Trong Quang Thần Lĩnh Vực, tất cả ma pháp quang hệ ở trong tay Long Hạo Thần đều biến thành thuấn phát, dù là cấm chú cũng vậy. Cùng lúc đó, hắn tiêu hao linh lực giảm xuống thấp đến cực độ.
Thi triển xong một Thẩm Phán Chi Quang, trên cái sừng của Thần Thánh Độc Giác Thú lại phóng ra ánh sáng thần thánh, nhuộm thân thể Long Hạo Thần thành sắc bảy màu. Thoạt trông bây giờ tổ hợp chúng nó tựa như một bộ thần khí vậy. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Tay phải của Long Hạo Thần lại chỉ, một quang hoàn sắc trắng kỳ dị tỏa ra từ Quang Thần Lĩnh Vực. Hình ảnh quái lạ xuất hiện, Kỳ Mỹ Lạp bốn đầu Tinh Tuyền mới thi triển ra Tứ Nguyên Tố Lĩnh Vực gặp phải quang hoàn trắng này thì như băng tuyết gặp nước sôi, nhanh chóng hòa tan. Cho nên nó không phun ra ngụm khí tiếp theo mà hết sức ổn định lĩnh vực của mình.
Đây là? Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn?
Trần Hoành Vũ kinh ngạc. Đó giờ ông chưa từng biết Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn lại có thể mạnh đến thế, suy yếu được cả lĩnh vực.
Đó đương nhiên không chỉ đơn giản là Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn, phải nói là Quang Thần Giáng Thế Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn.
Có Quang Thần Lĩnh Vực tăng phúc, Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn đã mạnh đến gần như là cấm chú. Hơn nữa nó vốn có khắc chế rất mạnh đối với các loại nguyên tố, vừa lúc ức chế lĩnh vực của Tinh Tuyền.
Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần đối với Dương Hạo Vũ tu vi vượt xa mình thì chỉ có nước dùng lĩnh vực va chạm đối kháng. Nhưng đối mặt Trần Hoành Vũ tu vi ngang bằng nhau thì khác hẳn. Hắn đang thử các loại tác dụng của Quang Thần Lĩnh Vực của mình.
Một Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn gần cấp cấm chú mà chỉ tiêu hao một vạn linh lực mà thôi. Trái Tim Vĩnh Hằng nhảy lên, chỉ ba lần là sẽ hồi phục một vạn linh lực ngay.
Mắt thấy hiệu quả của Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn còn tốt hơn trong tưởng tượng, lòng Long Hạo Thần đột nhiên lĩnh ngộ. Lần này đôi tay hắn cùng vươn ngón trỏ chỉ lên trời. Cùng lúc đó, Trái Tim Vĩnh Hằng trước ngực nhanh chóng nhảy lên. Có thể thấy rõ, từng vòng vầng sáng vàng đang nhanh chóng khuếch tán trên người Long Hạo Thần, rõ ràng là trạng thái linh lực phóng thích cực lớn.
Quang Thần Lĩnh Vực kịch liệt dao động. Vốn Quang Thần Lĩnh Vực toàn phạm vi đột nhiên biến thành mặt phẳng, một mặt phẳng hình tròn, trong như một thiếu nữ đang nhanh chóng xoay váy dài tung lên, đương nhiên, không lộ mông ra.
Hình tròn vàng biến càng ngày ngưng tụ. Long Hạo Thần vung lên tay phải, Quang Thần Lĩnh Vực hình tròn bay ra khỏi người hắn.
Rõ ràng hắn hơi cố sức, trán ướt mồ hôi. Khi Quang Thần Lĩnh Vực hoàn toàn ra khỏi người hắn bềnh bồng trên không trung thì tốc độ nhảy của Trái Tim Vĩnh Hằng đạt đến cực độ, thậm chí người bên ngoài đứng xem cũng nghe được tiếng tim đập vững vàng.
Từng tầng vầng sáng bảy sắc không ngừng khuếch tán từ người Thần Thánh Độc Giác Thú, hiển nhiên nó đang hết sức tăng phúc cho Long Hạo Thần.
Đây rốt cuộc là kỹ năng gì thế này, không ngờ phải tiêu hao linh lực lớn như vậy?
Kinh ngạc nhất vẫn là Trần Hoành Vũ. Về mặt lĩnh vực thì ông vốn tưởng sau khi mình dung hợp cùng Tinh Tuyền, Tứ Nguyên Tố Lĩnh Vực là có thể áp chế Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần.
Nhưng chân chính đụng độ mới biết, phán đoán của ông sai lầm. Không sai, bốn nguyên tố thiên nhiên dung hợp đúng là mạnh hơn quang, nhưng đó là trong tình huống đồng phẩm chất. Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần thật sự quá thuần túy, Quang nguyên tố tinh thuần đến mức tận cùng, đã hoàn toàn không cùng cấp bậc với nguyên tố của Tứ Nguyên Tố Lĩnh Vực. Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn vừa ra, lĩnh vực của ông lập tức bị ức chế. Cũng chính lúc này, không ngờ Long Hạo Thần đem lĩnh vực hóa thành hình tròn đường kính trăm mét to lớn bay trên không trung. Hắn định làm gì vậy?
