Hai bóng dáng màu đen
kiêu căng ẩn nấp ở góc tối âm u, nhưng loại khí thế sáng chói kia cũng
không hề giấu diếm được, Thượng Trạch Nhất ngồi bên cạnh Mẫn Hiếu Triết, miệng nhả ra từng vòng thuốc bay ở trước mắt hai người, xen lẫn trong
không khí ám muội của rượu, có cảm giác như lọt vào trong sương mù.
“Làm sao vậy? Sự tình tiến hành không thuận lợi sao?” Thượng Trạch Nhất vừa
thấy trên khuôn mặt tuấn tú của Mẫn Hiếu Triết vẻ mỏi mệt, mà hắn cũng
rõ ràng biết, Mẫn Hiếu Triết đối với phụ nữ chán ghét đến trình độ,
nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Lăng Vân Hi, Mẫn Hiếu Triết đã ở trước mặt
hắn đem nàng mang đi, tay Mẫn Hiếu Triết đã muốn đụng vào thắt lưng
người phụ nữ đó, hắn nghĩ đến, Lăng Vân Hi là ngoại lệ đối với Mẫn Hiếu
Triết.
“Cô gái kia rất phòng bị, tớ căn bản không có cơ hội tiếp
xúc đến cô ấy!” Đối với Mẫn Thiên Hữu, Mẫn Hiếu Triết đánh giá cao hắn
sao, nếu nàng chính là vợ Mẫn Thiên Hợp, có lẽ hắn sẽ không đem ánh mắt
chú ý tới trên người nàng, nhưng đêm đó, hắn nhìn thấy Mẫn Thiên Hữu đi
vào cái phòng kia, một khi liên quan đến Mẫn Thiên Hữu, hắn sẽ không thể bàng quan.
“Tớ đến giúp cậu!” Thượng Trạch Nhất thả xuống điếu
thuốc trong tay, tiến đến bên tai Mẫn Hiếu Triết, ngón tay thon dài miêu tả gương mặt tuấn dật của hắn, lộ ra một chút tươi cười quyến rũ
người,“Cô gái kia để tớ đến thuần phục, cậu cách xa cô ấy một chút, tớ
sợ cậu sẽ yêu cô ấy!”
Thượng Trạch Nhất hơi thở phun ra quanh
quẩn ở trước mũi hắn, Mẫn Hiếu Triết một tay đặt trên ngực Thượng Trạch
Nhất, ánh mắt cũng trở nên có chút thê lãnh,“Vậy còn cậu?”
“Tớ sẽ không!” Thượng Trạch Nhất nhắc lên nụ cười tà tà, thân hình cao to đứng ở trước mặt Mẫn Hiếu Triết liền có vẻ nhu hòa rất nhiều, hắn nắm lấy
bàn tay Mẫn Hiếu Triết đặt ở trong ngực hắn, chậm rãi vòng qua người
hắn, dựa vào.
Hắn Thượng Trạch Nhất, không có hứng thú nhất chính là phụ nữ!
Mà hắn hứng thú với Lăng Vân Hi, hoàn toàn là vì, nàng là người phụ nữa của Mẫn Thiên Hữu!
Đêm, dần dần có chút sâu rồi, trong quán rượu vẫn có bóng người chớp lên, ai cũng không chú ý tới những tiết mục lửa tình, được trình diễn trong
từng góc tối u ám……
Mỗi cuối tuần, Vân Hi cùng Mẫn Thiên Hợp đều
cùng Mẫn Bác Luân dùng cơm, Vân Hi thành thạo đẩy xe lăn hướng nhà chính đi đến, đi đến nơi có bậc thang, quản gia sẽ tiếp nhận Mẫn Thiên Hợp,
hướng biệt thự đẩy đi, Vân Hi cúi đầu đi phía trước, chợt phát hiện
trước mắt một bóng đen xoẹt qua, chờ nàng ngẩng đầu xoay người về phía
sau thì đã nhìn đến một bóng dáng quen thuộc.
Không sợ chưa nhìn rõ bộ dáng của hắn, Vân Hi cũng biết bóng dáng vĩ ngạn đó là ai.
Nàng chưa từng trong nhà này gặp qua Mẫn Thiên Hữu, cũng không từng biết,
hắn khi nào thì sẽ trở về, hai biệt thự cách nhau không xa, ngoại trừ ở
công ty bọn họ là quan hệ ông chủ và nhân viên, Vân Hi tựa hồ không có
thể thích ứng nàng cùng Mẫn Thiên Hữu, còn có một quan hệ thân phận
khác.
Nàng là chị dâu hắn?
Xưng hô xa lạ này, làm cho nàng trong lòng trở nên có chút nặng trĩu, Vân Hi đi vào sau, chợt nghe đến
tiếng nói chuyện của Mẫn Thiên Hợp cùng Mẫn Bác Luân truyền đến,“Thiên
Hữu tối hôm qua đã trở về sao?”