Edit: Rắn Độc Đeo Kính.
Thích Gấm Niên không biết phía sau phát sinh truyện gì, nhưng vừa ngòi vào trong xe, phía sau liền vang lên tiếng kêu thảm thiết của Lý Uyển Dung, bà ta thật đánh chính bản thân mình sao?
Chẳng biết tại sao, đáy lòng Thích Gấm Niên vốn thấy sợ hãi, giờ phai nhạt đi một ít. Khóe miệng khẽ kéo ra đường cong, nhiều năm như thế, lần đầu tiên có người vì cô mà ra mặt…
Người đàn ông qua kính chiếu hậu nhìn thấy ý cười trên mặt Thích Gấm Niên, mặt không biểu tình, phân phó lái xe đi.
Trong xe kéo màn màu đen, tràn đầy vẻ âm u. sau khi bình tĩnh lại, đau đớn bắt đầu lan ra toàn thân, sắc mặt Thích Gấm Niên ngày càng khó coi, nhưng cô vẫn không dám ngủ, dù sao vẫn chưa biết đối phương là địch hay bạn.
“Thích tiểu thư, nếu thấy mệt, cô ngủ một lát đi, đến nơi tôi sẽ gọi cô.”
Người ta đã nói lời như thế, Thích Gấm Niên khẽ gật đầu, nhỏ giọng nói câu cảm ơn, tựa đàu vào cửa xe, ngủ mê man.
Mệt mỏi, thật mệt mỏi quá… tay chân đã hoàn toàn không còn nghe sai khiến. trong mộng cô như đang ngâm mình trong suối nước nóng, thật thoải mái, xương cốt đều như xốp giòn, chỉ muốn cứ thế mà ngủ tiếp một giấc.
“ân…ân…” nhưng tại sao nước lại chuyển lạnh thế này, trong nước còn xuất hiện quái thú, bắt lấy chân cô, kéo cô về hướng đáy hồ.
bên cạnh cô ngồi một cô gái trẻ, trên tay cầm một lọ thuốc và bông tăm, thấy cô tỉnh, thở dài một hơi: “ tiểu thư, cô đã tỉnh, uống một chút nước trước nha.”
Cô gái trẻ đưa ống hút đến miệng cô, sau khi uống liền mấy ngụm nước, bắt đầu có chút sức lực nói chuyện: “ cảm ơn, cô có thể hay không nói cho tôi biết, đây là ở đâu…”
“Kình Thiên Bảo”, cô gái ngồi lại chỗ cũ, “ cô đem chân mở ra, tôi bôi thuốc cho cô.”
“hả?” Thích Gấm Niên khẽ giật mình, hai chân đã bị tách ra. Cô gái ngồi xổm giữa hai chân của Thích Gấm Niên, thấm dược cao bôi lên chỗ thịt mềm mại kia. Thích Gấm Niên lập tức xấu hổ đỏ lên như tôm luộc, nhưng hai chân căn bản lại không có khí lực, nghĩ khép hai chân lại cũng không được.
“tốt, không cần thẹn thùng, sau này sẽ thường xuyên phải làm thế này, quen rồi liền tốt. cô có thể, mặc quần áo theo tôi đi làm kiểm tra chứ?”
Bụng cũng đau nhức,nhưng cô căn bản lại không có một chút sức lực nào, chỉ có thể mặc người muốn làm sao thì làm.
Thiết bị y tế hiện đại vận hành kêu tích tích, mấy cái nút sáng màu đỏ thẫm. hai người bác sĩ mặc áo trắng đeo khẩu trang ngồi phía sau, phân phó cô đi đến bên kia nằm lên.
Bác sĩ thăm dò trên bụng bằng phẳng của cô, đèn phản quang trên đầu hắt bóng. Thích Gấm Niên thấy mình như cá nằm trên thớt, chẳng biết người kia là ai, lại chẳng biết vì cái gì mà lại bị người muốn một lần một lần, đã vậy còn hoài thai.
Nhưng hôm nay giày vò lâu như thế, hài tử chỉ sợ là _____________
“tốt, đứng lên đi.”
“bác sĩ, tôi thật mang thai sao? Đứa bé kia… ra sao?” không có một chút cảm giác,lại có một sinh mệnh đang thai nghén, loại cảm giác này thật kì quái.
“ đúng là có, thuốc này đem về uống, nhữngchuyện còn lại thì chờ Cố tiên sinh phân phó.”
“ Cố tiên sinh, Cố tiên sinh là ai?”
Nhưng không có ai trả lời vấn đề của cô, cô bị kéo ra ngoài, vào nghỉ ngơi tại một căn phòng cực kỳ xa hoa.