Áp lực của Quang Thần Lĩnh Vực hoàn toàn biến mất, không đối chọi với Tứ Nguyên Tố Lĩnh Vực của ông nữa. Nhưng càng là vậy thì Trần Hoành Vũ càng cảm giác được nguy hiểm.
Bốn cái đầu to của Kỳ Mỹ Lạp cùng nổi giận gầm lên, bốn tia chớp cùng phun ra, trên không trung hóa thành một tia điện to lớn bốn sắc đánh hướng Long Hạo Thần.
Đây là tuyệt chiêu của Trần Hoành Vũ. Đừng nhìn thời gian thi pháp không dài, nhưng một chiêu kia, tiêu hao linh lực sau khi ông và Tinh Tuyền dung hợp mất hơn một phần ba. Uy lực mạnh mẽ đã vượt qua cấm chú bình thường. Cùng lúc đó, vì bảo vệ mình, ông khống chế Tứ Nguyên Tố Lĩnh Vực toàn diện co rút đến phạm vi ba mươi mét trước mặt.
Hình tròn vàng trên không trung hơi hạ thấp xuống, bên mép vừa lúc tiếp xúc cùng tia chớp bốn sắc.
Tiếng *Ong ong* kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trong lòng mỗi người tại sân đấu lớn. Ngay sau đó, họ trông thấy, tia chớp bốn sắc cứ thế bị cắt đứt, cùng hình tròn xoay vòng trên không trung. Tia chớp bốn sắc thoạt trông vô cùng cường đại thế mà bỗng bị tách thành bốn tia chớp bốn màu khác nhau, giống như trước khi chúng nó dung hợp, chớp mắt tán loạn trong tiếng *Ong ong* kỳ lạ.
Cùng lúc đó, hình tròn vàng chậm rãi tiến tới trước, chạm vào Tứ Nguyên Tố Lĩnh Vực đã co rút lại.
Hình ảnh khủng khiếp xuất hiện. Không ngờ Tứ Nguyên Tố Lĩnh Vực lại bị mép hình tròn vàng cắt đứt. Hình tròn ánh sáng như vào chỗ không người, chậm rãi cắt vào trong. Nguyên tố va chạm khiến bốn nguyên tố trong lĩnh vực không ngừng phát ra từng tiếng chấn kịch liệt, mỗi một tiếng đều khiến trên người Kỳ Mỹ Lạp bốn đầu tỏa tầng sương bốn sắc, thân hình rụt lui vài phần.
Lúc này, những cường giả cấp chín đều lờ mờ thấy ra nguyên lý hình tròn ánh sáng của Long Hạo Thần. Nó lấy tốc độ cực cao xoay tròn, còn đang chấn động. Càng khủng khiếp là mặt trên có kèm thêm hiệu quả Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn cấp cấm chú. Thử hỏi, dưới tình huống như vậy thì lực cắt của nó đạt tới trình độ khủng khiếp cỡ nào?
Đây rõ ràng là…
"Kỹ năng lĩnh vực!" Lý Chính Trực bật thốt.
Ngày hôm qua Long Hạo Thần bị Dương Hạo Vũ áp bức thi triển ra lĩnh vực tiến hóa, hôm nay lần nữa mang đến "bất ngờ" cho mọi người. Lấy Quang Thần Lĩnh Vực phát động kỹ năng lĩnh vực.
Nếu Long Hạo Thần nói cho họ kỹ năng lĩnh vực này là mới nãy chợt lóe trong đầu hắn, không biết có người tin hay không, nhưng sự thật đúng là như thế.
Hơn nữa, Long Hạo Thần còn cảm nhận rõ nếu như hắn có thể khiến hình tròn ánh sáng này thu nhỏ diện tích thêm nữa, uy lực của kỹ năng lĩnh vực này sẽ biến khủng khiếp hơn.
Nguyên lý của kỹ năng lĩnh vực này nói thì cũng đơn giản, là Quang Chi Đãng Dạng Long Hạo Thần tự sáng chế, thêm vào Nguyên Tố Mẫn Diệt Quang Hoàn khống chế Quang Thần Lĩnh Vực sinh ra hiệu quả.
Nói thì đơn giản nhưng thật sự thực hành thì cực kỳ khó khăn. Nếu không phải Long Hạo Thần có thể chất Quang Thần, khống chế Quang Thần Lĩnh Vực hoàn mỹ phù hợp bản thân thì sao hắn có thể dùng lĩnh vực thi triển kỹ năng được? Do đó hình thành kỹ năng lĩnh vực độc đáo của chính mình?
Tranh tài tiến hành đến giờ phút này thì thắng bại đã định. Tuy Trần Hoành Vũ cùng Tinh Tuyền dung hợp bổn mệnh khá là mạnh, nhưng về mặt lĩnh vực thì vẫn bị Quang Thần Lĩnh Vực áp chế, tốc độ hồi phục linh lực càng không sánh bằng Long Hạo Thần. Thêm vào kỹ năng lĩnh vực đã vượt trên ông, trừ nhận thua ra ông không còn cách nào khác.
Mắt thấy dao ánh sáng khủng bố xoay nhanh cách mặt mình không xa, Trần Hoành Vũ cực kỳ không muốn từ bỏ trận đấu. Khi bốn cái đầu to của Tinh Tuyền hét ra hai chữ "Chịu thua." Thì Long Hạo Thần cũng giật này mình. Thế mới biết thì ra Trần Hoành Vũ dùng mật pháp dung hợp cùng bổn mệnh ma thú, vậy thì coi như hắn triệu hoán ra Hạo Nguyệt, huyết mạch áp chế sẽ không có hiệu quả mạnh như trước kia.
