Trong văn phòng tổng
giám đốc chỉ thuần một sắc đen, trừ cửa chớp màu thâm nâu, còn lại thảm, bộ sô pha rộng lớn bằng da thật và bàn làm việc đều là sắc đen sang
trọng, toàn bộ văn phòng như bao phủ một tần hơi thở hắc ám, dù là có
ánh sáng ngọc của bộ đèn treo cũng không giảm bớt phần nào không gian âm u đen tối bên trong.
Mẫn Thiên Hữu dù trước đây không có xuất
hiện, cái ghế chủ tọa ở nơi này cũng chưa từng có người nào khác ngồi
qua, hắn đi một vòng quanh phòng rồi lại dừng trước bàn làm việc, hắn
nâng lên cổ tay, thon dài ngón tay nhấn vào vào dãy nút có quy luật trên bàn, chỉ chốc lát, Niếp Thịnh cùng Mandy liền đồng thời đi đến, một
trước một sau đứng bên cạnh hắn, nhưng vẫn là cách nhau một khoảng cách
của bàn làm việc, người đàn ông ngồi đó khí thế như vương giả vươn tay
tiếp nhận tư liệu từ Niếp Thịnh, trên mặt báo cáo không phải của tập
đoàn Thừa Thiên mà là một công ty không biết tên.
“Tổng giám đốc
phía sau công ty này tên gọi Thượng Trạch Nhất, trùng hợp là hắn cùng
Mẫn Hiếu Triết cùng tốt nghiệp tài chính ở Chicago, nhưng là chỉ xuất
hiện mới hai năm nay đã có thành tích đáng nể!” Niếp Thịnh đem những tư
liệu mà sáng sớm Mẫn Thiên Hữu đã giao cho cho điều tra đưa tới trước
mặt hắn, Mẫn Thiên Hữu chính là thản nhiên nhìn lướt qua vài lần, nhíu
mi nhìn đến dấu công chứng hợp pháp trên tư liệu, thì trực giác hắn cho
rằng bọn họ về sau sẽ có nhiều cơ hội cùng xuất hiện giao tranh. Dù sao, người kia phải về đây không phải sao?
“Hắn khi nào thì trở về?”
Mẫn Thiên Hữu khép lại văn kiện, một bàn tay vuốt cằm, thân thể dựa cả
lên lưng ghế xoay, mà “Hắn” trong miệng hắn đương nhiên chính là chỉ em
họ của hắn, Mẫn Hiếu Triết!
“Ngày mai đich phi cơ, là chủ tịch an bài đich người đi tiếp cơ, ngài đến lúc đó chỉ cần xuất hiện ở Thiên
Sơn biệt thự là có thể rồi!” Niếp Thịnh nhìn thẳng thượng Mẫn Thiên Hữu
thâm trầm đich con ngươi, bình tĩnh địa trả lời .
“Tốt, tôi đã
biết!” Mẫn Thiên Hữu bình tĩnh gật gật đầu, Niếp Thịnh lui về phía sau
sau đó mandy tiến lên, đem hồ sơ của nhân viên đưa tới trước mặt hắn,
hắn luôn biết rất rõ ràng lợi nhuận của công ty, nhưng là với nội bộ
nhân viên hắn không thực hiểu biết lắm nên hắn mới bảo Mandy làm một bản báo cáo, Mẫn Thiên Hữu ngón tay đặt trên trang giấy nhưng cũng không có lật ra xem.
“Tổng giám đốc, hiện tại cần thông báo tuyển dụng
thư ký sao?” Bởi vì Mẫn Thiên Hữu hôm nay chính thức làm việc ở tại công ty không ẩn sau, trừ bỏ công tác bên ngoài hắn có Niếp Thịnh cùng nàng
phối hợp, nhưng hắn cũng cần một thư ký bên người cho những nhu cầu lặt
vặt.
Mẫn Thiên Hữu là một người yêu cầu rất cao, hắn cho tới bây
giờ cũng không uống cà phê quá đậm, cũng không thích nước hoa trên người phụ nữ, thậm chí có chút khiết phích (quá sạch sẽ), hắn cũng không làm
cho bất luận kẻ nào đụng đến mình! Làm thư ký của hắn nhất định phải
hiểu được ngôn ngữ qua sắc mặt của hắn, một ánh mắt có thể hiểu được hắn cần cái gì.
Tự nhiên, đối với việc chọn lựa thư ký yêu cầu cũng sẽ cao, nhưng đó cũng không phải là việc khó!
“Không cần, liền trong công ty chọn ra đi, như vậy không cần tốn thời gian quá nhiều, tôi thích làm việc hiệu suất cao!” Mẫn Thiên Hữu ánh mắt dừng ở
ngón tay đang cầm lấy hồ sơ nhân sự, sau đó cầm lấy một chiếc bút bắt
đầu lựa chọn!
“Được!” Mandy có chút kinh ngạc với khác thường của hắn, nhưng cũng là làm theo yêu cầu của hắn, đáy mắt kia làm người ta
không nắm bắt được cảm xúc đôi khi ngay cả nàng cũng không biết rõ!