Thần Ấn Vương Tọa

Chương 142: Hạo Nguyệt cái đầu thứ bốn, Lam Hồ Điệp [1+2]




Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô của Lâm Hâm đem lại niềm vui cực lớn cho đồng bạn. Chẳng qua chính y không thoải mái như vậy.

Linh lô càng mạnh thì phản phệ càng lợi hại. Luân Hồi Linh Lô của Thải Nhi chính là minh chứng tốt nhất. Hỏa Phượng Hoàng Linh Hô của Lâm Hâm tuy không thể so với Luân Hồi Linh Lô, nhưng cũng gần tiến vào hàng ngũ linh lô cấp một, sẽ tùy theo thực lực Lâm Hâm biến mạnh mà tiến hóa.

Khi Hỏa Phượng Hoàng quay trở về, Lâm Hâm chỉ cảm thấy linh lực nháy mắt bị rút sạch, cảm giác cháy bỏng mãnh liệt khiến toàn thân y nóng bỏng. Y vội vàng ngồi xếp bằng dưới đất, tập trung tinh thần chống lại Tâm Diễm thiêu đốt. Tâm Diễm này chính là đốt cháy từ trong ra ngoài! Cảm giác đó có thể tưởng tượng. Hơn nữa phần cháy bỏng này sẽ kéo dài tới mười hai tiếng đồng hồ. Tuy sẽ không khiến Lâm Hâm chịu thương tổn quá lớn, thậm chí còn tăng độ thân cận giữa y và hỏa nguyên tố, rèn luyện thân thể y. Nhưng quá trình này thống khổ cực kỳ, chịu đựng qua mười hai tiếng đồng hồ chỉ sợ y cũng sẽ lột da.

Nhưng mà tinh thần trạng thái của Lâm Hâm ngược lại rất tốt. Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô là lần đầu tiên y thử sử dụng, không nghĩ tới uy lực lớn vậy. Cho dù lúc này chịu đựng phản phệ cường liệt, trong lòng y tràn ngập cảm xúc mừng như điên. Có câu người gặp việc vui mặt mày sáng láng, dưới trạng thái này, y cảm thấy thống khổ không đến nỗi quá khó chịu.

Dựa vào một kích cường đại của Hỏa Phượng Hoàng, cho đám Long Hạo Thần thời gian dư dả thở dốc. Có Nhã Đình trợ giúp, linh lực, thể lực của Long Hạo Thần mau chóng hồi phục.

Tuy Cương Thi Vương bị đánh bay ra sườn núi, nhưng cảm giác của Long Hạo Thần vẫn đi theo nó, cảm thụ được sau khi bị tấn công nó biến đổi.

Long Hạo Thần vui mừng phát hiện, uy lực Hỏa Phượng Hoàng của Lâm Hâm phóng ra quả nhiên khác với người thường. Hai cánh Cương Thi Vương bị đốt không còn, toàn thân tổn thương nghiêm trọng, vết thương không nhẹ. Hơn nữa Hỏa Phượng Hoàng không chỉ là công kích đơn thể, cũng có hiệu quả quần thể. Trong phạm vi tính cả cương thi tinh anh, Thiết Cương Thi và Đồng Cương Thi không thể chống đỡ, biến thành tro tàn. Kim Cương Cương Thi và Ngân Cương Thi tuy đỡ chút nhưng trên người các vị trí bị hòa tan.

Đây mới là ma pháp sư chân chính! Thương tổn cực cao!

Long Hạo Thần tạm được, làm lãnh đạo đoàn đội, dù cảm xúc có hưng phấn thì hắn sẽ không biểu lộ rõ ra ngoài.

Hàn Vũ thì nhịn không được cười to ra.

"Có dược ca, anh rốt cuộc bộc phát, thật khiến tôi có cảm giác rơi lệ đầy mặt!"

Lâm Hâm khinh thường, hung dữ trừng y một cái, thầm nghĩ: bộ dáng này là rơi lệ đầy mặt? Sao cười vui dữ vậy?

Chẳng qua phản phệ linh lô khiến y nói không ra lời, chỉ có thể dùng ánh mắt trả đũa.

"Grao grao gru!!!"

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng rống gầm thê lương vang lên. Bầy cương thi thấy chết không sờn xông hướng sườn núi trong tiếng rống chợt dừng bước, không tiếp tục nhảy lên trước.