Kỳ Mỹ Lạp bốn đầu xám xịt chui trở lại cửa ánh sáng. Ngay sau đó, Trần Hoành Vũ đi ra khỏi cửa, sắc mặt biến càng khó nhìn. Ông là người cực kỳ sĩ diện, trước mặt cường giả Lục Đại Thánh Điện bị Long Hạo Thần, một thanh niên trẻ tuổi đánh bại, trong lòng ông thật khó chấp nhận. Nhưng sự thật bày ra trước mặt thì ông còn biết làm sao giờ? Đánh không lại người ta!
"Mới rồi kỹ năng lĩnh vực của ngươi tên là gì?" Trần Hoành Vũ trầm giọng hỏi.
Long Hạo Thần ngẩn ra.
"Kỹ năng lĩnh vực?"
Đúng rồi! Mới rồi mình lĩnh ngộ chẳng phải chính là kỹ năng lĩnh vực sao?
"Cứ gọi nó là Thần Quang Viên Vũ Khúc đi."
"Thần Quang Viên Vũ Khúc?" Trần Hoành Vũ hừ một tiếng, không quay đầu lại định trở về bên Linh Hồn Thánh Điện.
Tam Thủy bà bà đón ông bạn già của mình trở về, thấy mặt ông chù ụ thì bật cười nói.
"Được rồi, giận người trẻ tuổi làm gì. Ông đâu phải người thứ nhất bị hắn đánh bại đâu? Chính Dương Hạo Vũ, Khâu Vĩnh Hạo còn thua, không có gì mất mặt cả."
Trần Hoành Vũ hừ hừ bảo.
"Còn không mất mặt? Hắn mới bao nhiêu tuổi?"
Tam Thủy bà bà trừng mắt.
"Ông còn dám nói? Muốn ta nói chí không ở tuổi tác, vô chí không sống trăm tuổi chăng? Lão già, nhanh trở lại. Tôi nói ông biết, không được kiếm chuyện với bọn nhỏ!"
Trần Hoành Vũ thầm giật mình, tuy Tam Thủy bà bà nói lời khó nghe nhưng là đang nhắc nhở ông. Không cần nghi ngờ, lần Thánh Điện Đại Tái này, Long Hạo Thần và Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi lộ ra thực lực nhất định sẽ khiến họ có địa vị hết sức quan trọng trong tân Liên Minh sắp tới, đặc biệt là Long Hạo Thần. Trần Anh Nhi là đồng bạn của hắn, bạn già đang nhắc nhở mình đừng vì thái độ bản thân ảnh hưởng hữu tình giữa họ vững chắc không gì phá vỡ. Lại nhớ tới năm đó đám Long Hạo Thần vì giúp Trần Anh Nhi mà không tiếc mạo hiểm đối kháng với Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức, sắc mặt Trần Hoành Vũ dịu đi chút.
Nhưng ngoài miệng ông vẫn không nhận thua.
"Tại Anh Nhi ra đời không đúng dịp, nếu không có thằng nhóc Long Hạo Thần đáng ghét, Anh Nhi nhà chúng ta đúng lý ra chính là nhân vật lãnh đạo!"
Kỳ thật ông không nói sai, nhưng phải thêm vào một điều kiện, không chỉ là Long Hạo Thần mà còn có Thải Nhi nữa.
Trần Anh Nhi là thiên tài nội linh lực bẩm sinh trên chín mươi, nhưng về mặt tính cách, năng lực lãnh đạo của cô hơi kém Long Hạo Thần, Thải Nhi.
Đây là thời đại nhân tài lớp lớp, huống chi những nhân tài ưu tú nhất đều tập trung một chỗ.
Long Hạo Thần quay về chỗ ngồi của mình, lập tức nhắm mắt lại, ngẫm nghĩ Thần Quang Viên Vũ Khúc mình mới thi triển ra. Đây là một năng lực hắn hiểu ra trong nháy mắt, cũng là kỹ năng lĩnh vực đầu tiên của hắn.
Chân chính thi triển kỹ năng lĩnh vực mới cảm nhận được uy lực của nó mạnh cỡ nào. Trần Hoành Vũ dung hợp Kỳ Mỹ Lạp bốn đầu, thực lực đã gần tới đỉnh cao cấp chín bậc ba, nhưng ở trước kỹ năng lĩnh vực của hắn lại không có cách nào, cuối cùng chỉ có thể nhận thua.
Nhưng Long Hạo Thần nắm giữ Thần Quang Viên Vũ Khúc còn rất yếu, hắn thậm chí không thể bảo đảm phát huy nó ra hết. Nếu đã lĩnh ngộ thì nhất định phải nắm chắc, không thể để nó mất. Thể chất Quang Thần vào lúc này đem đến tác dụng quyết định.
Trận so tài vẫn đang tiếp tục. Đến lúc này, trong vòng thi đấu thứ tư, bên thắng lớn nhất không thể nghi ngờ, chính là Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi! Tổng cộng mười hai danh ngạch tiến vào vòng thứ năm thì Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đã chiếm ba cái, hơn nữa họ còn có ba người chưa ra trận, trong đó bao gồm có Thải Nhi, Trần Anh Nhi và Tư Mã Tiên.
