Một buổi chiều, Vân Hi cũng không có thấy Mẫn Thiên Hữu, cũng không biết hắn đi đâu, tựa hồ
giữa trưa hắn xuất hiện ở nhà ăn là nàng ảo giác, đối với nhất cử nhất
động của hắn, nàng đều đoán không ra!
Gần tan tầm, đột nhiên
nhận được điện thoại của Lăng Trí Xa, Vân Hi vốn nghĩ không tiếp, nhưng
là Lăng Trí Xa như là quyết tâm nên lại gọi rất nhiều lần, tuy rằng đối
với hắn không có quá nhiều cảm tình, nhưng trong cơ thể bọn họ cũng
không dứt bỏ được trói buộc huyết thống, Vân Hi đột nhiên có một xúc
động điên cuồng, có phải chỉ cần đem loại bỏ một nữa dòng máu của Lăng
Trí Xa trong cơ thể, nàng có thể hoàn toàn cùng hắn thoát khỏi quan hệ?
Thân là con gái của hắn, nàng cảm giác càng đáng xấu hổ, Trang Thi Ngữ đời
này không có sống được qua một ngày yên lành, tuổi trẻ theo Lăng Trí Xa
một người đã có vợ, bạn bè đều xa lánh, lúc khốn cùng nhất cũng chỉ hy
vọng vào hắn, hắn lại vô tình lựa chọn gia đình của hắn, đối mặt với một người cha chỉ lấy lợi ích làm đầu như vậy, nàng cảm thấy bi ai, mà hiện tại, hắn lại một lần nữa lợi dụng nàng đến thỏa mãn trao đổi của bọn
họ, đối với hắn một chút cảm giác còn lại cũng đã biến mất không còn.
“Đồng Cẩn đã trở lại, Vân Hi, con có đang nghe?” Cách di động, Lăng Trí Xa âm thanh lộ ra mỏi mệt cùng bất đắc dĩ, Vân Hi nghe được rất rõ ràng,
nhưng khi nghe được tên con trai lớn của Lăng gia, Lăng Đồng Cẩn, trong
lòng nàng dường như xẹt qua một dòng nước ấm.
Trong cái nhà kia, duy nhất không có dụng tâm đối với nàng, chỉ sợ chỉ có một mình Lăng Đồng Cẩn, người đã xuất ngoại du học.
“Vâng, tôi đã biết, ngày mai tôi sẽ trở về!” Vân Hi nói xong liền cúp điện
thoại, tay đang thu dọn cũng đột nhiên cứng ngắc, thân thể có chút mềm
nhũn ngồi trở lại ghế, Lăng Đồng Cẩn, Lăng gia người duy nhất làm cho
nàng cảm động là anh cả, lúc trước Lăng Nhã Nhược chẳng phân biệt cái
gì, mọi lúc đều muốn khi dễ nàng, hắn đều giúp nàng giải vây, sau đó lớn tiếng quát lớn em gái ruột của mình, hắn nói, Vân Hi ở trong lòng của
anh cũng giống với Nhã Nhược, cả hai đều là em gái bảo bối của anh…… Hắn nói, Vân Hi, về sau có anh ở đây, không ai dám khi dễ em,…… Hắn nói,
Vân Hi, em cười lên thật xinh đẹp, về sau phải cười nhiều một chút…… Hắn nói, Vân Hi, anh xuất ngoại rồi em phải bảo trọng chính mình, nếu Nhã
Nhược còn đánh em, em liền nói cho anh biết, chờ anh trở về lại giúp em
dạy dỗ nó……
Một người đối đãi với em gái cùng cha khác mẹ mà
cũng có thể dịu dàng che chở như thế, đây là động lức duy trì của nàng
mười năm nay ở Lăng gia, bởi vì ngoài mẹ Trang Thi Ngữ cũng chỉ có Lăng
Đồng Cẩn mới làm cho nàng cảm giác được tư vị của thân tình……
Kinh ngạc ngồi ngốc một hồi, đợi cho nàng đi ra Thiên Thừa mới nhớ tới, tối
hôm qua chú Tần yêu cầu, nhà của nàng còn có người chồng cần nàng chiếu
cố……
Người đàn ông ngồi trên chiếc xe Spyker màu đen dùng đôi mắt như chim ưng gắt gao chăm chú vào cô gái ngồi trên xe công cộng,
vừa rồi có một chút xúc động, hắn muốn lái xe tiến lên đứng ở trước mặt
nàng, giống như tối hôm qua thuận đường đưa nàng trở về, nhưng là không
thể, bởi vì hắn biết, ở Mẫn gia, nơi đó thủy chung sẽ có một đôi mắt
luôn theo dõi hắn, trăm ngàn lần không thể vì nàng làm hỏng mọi chuyện.
Lái xe thay đổi cái phương hướng, Mẫn Hiếu Triết hướng tới trung tâm phồn
hoa chạy, ở một mảnh lóe sáng của đèn nê ông, hắn dừng lại ở một khách
sạn sa hoa, trong gara đã có một chiếc Maybach màu đỏ.
“Tôi
chờ cậu đã lâu rồi!” Mẫn Hiếu Triết vừa đẩy ra cửa phòng, xuất hiện là
gương mặt yêu nghiệt mà mị hoặc liền tiến đến trước mặt hắn, Thượng
Trạch Nhất thân hình cao lớn đã muốn áp lên trên người hắn rồi.