Phát ra tiếng rống này, chính là Cương Thi Vương bị trọng thương. Dường như nó bị chọc giận, càng cảm thụ đến nỗi sợ hãi bị uy hiếp tính mạng. Quan trọng là, mục tiêu của nó không phải đám nhân loại này! Nếu không thể hủy diệt Hạo Nguyệt đang tiến hóa, như vậy nó sẽ bị hội nghị Vong Linh Quân Chủ chế tài. Nó đã mơ hồ cảm giác ra, Hạo Nguyệt sắp hoàn thành tiến hóa.

Cương Thi Vương không có xông hướng sườn núi nữa, mà là bỗng nhiên xoay người. Cùng với tiếng rống, đột nhiên phun ra luồng khói đậm màu xanh hướng thuộc hạ cương thi.

Thoáng chốc, mặc kệ là loại cương thi nào, bị luồng khói này nhiễm đến lập tức hòa tan như băng tuyết gặp hơi ấm.

Bầy cương thi tinh anh có chút trí tuệ thì khi ấy Cương Thi Vương phun ra luồng khói đó, dường như bị sợ hãi cực kỳ, bỏ chạy tứ tán. Cương thi bình thường không có trí tuệ, chỉ có thể trong luồng khói hóa thành thi thủy. Thi thủy tựa như sông nhỏ chảy hướng Cương Thi Vương.

Sương mù xanh dày đặc cùng với số lượng cương thi bị nhiễm tăng nhiều, phạm vi bao phủ cũng không ngừng tăng lên. Thi thủy chảy tới chân Cương Thi Vương lập tức dung nhập vào thân thể nó, lấy tốc độ điên cuồng tu sửa tổn hại trên người. Càng đáng sợ là, thân thể nó tùy theo thi thủy dung nhập mau chóng biến lớn.

Tuy Vương Nguyên Nguyên và Hàn Vũ không có cảm giác mạnh như Long Hạo Thần, nhưng họ có thể trông thấy! Luồng khói xanh đậm đặc như vậy cùng với tiếng rống gầm, Cương Thi Vương biến lớn, đều rõ ràng xuất hiện trong mắt họ.

Hai người không hẹn mà cùng nhìn hướng Long Hạo Thần, ánh mắt tràn đầy dò hỏi.

Long Hạo Thần quay đầu nhìn bên trong động. Tiếng hít thở của Hạo Nguyệt dường như biến nặng nề, hiển nhiên đã đến lúc mấu chốt. Bên kia Cương Thi Vương lấy cái giá dung hợp thuộc hạ cương thi để thực lực tăng vọt tới cấp chín. Chỉ sợ đám Long Hạo Thần khó chắn một kích kia! Hỏa Phượng Hoàng của Lâm Hâm hiển nhiên không thể sử dụng lần thứ hai.

Tuyệt không thể để nó hoàn thành tăng vọt thực lực. Ngay lúc này, dù chỉ do dự một chút, có lẽ sẽ khiến tất cả chết tại đây.

Ánh sáng vàng chợt lóe, lại một bóng người xuất hiện bên cạnh hắn. Chính là đã chờ đợi mòn mỏi trong tháp Vĩnh Hằng thật lâu, Thải Nhi.

Lúc trước Long Hạo Thần không triệu hoán Thải Nhi đến bên người, là bởi vì hắn cần hỗ trợ phòng ngự, chứ không phải tấn công. Mà hiện tại hiển nhiên đến lúc cần lực công kích cường đại.

"Thải Nhi, theo tôi, ngăn cản cương thi đó tích tụ thực lực. Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên, các người canh giữ cửa động."

Long Hạo Thần trong lúc nói chuyện thì người đã lao ra, bốn cánh sau lưng mạnh vỗ, xông thẳng hướng Cương Thi Vương. Ánh sáng vàng rực rỡ chớp mắt dâng lên đến cực độ, tựa như thái dương vàng bỗng chốc dâng lên trước mặt Cương Thi Vương.

Khi Long Hạo Thần lao ra, trên người Nhã Đình cũng chợt lóe ánh sáng vàng, không ngờ cứ như vậy biến mất. Lại xuất hiện thì đã ở sau lưng Long Hạo Thần.

Khi Long Hạo Thần bay ra thì Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn đã bị hắn thu hồi vào Giai Điệu Vĩnh Hằng. Lúc này, hai tay hắn nắm Quang Phạt, rót vào toàn bộ nội linh lực. Quang Phạt kèm kỹ năng thánh kiếm thoáng chốc tăng vọt đến cực độ. Luồng sáng trắng nồng đậm tràn ngập sát khí lãnh liệt.