Tư Mã Tiên rốt cuộc đi tới tận cùng trận tranh tài, đối thủ của gã là một vị phó điện chủ Ma Pháp Thánh Điện, chính là cường giả cấp lĩnh vực. Nếu như Tư Mã Tiên có Quang Chi Đại Lực Hoàn tiện tay thì nói không chừng có thể liều một phen. Đáng tiếc, không còn vũ khí tiện tay, tuy Tử Huyễn Thần Lôi Linh Lô của gã tạo thành phiền phức lớn cho đối thủ nhưng cuối cùng vẫn thua trận, Quang Chi Thần Hi lại bị đào thải một người.
Trong vòng thi đấu thứ tư, mười hai trận đã so đấu tám trận, ánh sáng tuyển chọn rốt cuộc chiếu rọi trên người Thải Nhi. Mà đối thủ của nàng là một ma pháp sư từ Ma Pháp Thánh Điện.
Thân hình chợt lóe, Thải Nhi bay ra ngoài. Giây phút mũi chân chạm đất, người nàng đã bay vào đấu trường.
Nói đến thì ba vòng đầu thi đấu cá nhân Thánh Điện Đại Tái, Thải Nhi may mắn hơn Long Hạo Thần nhiều, gần như không gặp đối thủ mạnh nào. Dù là ở vòng thứ ba cũng đụng phải một đối thủ khá yếu, dễ dàng qua cửa, thậm chí không cần sử dụng lĩnh vực.
Bởi vậy trong đại tái, dù là Tư Mã Tiên thì còn nổi danh hơn cả nàng.
Lúc Tư Mã Tiên mới thua so tài, dù là người xem cuộc chiến trong hay ngoài sân đều phát ra tiếng than tiếc nuối. Cách chiến đấu cuồng dã của gã thật là hấp dẫn người khác.
Đương nhiên, không phải Thải Nhi không hấp dẫn chú ý, ít nhất ngày hôm qua các cường giả thấy nàng phóng ra Tháp Vĩnh Hằng không cho rằng vậy. Chẳng qua dân chúng bên ngoài chưa thấy màn đó.
Đối thủ của Thải Nhi là một lão ma pháp sư. Một bộ áo choàng đen đơn giản đối lập rõ ràng với mái tóc bạc. Mắt lão rất đặc biệt, chẳng có chút đục ngầu, ngược lại sáng tỏ, đối lập hẳn với bộ mặt già nua nhăn nheo. Hơn nữa màu mắt lão không ngờ là màu tím, hơi giống với nhiều ma tộc cao đẳng.
Vị lão ma pháp sư này tên là Mạc Vụ, dù là trong nội bộ Ma Pháp Thánh Điện cũng rất ít người biết đến lão, đừng nói tới mấy Thánh Điện khác. Danh hiệu của lão là trưởng lão Ma Pháp Thánh Điện. Trước trận so tài này lão đều âm thầm lặng lẽ chiến thắng đối thủ của mình, vào thẳng đến vòng thứ tư. Thải Nhi có ấn tượng duy nhất với vị trưởng lão Mạc Vụ này là lão có được hắc ám thuộc tính.
Không ai sẽ vì các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi tuổi trẻ mà xem thường họ. Vừa vào sân, thanh âm ngâm xướng trầm thấp của Mạc Vụ vang lên.
Thải Nhi không ẩn thân, linh cánh màu xám khổng lồ sau lưng chợt mở ra, linh cánh xám biến thành màu trắng, mạnh vỗ, chớp mắt nàng đã tới trước mặt Mạc Vụ. Về mặt khoảnh khắc tăng tốc thì dù là Long Hạo Thần có sáu cánh đều không sánh kịp Thải Nhi.
Vài trận đấu trước, chiến thắng của Thải Nhi đa phần nhờ vào tốc độ.
Vị ma pháp sư Mạc Vụ này rõ ràng đã sớm chuẩn bị rồi, chú ngữ trong miệng không ngừng, tay phải ở hư không xẹt một hình tam giác sắc ám tím. Mắt thấy Thải Nhi đã tới trước mặt lão, thân thể lão đột nhiên biến mất.
"A?" Thải Nhi hơi kinh hãi. Chẳng lẽ hắc ám ma pháp sư có thể thuấn di? Nên biết rằng trong so tài không được dùng bất cứ trang bị nào.
Ngay sau đó, ma pháp sư Mạc Vụ này đã xuất hiện ở hướng khác. Dưới chân lão có tam giác ánh sáng ám tím xoay tròn.
Đây là kỹ năng gì? Đây là lần đầu tiên Thải Nhi gặp phải tình huống này, thật rõ ràng, dường như nó là kỹ năng tự sáng tạo.
Đương nhiên nàng không thể để đối thủ hoàn thành ma pháp, hừ lạnh một tiếng, thân thể lại lóe lên. Cùng lúc đó, tay phải nâng lên, một lưỡi hái trắng tinh xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Không thể sử dụng Lưỡi Hái Tử Thần, chỉ có thể mô phỏng ra, dù sao đây là vũ khí thuận tay của nàng.
