả Thiến lắc thân thể hướng về
phía hắn, lại không thể làm cho hắn có phản ứng, thân phận của cô là
thiên kim của một thương gia nổi tiếng ở Pháp, cô xinh đẹp, ngạo mạn,
còn có dáng người yêu mị như ma quỷ, lúc này, tất cả những thứ đó trong
mắt Lăng Đồng Cẩn đều cảm thấy hết sức mỉa mai.
Không hề bị cô quyến rũ, Lăng Đồng Cẩn chán ghét đẩy cô ra,“Cút!”