Càng làm người chấn kinh là bản thân Long Hạo Thần cũng hiện ra đôi cánh trắng giống hệt thánh kiếm. Ngay cả bốn cánh sau lưng cũng giống vậy. Ánh sáng trắng đậm đặc tới đâu thì luồng khói xanh trong không khí mau chóng bị tịnh hóa.

Cương Thi Vương rõ ràng cảm thụ được uy hiếp trí mạng. Trong tiếng rống, một đôi cánh tay biến vô cùng cứng rắn đập xuống Long Hạo Thần.

Trong quá trình không ngừng hấp thu thi thủy, thân thể nó biến càng thêm khổng lồ. Lực lượng khủng bố trong lúc huy động thậm chí mang theo một chỗi tiếng rít gào. Có thể thấy lực lượng đã đạt tới trình độ kinh khủng cỡ nào.

Long Hạo Thần không cứng rắn va chạm với nó. Chân đạp Cửu Long Bộ, thân hình chợt nghiêng, lúc né tránh đồng thời hai tay nắm lấy Quang Phạt giơ cao quá đầu.

Thân thể Nhã Đình nhoáng lên một cái, không ngờ hóa thành luồng sáng vàng rơi trên thân kiếm Quang Phạt. Thoáng chốc Quang Phạt tỏa ánh sáng trắng bỗng bao một tầng hỏa diễm ám kim.

Nhưng Quang Phạt cũng tùy theo phát ra tiếng *vù vù* trầm thấp, dường như đang than vãn. Lấy chất lượng trang bị cấp Huy Hoàng, nhưng nó dường như không chịu nổi hỏa diễm ám kim này.

Một kích trượt, Cương Thi Vương lập tức xoay lại, đối diện vừa lúc là trọng kiếm chém xuống.

Một chiếm này chém xuống, cả người Long Hạo Thần thoạt nhìn như là vặn vẹo. Từ sườn núi nhìn xuống, Vương Nguyên Nguyên và Hàn Vũ chỉ cảm thấy thế giới hắc ám như xuất hiện một luồng sáng. Hơi thở quang minh nồng đậm như đang tịnh hóa toàn bộ không gian.

Quang Phạt chém trên đôi tay Cương Thi Vương vung lên. Trong tiếng động kịch liệt, hình ảnh kinh khủng xuất hiện. Thanh kiếm Quang Phạt phẩm chất cực cao, kèm cả năng lực hút linh lực và thánh kiếm, không ngờ vỡ tan. Long Hạo Thần cũng bị lực lượng khủng bố của Cương Thi Vương đánh bay ngược ra.

Nhưng Cương Thi Vương cũng không tốt lắm, trong tiếng va chạm mạnh, là tiếng *két két* khiến người đau răng, dường như có gì đó lăn trên mặt băng. Nguồn: http://truyenfull.vn

Có thể thấy rõ ràng, hai tay Cương Thi Vương như sắt thép, đôi tay có lực lượng kinh khủng vậy mà bị hòa tan. Hỏa diễm ám kim nồng đậm gần như trong nháy mắt cuốn sạch thân thể nó. Sương mù xanh xung quanh nhiễm phải hỏa diễm này, gần như trong chớp mắt bị tiêu diệt, không thể cắn nuốt cương thi bình thường phía xa. Càng đáng sợ là, hỏa diễm ám kim không ngờ có thể tự hành động, mau chóng lan tràn tới toàn thân Cương Thi Vương.

"Grao!!!!!" Từ miệng Cương Thi Vương phát ra tiếng gào thê lương.

Nó điên cuồng đánh hỏa diễm ám kim trên người, muốn dập tắt, thậm chí không ngừng bắn ra dịch thể xanh trên người. Nhưng mặc kệ nó làm cách nào, chỉ có thể khiến hỏa diễm ám kim thiêu đốt càng nhiều chỗ.

Long Hạo Thần mới rồi một kích thoạt nhìn yếu thế, kỳ thật hắn đem một tia hỏa diễm ám kim nhiễm lên trán Cương Thi Vương, cho dù nó muốn tráng sĩ chặt tay cũng làm không được.

Long Hạo Thần rơi phía xa, miệng phun đầy máu tươi, đôi tay mềm nhũn xếp hai bên người, rõ ràng là trật khớp, cổ tay tràn ra máu tươi.

Nhìn qua thì rất thê thảm, nhưng không có cương thi nào can đảm xông tới tấn công hắn.