Đầu tiên Lưỡi Hái Tử Thần vạch không trung, không khí bỗng chốc xuất hiện một khe rách. Cái khe không lớn, nhưng khoảnh khắc nó xuất hiện, trong sân đấu lớn dù là nguyên tố thuộc tính gì đều chen chúc tới, không ngờ khe hở sinh ra lực hút.
Không chỉ thế, Lưỡi Hái Tử Thần trong tay Thải Nhi liên tiếp chém ra sáu lần ở sáu hướng, cùng xuất hiện khe hở, xoáy động nguyên tố trong sân, sinh ra trạng thái không gian hỗn loạn.
Tuy nàng không biết đối thủ làm cách nào, nhưng hắc ám ma pháp sư không khả năng truyền tống được, trong đó chắc chắn có mùi không gian ma pháp. Nàng đảo loạn không gian là vì không cho đối phương lần nữa truyền tống.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, mắt thấy Thải Nhi thi triển ánh sáng trắng ngà lấp lóe trong không trung, sắc mặt Mạc Vụ biến đổi.
Chớp mắt, Thải Nhi lần nữa xuất hiện trước mặt lão, Lưỡi Hái Tử Thần lóe lên, chém xéo về phía lão. Lưỡi dao ánh sáng chưa đến mà khí thế sắc bén đã ập tới rồi.
Khiến người kinh ngạc là Mạc Vụ không lùi, ngược lại tiến lên một bước, tay phải chỉ hướng không trung. Một đoàn sáng tím đen nho nhỏ ngừng giữa không trung, dường như không khí trở thành bàn vẽ của lão, bị lão khắc ấn ký lên.
Thải Nhi có cảm giác hoàn toàn khác với người xem cuộc chiến. Mạc Vụ chỉ một cái trên không trung khiến thân thể lão như biến hư ảo, dường như có vô số Mạc Vụ xuất hiện trước mặt nàng. Lúc trước tỏa định đối thủ cũng theo đó biến hư ảo.
Ánh sáng trắng xẹt qua, một đoàn sáng tím đen biến mất. Cùng lúc đó, Mạc Vụ đã hoàn thành ma pháp của mình. Từng cột sáng tím đen từ trên trời giáng xuống, như mọc ra con mắt, chớp mắt đâm xéo vào quanh người Thải Nhi, hóa thành cũi hình tròn vây nàng lại.
Hắc Ngục Lung, ma pháp hắc ám thuộc tính cấp chín cường đại.
Lưỡi hái của Thải Nhi quét ngang, tiếp xúc với Hắc Ngục Lung thì không ngờ xuyên qua nó, dường như không hề đụng chạm vào. Nhưng khi thân thể nàng muốn lao ra thì lập tức cảm giác cả người đau nhức, có ám nguyên tố khổng lồ như muốn trực tiếp chui vào người nàng.
Đây là…
Thải Nhi thầm kinh. Nhưng tính cách nàng luôn bình tĩnh lạnh lùng, đối mặt tình huống như vậy vẫn không nóng nảy. Lưỡi Hái Tử Thần biến mất, đôi tay chắp trước ngực, thậm chí khép lại đôi mắt, dường như là cảm thụ được cái gì, tìm ra sơ hở Hắc Ngục Lung.
Thấy hiệu quả của Hắc Ngục Lung, trên mặt Mạc Vụ lộ nụ cười, miệng không ngừng niệm chú ngữ. Cùng lúc đó, dưới chân lão lan ra từng vầng sáng tím đen. Rất nhanh, những vầng sáng này biến thành lập thể, đẩy người lão bay lên cao, cho người cảm giác như lão đứng ở trên tế đàn khổng lồ.
Mạc Vụ nâng lên tay phải, một pháp trượng sắc tím đen xuất hiện trong lòng bàn tay. Tuy do linh lực ngưng kết thành nhưng bây giờ trông lão tràn ngập cao quý và uy nghiêm.
Ánh sáng tím đen từ trên pháp trượng chảy xuống dưới, hóa thành áo choàng ma pháp hoa lệ phủ lên người, khí thế của lão chợt biến mạnh mẽ.
Uy nhiếp khủng bố xuất hiện quanh người lão, quang vân tím đen quay quanh lão tự bay ra khỏi tế đàn. Những vầng sáng tím đen này ở trên không trung trôi bềnh bồng, dường như có tia chớp xuất hiện.
Khi nào thì Ma Pháp Thánh Điện có một cường giả như vậy? Đây rõ ràng là năng lực lĩnh vực! Năm Thánh Điện khác thấy vậy thì đều giật mình kinh ngạc. Tu vi của Pháp Thần Mạc Vụ này cường đại hơn trong tưởng tượng, chẳng những phát ra một ma pháp vây được Thải Nhi, còn thi triển lĩnh vực. Dường như lĩnh vực này thuần túy là tăng phúc, ma pháp tiếp theo của lão chắc chắn sẽ có uy lực cực kỳ khủng khiếp.
Từng phù văn tím đen bắt đầu bay xung quanh tế đàn. Tiếng ngâm xướng trầm thấp túc mục quanh quẩn trong sân. Có thể thấy, mặt đất trong sân đấu chẳng biết từ bao giờ biến thành tím đen, có sương khói khuếch tán hóa thành bọt khí khổng lồ. Lúc trước Thải Nhi vạch ra cái khe đã khép lại hết.
