Cho phép ánh mắt tán
thưởng dừng trên người Mẫn Thiên Hữu vài giây, sau đó dừng ở bóng dáng
màu trắng bên cạnh, Lăng Đồng Cẩn buông ra Tả Thiến, vô cùng thân thiết
tiến lên ôm lấy Vân Hi,“Đã lâu không gặp, Tiểu Hi càng ngày càng xinh
đẹp rồi!”
Phát ra từ nội tâm bao hàm tràn đầy yêu thương,
chính là như vậy, một cái ôm rộng lớn mà ấm áp, làm cho Vân Hi lập tức
mềm nhũn, nàng dùng sức ôm trở lại Lăng Đồng Cẩn, thân người cao một
trăm tám mươi cm, phụ họa gật đầu,“Anh, rốt cục đã trở lại!”
Nàng đến Lăng gia mười năm, thời gian ở chung cùng Lăng Đồng Cẩn cũng không
phải thật lâu, sau hắn xuất ngoại du học, cũng ít khi cùng nàng liên
lạc, nhưng tự nhiên luôn đối với nàng quan tâm cùng chiều chuộng, thật
sự đối xử giống em gái ruột, không, nàng vốn chính là em gái của hắn,
cùng hắn có một nửa dòng máu giống nhau.
Mẫn Thiên Hữu chợt nghe
đến tên Tả Thiến thì đôi mắt sắc bén cũng híp lại rồi, ánh mắt lạnh lùng mà sâu thẳm như cách thiên sơn vạn thủy, tinh tế đánh giá người phụ nữ
quyến rũ thành thục trước mắt này, đôi môi mỏng hơi cong lên, lộ ra một
chút tươi cười mị hoặc. Không thể phủ nhận, một khắc kia Tả Thiến nhìn
thấy Mẫn Thiên hữu, trong lòng nàng khơi dậy sóng to, Mẫn Thiên Hữu, ba
chữ này khắc ở trong lòng nàng không quên được, cũng là sỉ nhục của
nàng, nàng như thế nào cũng không thể quên được, từng là vị hôn thê của
Mẫn Thiên Hữu, nàng từng như thế nào mặc hắn lừa gạt cùng trêu chọc!
“Thực tình cờ, không nghĩ tới chúng ta sẽ lấy phương thức như vậy gặp mặt!”
Tả Thiến tự nhiên hào phóng hướng Mẫn Thiên Hữu vươn tay, trong đôi mắt
to dụ hoặc cũng bao hàm đối với hắn là thưởng thức cùng không cam lòng,
sau khi Mẫn gia từ hôn, nàng ở nước Pháp quen biết Lăng Đồng Cẩn, tuy
rằng hắn cũng là người đàn ông vĩ đại mạnh mẽ, nhưng là một người đường
hoàng, một công tử giàu có bình thường, không có sự hấp dẫn độc đáo từ
người thành công trên thương trường, so với Mẫn Thiên Hữu, hiển nhiên
Mẫn Thiên Hữu chiếm hết ưu thế.
“Tả tiểu thư thật đúng là không
chỗ không ở!” Mẫn Thiên Hữu cười châm chọc, cũng vươn tay nhưng ở trên
tay nàng trắng noãn chạm qua một chút, chút không dấu trong đáy mắt sự
khinh thường cùng hèn mọn.
Tả thiến giận đến hồng cả mặt, không
nghĩ tới hắn sẽ như vậy, không cho nàng mặt mũi, mà nếu lúc trước nàng
không vì scandal bị Mẫn gia từ hôn, hiện tại chỉ sợ nàng đã sớm là người phụ nữ đứng ở bên cạnh hắn!
Lăng Đồng Cẩn cũng vừa về nước, mới
biết được Lăng Vân Hi đã kết hôn, nhưng Chung Mỹ Cầm cũng không có nói
cho hắn, Vân Hi là bị bức thay thế Lăng nhã Nhược gả vào Mẫn gia, hiện
tại nhìn thấy người đàn ông trước mặt rất lôi cuốn, hấp dẫn khó tả, ánh
mắt hắn trìu mến dừng ở Vân Hi khuôn mặt nhỏ nhắn điềm tĩnh, lại nhìn
hướng bên kia hai người đứng ở đối diện, có chút tò mò hỏi,“Các người
trước kia quen biết sao?”
“Tả tiểu thư là người nổi tiếng trong
giới người mẫu, như thế nào lại không nghe nói qua danh tiếng của cô
ấy!” Không đợi Tả Thiến mở miệng, Mẫn Thiên Hữu cười nhẹ, không dấu vết
nắm lấy tay Lăng Vân Hi đang trong tay Lăng Đồng Cẩn, kéo về trong lòng
mình, ánh mắt làm người ta nghĩ không ra, làm cho Vân Hi vừa thấy cũng
biết, mặt ngoài không phải đơn giản như vậy.
“Mẫn tổng quá khen,
không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã kết hôn rồi!” Ánh mắt Tả Thiến dừng
trên người cô gái nhỏ nhắn trong lòng hắn, trong ánh mắt chợt lóe qua sự ghen tị, nàng cũng không nghĩ tới, em gái Lăng Đồng Cẩn sẽ là vợ của
Mẫn Thiên Hữu.
“Không, không phải……” Vân Hi muốn giải thích quan
hệ của nàng cùng Mẫn Thiên Hữu, cho dù bên người nàng người đàn ông này
rất xuất chúng, nhưng chung quy không thuộc về nàng.
Mẫn Thiên
Hữu không cho nàng có cơ hội mở miệng, dùng một bàn tay vuốt nhẹ lên má
phấn của nàng, dùng ánh mắt ngăn lại điều nàng tiếp tục muốn nói.