Nhã Đình từ khi Quang Phạt vỡ nát thì hiện ra bản thể bay bềnh bồng bên cạnh Long Hạo Thần. Sắc mặt cô cũng tái nhợt, có thể thấy một kích kia tiêu hao cực lớn.

Sau khi trở thành thần quyến giả, Long Hạo Thần có được một ít năng lực đặc thù chuyên thuộc về thần quyến giả. Năng lực đều có liên quan đến Quang Minh Nữ Thần. Lúc trước năng lực biến thân thể hắn thành cánh trắng gọi là nhiên linh, đốt tận linh lực và linh hồn, cho mình năng lực lớn nhất. Uy lực thậm chí so với kỹ năng hy sinh càng mạnh. Chẳng qua tác dụng phụ của nhiên linh cực lớn. Dùng qua một lần, Long Hạo Thần ít nhất yếu ớt bảy ngày. Nếu sử dụng quá độ, thậm chí khiến thực lực của hắn hạ thấp mảng lớn, nguy hiểm tính mạng.

Hỏa diễm ám kim kỳ thật là năng lực Nhã Đình hóa ra. Cô có được đặc chất năng lượng thể tịnh hóa, có thể đem chính mình hóa thành quang nguyên tố tinh khiết và nồng đậm nhất, kết hợp với bất cứ vũ khí nào của Long Hạo Thần, tạm thời trở thành khí linh của vũ khí, đốt lực lượng căn nguyên nhất của vũ khí phát động công kích. Nói đơn giản chính là, dùng một lần, thì vũ khí sẽ bị phá hủy, trừ phi phẩm chất đạt tới có thể dung nạp khí linh cỡ Nhã Đình.

Long Hạo Thần biết rõ, lấy tu vi hiện tại của mình muốn chiến thắng Cương Thi Vương là không thể nào. Cương Thi Vương e ngại nhất là thuộc tính của hắn mà không phải sức chiến đấu. Bởi vậy hắn dựa vào nhiên linh và Nhã Đình trợ giúp, đem thuộc tính quang minh của mình tăng lên tới cực độ. Cho dù Quang Minh Nữ Thần ở chỗ này, sử dụng quang nguyên tố cũng sẽ không tinh thuần hơn một kích mới rồi của Long Hạo Thần.

Cương Thi Vương tuy cường đại, nhưng trước áp chế thuộc tính tuyệt đối, vẫn là chịu tổn hại nặng không thể bù đắp. Tổn thương không phải thân thể nó, mà là linh hồn.

Giữa không trung, một bóng đen đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu cương thi. Ngay sau đó, luồng sát khí hỗn hợp luồng sáng xám vụt qua, lát sau bóng đen kia kỳ lạ là chia thành hai. Một cái ngừng giữa không trung từ từ biến mất, một cái tia chớp rơi bên cạnh Long Hạo Thần, hai tay nắm tay hắn kéo lên.

"Sao cô lại dùng Luân Hồi Linh Lô." Long Hạo Thần cuống quýt hô.

Cương Thi Vương đã rơi vào ngây ngẩn, không gào thét giãy dụa nữa, chậm rãi nằm nhũn xuống đất. Hỏa diễm ám kim mất đi lực cản, mau chóng nhiễm toàn thân nó.

Cương Thi Vương không uổng là Vong Linh Quân Chủ, cho dù dưới tình huống Hỏa Hồn đã tắt, nhưng thân thể nó không lập tức bị đốt thành tro tàn mà tiếp tục thiêu cháy.

Bầy cương thi phía xa đã mất đi vương của chúng, lại cảm thụ quang minh đối với chúng mà nói là sự tồn tại khủng bố, đã mất đi ý chí chiến đấu, chạy tứ tán.

Thải Nhi dìu Long Hạo Thần đứng lên, mỉm cười nói.

"Yên tâm đi, tôi không sao."

Long Hạo Thần cẩn thận nhìn nàng, trầm giọng nói.

"Cô lại mất đi một cảm?"

Thải Nhi cười hì hì nói.

"Không mất một cảm nào hết, cô ta là?"

Nói rồi nàng chuyển hướng Nhã Đình mặc đồ mát mẻ bay bềnh bồng bên người Long Hạo Thần, hỏi.

Khiến Long Hạo Thần không ngờ đến là Nhã Đình thật ngoan hiền tiến lên.

"Chủ mẫu, ta là Nhã Đình! Chính là Quang nguyên tố tinh linh của chủ nhân. Sau khi chủ nhân hợp thành linh lô, thân thể năng lượng của ta biến thực chất, thành hiện tại như vậy."

Thải Nhi giật mình nói.