"Hắc Ám Tịch Diệt, Hắc Ám Thống Trị, Giáng thế đi, Hắc Ám Quân Vương." Cùng với tiếng ngâm xướng trầm thấp, trong mắt Mạc Vụ bắn ra hai tia điện tím, một sao sáu cánh tím to lớn xuất hiện đằng trước tế đàn của lão, ảo ảnh khổng lồ cũng hiện ra từ trong sao sáu cánh.
Đó là một hình dáng nhân loại cao khoảng năm mét, mặc giáp ám tím, hai cái sừng gấp khúc ra sau đầu, trên mặt có mặt nạ, nhìn không rõ diện mạo. Trong tay phải nắm thanh kiếm to lớn, ánh sáng tím đen chớp lóe. Y chỉ mới xuất hiện thì đã cho người cảm giác áp lực vô hình. Dù có vòng phòng hộ ngăn cách thì vẫn khiến người có cảm giác nghẹt thở.
"Hắc ám ma pháp sư này thật mạnh!" Lâm Hâm nhịn không được thấp giọng hô.
Đây rõ ràng là ma pháp hắc ám triệu hoán cường đại, còn triệu hoán ra Hắc Ám Quân Vương có thực lực khá là khủng khiếp. Có thể sinh ra uy áp mãnh liệt như vậy đủ so với Kỳ Mỹ Lạp bốn đầu sau khi Trần Hoành Vũ dung hợp bổn mệnh.
Không ngờ Ma Pháp Thánh Điện còn có đòn sát thủ như thế, thật khiến người không ngờ nổi.
"Nếu là đại ca đấu với ông ta thì tốt rồi." Hàn Vũ nhịn không được nói.
Mạc Vụ là hắc ám ma pháp sư, Long Hạo Thần có được Quang Thần Lĩnh Vực có thể hoàn mỹ khắc chế lão, đương nhiên không sợ. Nhưng Thải Nhi có thể không?
Trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, người mạnh nhất không thể nghi ngờ chính là Long Hạo Thần, sau đó là Thải Nhi. Nếu Thải Nhi thua trận đấu thì sẽ đả kích rất lớn đến họ.
"Yên tâm đi, Thải Nhi nhất định có thể." Không biết khi nào thì Long Hạo Thần mở mắt ra. Thải Nhi ra trận còn gặp phải uy hiếp lớn, hắn lập tức có cảm ứng ngay.
Lúc này tình huống trong sân dường như là Thải Nhi hoàn toàn yếu thế, nhưng sự thật đúng là thế sao?
Sau khi Hắc Ám Quân Vương xuất hiện, không phát ra thanh âm đặc biệt gì. Giữa hư không bước ra một bước, đã tới trước mặt Thải Nhi bị giam trong Hắc Ngục Lung. Kiếm lớn trong tay giơ cao qua đầu, đột nhiên chém xuống Thải Nhi.
Còn Mạc Vụ đã hoàn thành ma pháp triệu hoán này thì nhắm mắt ngồi xếp bằng trên tế đàn hắc ám. Tế đàn hắc ám này chính là lĩnh vực của lão, có thể tăng phúc rất lớn cho lão phát triển uy lực tất cả hắc ám ma pháp, cũng tăng mạnh tốc độ hồi phục ma lực. Có lẽ trong các lĩnh vực nó không tính quá mạnh, bởi vì có hạn chế không nhỏ, nhưng một khi để lão chiếm quyền chủ động, uy lực lĩnh vực này đầy đủ hiện ra.
Đối mặt nhát chém này, Thải Nhi đột nhiên biến mất. Đúng thế, không chút dấu hiệu, nàng đã biến mất.
Mạc Vụ lập tức nhận ra không đúng, tam giác ám tím lại xuất hiện, chớp mắt thân thể ông biến mất trên tế đàn.
Một vệt sáng trắng xuất hiện trên tế đàn hắc ám, tế đàn chớp mắt tan vỡ, hóa thành vô số khí lưu tím đen tan biến. Thải Nhi xuất hiện ở vị trí Mạc Vụ trước đó ở, lơ lửng tại đấy.
Mạc Vụ kinh ngạc, bởi vì lão không biết Thải Nhi làm sao thoát khỏi Hắc Ngục Lung. Hắc Ngục Lung là ma pháp giam cầm cấp chín! Hơn nữa thoạt trông lúc trước Thải Nhi luôn đứng đó không có bất cứ hành động gì!
Ông làm sao biết, Thải Nhi đột phá cấp chín rồi có tu vi mạnh cỡ nào. Trong khoảnh khắc bị nhốt trong Hắc Ngục Lung, nàng sử dụng kỹ năng phân thân, cùng sử dụng phân thân và ẩn thân.
Đổi làm người khác thì không thể kéo dài phân thân, hơn nữa chắc chắn sẽ bị ma pháp sư cảm giác nhạy bén phát hiện ra, thậm chí bản thể không thoát được Hắc Ngục Lung tỏa định.
Nhưng Thải Nhi thì khác, nàng là Luân Hồi Thánh Nữ, nàng có lực lượng tịnh hóa. Làm thích khách có thiên phú tốt nhất, nếu không thể thoát khỏi đối thủ tỏa định thì nàng không xứng được gọi là Luân Hồi Thánh Nữ.
