“Triết……” Đôi mắt xinh đẹp tà tà nhìn thẳng đôi mắt Mẫn Hiếu Triết đột nhiên trở nên âm trầm,
Thượng Trạch Nhất một khắc bỗng dừng lại.
“Cùng tôi uống rượu
đi!” Mẫn Hiếu Triết cố ý không nhìn ra ánh mắt nhiệt tình của người đàn
ông bên cạnh, cảm xúc có chút không vui cởi bỏ tây phục trên người, cởi
xong tùy ý ném lên sô pha, liền đi tới quầy rượu lấy ra hai cái cốc có
chân dài, mở ra một chai rượu vang chưa khui, động tác nhàn nhã, sau đó
đổ đầy hai ly, màu đỏ tươi trong ly rượu thủy tinh trong suốt chiếu rọi, cùng ánh đèn trút xuống càng phát ra màu sắc mê hoặc say lòng người.
“Làm sao vậy?” Thượng Trạch Nhất bước tiến lên, thả người ngồi xuống ghế ở
quầy bar nhỏ, bên trong khách sạn có thiết kế một quầy bar nhỏ độc lập,
bởi vì Mẫn Hiếu Triết cùng hắn rất tịch mịch, mà rượu là phương thức
giải quyết duy nhất!
“Trạch Nhất, tôi là không nên lợi dụng
một cô gái đến đạt thành kế hoạch của chính mình phải không?” Mẫn Hiếu
Triết nhấp một ngụm rượu, đôi mắt hẹp dài mà ảm đạm mãnh liệt dậy sống,
có một ý nghĩ không xác định được như vậy, nhưng ý niệm này trong đầu
rất nhanh đã bị hắn chối bỏ, chỉ nghĩ đến sáu năm qua hắn ở nước Mỹ bị
ngược đãi cùng tra tấn như thế nào, hắn sẽ không từ biện pháp đối với
cha con Mẫn Bác Luân trả thù, cho dù là phối hợp chỉ tươi cười giả dối,
hắn đều cảm thấy ghê tởm!
Nếu không phải năm đó gặp được Thượng Trạch Nhất, có lẽ hắn sống không đến hôm nay rồi!
Mẫn Hiếu Triết xoay người nhìn đôi mắt tràn đầy ánh sáng kia, một bàn tay
khoát lên vai hắn, Thượng Trạch Nhất lại cười đến rất chết người, trong
ánh mắt cũng là thắng lợi chắc chắn,“Chẳng qua là con cờ trong trò chơi
mà thôi, trăm ngàn lần không được mềm lòng, chỉ đổ thừa, cô ấy xuất hiện không đúng lúc!”
Lăng Vân Hi xuất hiện, hoàn toàn là ngoài
dự kiến của bọn họ, chính là vì Mẫn Bác Luân rất chú ý nàng, vì nàng ở
giữa hai anh em họ trong lúc đó, cô gái này liền thành con mồi của hắn!
Hơn nữa, này cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi……
Vân Hi xuống xe còn phải đi bộ một đoạn đường rất dài, ven đường còn trông
thấy sườn núi, nàng cũng không cảm thấy thời gian quá muộn, đợi cho nàng đi đến biệt thự Thiên Sơn quản gia đã muốn canh giữ ở cửa, nhìn thấy
Vân Hi, chú Tần dẫn nàng đi vào khu biệt thự bắc uyển, tiến phòng khách, chum đèn tráng lệ chiếu sáng toàn bộ căn phòng như một thế giới mộng
ảo, nhìn qua rất ấm áp.
Trên bàn cơm chỉ có nàng cùng Mẫn
Thiên hợp hai người, Mẫn Thiên Hợp ngồi trên xe lăn, động tác tay cũng
không linh hoạt, Vân Hi quan sát một hồi, đột nhiên có chút hiểu ý ngồi
xuống bên người hắn, sau đó cầm lấy thìa tự mình đút tới miệng của hắn,
nàng nghĩ làm vợ đây hẳn là một nghĩ vụ đi!
Toàn bộ quá trình không có một câu ngôn ngữ trao đổi, Mẫn Thiên Hợp tay đặt ở trên đùi
không biết làm gì, vừa chuyển đầu với khoảng cách gần như vậy, nhìn đến
nàng vẻ mặt nhàn tĩnh, một người vợ nhu thuận hầu hạ hắn, hắn lại cảm
thấy vô cùng phiền muộn, sáu năm qua, hắn phát giận, nhưng cũng khắc chế tốt lắm, nếu thay đổi không được sự thật chỉ có lựa chọn nhận lấy.
Nhưng là, hắn cũng không muốn để bộ dạng vô dụng này của hắn bày ra trước mặt Vân Hi, Mẫn Thiên Hợp quay đầu đi, lúc Vân Hi tới gần hắn hắn đẩy xe
lăn thối lui, chú Tần lập tức đi lên, không biết từ nơi nào đi ra hai
người đàn ông rất cường tráng, trực tiếp nâng hắn cùng xe lăn lên lầu
hai.