"Tên là Nhã Đình?"

Nhìn cô, lại nhìn Long Hạo Thần bên cạnh, Thải Nhi sắc mặt rõ ràng có chút khó chịu.

Tuy Long Hạo Thần sớm đoán được sẽ xảy ra tình huống này, nhưng không ngờ đến mau như vậy, vội vàng chuyển đề tài.

"Cương Thi Vương đã chết rồi?"

Thải Nhi gật đầu, nói.

"Sở trường của Luân Hồi Linh Lô là siêu độ vong hồn, có lực sát thương cực lớn với sinh vật vong linh. Huống chi nó đã bị thần thánh hỏa diễm của anh thanh tẩy, linh hồn vốn chịu tổn thương nặng."

Sau khi Thỉa Nhi bị Long Hạo Thần triệu hoán lại đây, lập tức tiến vào trạng thái ẩn thân, đứng bên cạnh Long Hạo Thần chờ cơ hội. Khi cô thấy bên cạnh Long Hạo Thần thiêu đốt ngọn lửa trắng thì hiểu rõ cách hắn đối phó Cương Thi Vương, cho nên không ra tay trước.

Khi Cương Thi Vương bị thần thánh hỏa diễm của Long Hạo Thần trọng thương, Thải Nhi mới phát động Luân Hồi Linh Lô phối hợp Luân Hồi kiếm cho Cương Thi Vương một kích trí mạng, triệt để dập tắt Hỏa Hồn của nó. Thân thể mạnh cỡ nào, Cương Thi Vương mất đi linh hồn sẽ phải biến thành tử thi vương.

Không có cương thi uy hiếp, hai người quay trở lại cửa động sườn núi. Hàn Vũ vì Long Hạo Thần trị thương, chẳng qua nhiên linh mang đến suy yếu thì không thể trị hết, phải chờ bảy ngày mới được.

Bây giờ Long Hạo Thần mới có thời gian cho mọi người biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

"Thật không ngờ Hạo Nguyệt lại sinh ra trong không gian như vậy." Vương Nguyên Nguyên thở dài một tiếng. Đối với thế giới tràn ngập khí độc và sinh vật vong linh, cô không thể yêu thích chút nào.

Thải Nhi nhíu chân mày thanh tú.

"Hạo Thần, nếu như lại có sinh vật vong linh tấn công, chúng ta ngăn không được thì làm sao đây?"

Mọi người đều biết Giai Điệu Vĩnh Hằng của hắn truyền tống cần thời gian, trong lòng cũng có cùng nghi hoặc, chẳng qua không tiện hỏi. Thải Nhi không có e ngại này, quan hệ đến hành động và an nguy của mọi người, một khi xảy ra vấn đề, bọn họ sẽ gặp nguy hiểm tính mạng. Đặc biệt là hiện giờ trạng thái mọi người đều không tốt lắm.

Lâm Hâm chịu linh lô phản phệ, Long Hạo Thần chịu nhiên linh phản phệ, đã mất đi phần lớn sức chiến đấu. Chỉ nhờ vào ba người Thải Nhi, một khi lại xuất hiện cường giả như Cương Thi Vương, bọn họ nhất định sẽ diệt toàn quân. Trừ phi Thải Nhi phát huy Luân Hồi Linh Lô đến mức tận cùng.

Long Hạo Thần trầm ngâm một lúc, nói.

"Nếu thật sự lại xuất hiện sinh vật vong linh, cũng chỉ có thể trước tiên kết thúc tiến hóa của Hạo Nguyệt. Mọi người yên tâm, hiện tại tôi có năng lực cưỡng bức kích phát Giai Điệu Vĩnh Hằng truyền tống chúng ta vào tháp Vĩnh Hằng."

Nghe lời hắn nói mọi người đều thở ra. Có đường lui thì tốt. Đồng thời họ kiềm không được càng khâm phục Long Hạo Thần cẩn thận tỉ mỉ.

Long Hạo Thần nói.

"Xem ra mọi người được linh lô đều có năng lực không tệ, mau nói cho nhau nghe một chút. Nếu không sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu và phối hợp tập thể của chúng ta."

"Nhã Đình tiến hóa thì mọi người đều thấy rồi. Hiện tại cô ấy có thể nói tiếng người, hơn nữa có thể đơn độc chiến đấu, tương đương với ma pháp sư quang hệ. Quan trọng là vẫn có thể hòa vào vũ khí của tôi phát động công kích. Chẳng qua cần trả cái giá hy sinh vũ khí đó. Cách công kích này cũng đồng thời tiêu hao lực quang minh căn nguyên của Nhã Đình, cần một đoạn thời gian mới bổ sung lại được."