Nhưng vì giữ cho phân thân ổn định, sau khi thoát ra nàng không thể hành động thiếu suy nghĩ. Nếu không phân thân sẽ lập tức biến mất ngay. Mãi đợi đến khi Mạc Vụ triệu hoán ra Hắc Ám Quân Vương công kích phân thân của nàng thì Thải Nhi mới phát động.
Nhưng Mạc Vụ đúng là nhạy cảm, phán đoán cực kỳ chính xác. Khoảnh khắc sắp bị Thải Nhi đánh trúng, thông qua kỹ năng giống như thuấn di, lại lần nữa thoát khỏi. Dù là vậy thì vạt áo lão ẩm ướt, nếu chậm một bước thì đòn tấn công của Thải Nhi sẽ rơi vào người lão, do đó định thắng bại.
Hiển nhiên Hắc Ám Quân Vương cảm nhận được không ổn, một luồng sáng ám tím bắn ra từ ngực nó, không phải hướng về Thải Nhi mà là Mạc Vụ thuấn di tới trước mặt nó.
Bóng sáng chớp lóe, không ngờ Mạc Vụ biến mất trong ánh sáng ám tím của Hắc Ám Quân Vương. Thoạt trông tác dụng giống với của Trần Hoành Vũ.
Như vậy thì trừ phi Thải Nhi chiến thắng Hắc Ám Quân Vương, nếu không nàng không thể công kích được Mạc Vụ.
Đây cũng là sự bất đắc dĩ của Mạc Vụ. Đối với lão, tình huống tốt nhất nên là Hắc Ám Quân Vương điên cuồng tấn công Thải Nhi, mình thì ở lĩnh vực tế đàn hồi phục linh lực. Nếu thế thì chỉ cần cho lão thời gian nhất định, lão thậm chí có thể triệu hoán thêm một Hắc Ám Quân Vương. Bây giờ thì không được rồi, dung nhập vào người Hắc Ám Quân Vương, tuy lão có thể chỉ huy nó nhưng linh lực không được hồi phục một điểm nào, chứ nói chi là sử dụng lĩnh vực.
Chỉ có thể hy vọng Hắc Ám Quân Vương này có thể đánh bại Thải Nhi.
Đối với năng lực của Hắc Ám Quân Vương thì Mạc Vụ rất tin tưởng, dù nói thế nào thì Hắc Ám Quân Vương có năng lực tương đương với cấp chín bậc hai. Ngày hôm qua tuy Tháp Vĩnh Hằng của Thải Nhi rung động toàn trường, nhưng đó dù sao là trang bị, trong thi đấu cá nhân không cho phép sử dụng. Tay không thì thích khách có thể chiến thắng Hắc Ám Quân Vương mặc giáp sao?
"Núp rồi?" Khóe miệng Thải Nhi cong lên nụ cười nhạt.
Dĩ nhiên nàng biết lần này họ trở về, đối thủ cạnh tranh lớn nhất là Ma Pháp Thánh Điện. Đối với ma pháp sư của Ma Pháp Thánh Điện, nàng tuyệt đối không nhân từ.
Ánh sáng tịnh hóa biến thành Lưỡi Hái Tử Thần chậm rãi nâng lên. Nàng không bay nữa mà cứ thế chạy hướng Hắc Ám Quân Vương.
Lưỡi Hái Tử Thần bị nàng kéo sau người, đôi mắt Thải Nhi biến thành màu trắng. Dung nhan tuyệt sắc, khí chất lãnh diễm, thêm vào lưỡi hái khổng lồ, hình thành hình ảnh tuyệt mỹ mà kỳ lạ. Đói thủ của nàng mặc giáp trụ tuy cũng rất huyễn lệ, nhưng hình ảnh trước mắt, vô hình khiến đa số người xem cuộc chiến ưu ái Thải Nhi hơn. Dù sao đối với sinh vật hắc ám thì họ vốn ghét cay ghét đắng, huống chi Thải Nhi trẻ đẹp như vậy.
Trong mắt Hắc Ám Quân Vương lóe tia sáng tím, chân phải nặng nề giẫm đất, vọt hướng Thải Nhi, đôi tay nắm trọng kiếm tím đen khổng lồ, làm động tác nhảy lên trên.
Đây là chỗ đáng sợ nhất của Hắc Ám Quân Vương, nó có thể đem linh lực hắc ám thi triển cực kỳ cô đọng, linh lực sẽ không phóng ra ngoài, chỉ phủ trên vũ khí nhưng sức bật thì mạnh hơn nhiều.
Thải Nhi không né tránh, cũng không sử dụng bất cứ kỹ xảo nào. Lưỡi hái trong tay ngang nhiên chém xuống. Cả người nàng dâng lên ánh sáng trắng, khí thế trong chớp mắt đạt đến đỉnh cao.
Bá Vương Trảm! Đây là kỹ năng do Bá Vương Thích biến thành, bây giờ Thải Nhi sử dụng, cả người nàng tràn ngập khí thế bá đạo khó thể hình dung.
*Đinh!*
Trong tiếng va chạm giòn vang, Lưỡi Hái Tử Thần trong tay Thải Nhi hiện ra tình trạng tán loạn. Đây dù sao không phải là Lưỡi Hái Tử Thần chân chính, nó chỉ là linh lực ngưng kết thành, về mặt công phỏng thì cách biệt với Lưỡi Hái Tử Thần cấp thần khí quá xa.
Nhưng Hắc Ám Quân Vương cũng không dễ chịu. Có thể thấy ra, lúc hai bên va chạm thì hơi thở tím đen trên người nó bay ra sau, dường như sắp thoát khỏi người nó, hành động của nó cũng tạm ngừng.
Thải Nhi không buông tha, nhảy vọt lên cao, lại ngưng tụ ra một Lưỡi Hái Tử Thần. Một luồng sáng trắng thoáng hiện trên không trung, bầu trời thậm chí phát ra tiếng xé rách chói tai.
*Oành!* một tiếng, chém vào trọng kiếm của đối thủ.
Hắc Ám Quân Vương gầm một tiếng, sương tím đen tuôn trào, khí thế sục sôi, dường như có vô số bóng sáng đen từ người nó lan tràn ra. Mặt đất sôi sục, tất cả bọt khí tím đen đều bốc lên, hóa thành vô số ánh sáng tím đen đan vào nhau trên không trung. Lĩnh vực, đây là lĩnh vực của Hắc Ám Quân Vương. Tuy không ai biết tên lĩnh vực này, nhưng không chút nghi ngờ, đây là lĩnh vực cấp quần công.
Thì ra mấy bọt khí đen mới rồi không phải thuộc về Mạc Vụ mà là Hắc Ám Quân Vương. Sinh vật hắc ám cấp chín bậc hai, đã có được lĩnh vực, hắc ám triệu hoán thuật của Mạc Vụ còn đáng sợ hơn triệu hoán sư của Linh Hồn Thánh Điện. Nhưng càng khiến người chấn kinh còn ở phía sau. Khi thân thể Thải Nhi xuất hiện lần nữa thì cách đỉnh đầu Hắc Ám Quân Vương mười mét. Lĩnh vực của Hắc Ám Quân Vương đã bùng phát, đây là là lĩnh vực công kích mọi phương hướng, vốn không có không gian né tránh. Mạc Vụ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Thải Nhi không chịu đựng nổi nữa thì lập tức ngừng công kích. Nhưng hình ảnh tiếp theo khiến lão cả đời khó quên.
Bềnh bồng giữa không trung, Thải Nhi lại làm ra động tác hai tay chắp vào nhau. Từng mảnh ánh sáng trắng tinh khiết hóa thành hình cánh hoa rắc xuống.
Hình ảnh kỳ lạ xuất hiện, ánh sáng tím đen lĩnh vực của Hắc Ám Quân Vương vừa tiếp xúc với ánh sáng trắng thì lập tức hóa thành hư vô, tan biến. Cánh hoa trắng rơi xuống ngày càng nhiều, ánh sáng ám tím biến ngày càng ít. Tựa như trong hắc ám vô tận đột nhiên nở rộ một đóa hoa tịnh hóa, đem đến hy vọng cho mọi người. Trong tịnh hóa kỳ lạ, tất cả hắc ám đều chuyển hóa hướng hư vô, dần xuất hiện ánh quang minh.
Lý Chính Trực kinh ngạc há to miệng. Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần thì ông nhiều ít còn sờ ra được đôi chút quy luật. Dù sao thì đó là quang minh tinh thuần. Nhưng bây giờ Thải Nhi thi triển ra lĩnh vực đã vượt qua tri thức của ông. Loại hơi thở này…
Người Hắc Ám Quân Vương khẽ run, ngẩng đầu nhìn Thải Nhi trên không trung, nhìn Tịnh Hóa Lĩnh Vực nhanh chóng khuếch tán, người nó bỗng lung lay, ngay sau đó đã xuất hiện ở mép sân đấu. Trọng kiếm trong tay nhanh chóng vạch không trung, xuất hiện một đóa sao sáu cánh ám tím, bước ra một bước đã đứng trong sao sáu cánh.
Chỉ thấy người Hắc Ám Quân Vương bỗng rung lên, chớp mắt thân thể Mạc Vụ bị vung ra, Hắc Ám Quân Vương thì biến mất trong sao sáu cánh tím này.
Hắc Ám Quân Vương đi rồi, đương nhiên lĩnh vực của nó cũng tán loạn, chỉ để lại Mạc Vụ đầu óc mịt mờ. Lão hoàn toàn không rõ tại sao Hắc Ám Quân Vương dưới tình huống không chút yếu thế mà đã vội vã ra đi? Chẳng lẽ quần áo trong nhà nó treo bên ngoài, trời sắp mưa?
Ý niệm quái dị xẹt qua đầu Mạc Vụ, trên không trung chỉ còn lại Thải Nhi phóng lĩnh vực bình tĩnh nhìn lão.
"Tôi biết người chủ tu ma pháp hắc ám, cũng kiêm tu không gian ma pháp. Có lẽ không gian ma pháp của người còn có thể thuấn di. Nhưng người có thể thử xem, trong Tịnh Hóa Lĩnh Vực của tôi thì người có thành công thuấn di được không."
Màu trắng đã lan tràn tới trước mặt Mạc Vụ, thân thể lão vừa tiếp xúc trực tiếp với lĩnh vực của Thải Nhi lập tức hiểu tại sao Hắc Ám Quân Vương chạy trối chết.
Loại thống khổ khó thể hình dung xuất hiện sâu trong linh hồn lão, thân thể cũng run bần bật, lão hoảng sợ nói.
"Ta nhận thua."