Tác dụng lớn của Nhã Đình trên chiến trường thì Thải Nhi và mấy người khác đã thấy rồi. Tuy cô tiến hóa phần lớn là trùng hợp, đa số là nhờ Mộng Huyễn Thiên Đường tăng phúc, và Long Hạo Thần thức tỉnh thể chất thần quyến giả. Nhưng bây giờ cô tuyệt đối có thể xưng là linh lô cấp một, hơn nữa là độc nhất vô nhị.

Có lẽ Nhã Đình lực công kích trực tiếp và lực công kích trong chớp mắt không thể so sánh với linh lô cấp một khác, nhưng tuyệt đối đừng quên, linh lô càng mạnh thì phản phệ càng ghê gớm. Nhã Đình có phản phệ không? Đối với Long Hạo Thần mà nói, một chút phản phệ đều không có! Hơn nữa cô trưởng thành là điều không ai có thể hoài nghi, sau này nhất định sẽ theo Long Hạo Thần trưởng thành mà tiến hóa nữa.

Thải Nhi dường như đã nghĩ thông, nhìn Nhã Đình sắc mặt có chút tái nhợt đang ngồi một bên, cố gắng hấp thu một chút quang nguyên tố trong thế giới này.

Nàng chậm rãi gật đầu, nói.

"Nhã Đình tiến hóa, có tác dụng với đoàn đội chúng ta. Sau này chúng ta tương đương có một ma pháp sư và mục sư quang hệ."

Long Hạo Thần nói.

"Vậy còn cô? Cô hợp thành linh lô rồi, tiến hóa có năng lực gì không? Khi đó cô thừa nhận nhiều thống khổ như vậy, hơn nữa phải dung hợp ba cái linh lô, chắc là thực lực tăng không ít."

Thải Nhi vừa nghe hắn nhắc tới lúc mình hợp thành linh lô, khuôn mặt chợt đỏ, kiềm không được nhớ lại hình ảnh khiến người xấu hổ. Nàng giận liếc hắn một cái, mới nói.

"Năng lực hợp thành linh lô của tôi mới rồi anh đã thấy."

"Đã thấy?" Long Hạo Thần nghi hoặc nhìn nàng.

Thải Nhi gật đầu, nói.

"Tình huống của tôi khá đặc biệt. Nói là ba cái linh lô hợp thành không bằng nói Luân Hồi Linh Lô cắn nuốt hai linh lô khác, hoàn thành một lần tiến hóa. Hiện tại mỗi ngày tôi có thể một lần sử dụng uy lực Luân Hồi Linh Lô mà không chịu phản phệ. Bởi vì tôi ở trong Mộng Huyễn Thiên Đường được đến linh lô là Chân Thực Chi Ảnh Linh Lô, có thể cho tôi có lực công kích chân chính huyễn ảnh. Sau khi hợp thành, mỗi ngày lần đầu tiên tôi sử dụng Luân Hồi Linh Lô, thúc đẩy Luân Hồi kiếm, chỉ cần đồng thời sử dụng kỹ năng ảnh phân thân, thì tương đương với huyễn ảnh thay thế tôi thừa nhận linh lô phản phệ. Sau khi hợp thành, linh lô có thể cho tôi mỗi ngày thông qua Luân Hồi kiếm sử dụng một lần cách tấn công của Thiên Kích Linh Lô."

Nghe Thải Nhi giải thích, mọi người kiềm không được phát ra một chuỗi hút khí, trong đó bao gồm cả Long Hạo Thần.

Nhìn qua thì sau khi ba linh lô hợp thành, cho Thải Nhi mang đến tăng phúc không lớn, nàng vẫn là có năng lực như cũ mà thôi. Nhưng kỳ thực nàng tăng thực lực thì khá là kinh khủng.

Thử hỏi, làm đệ nhất linh lô hiện nay, không có phản phệ, thì nó khủng bố cỡ nào? Huống chi còn có Luân Hồi Kiếm tấn công theo cách Thiên Kích Linh Lô.

Chính là nói, Thải Nhi có thể dưới tình huống không chịu bất cứ phản phệ nào, mỗi ngày sử dụng hai lần Luân Hồi kiếm.

Luân Hồi kiếm là thần khí chân chính! Hơn nữa là thần khí đệ nhất của Thích Khách Thánh Điện. Trừ năm đó con trai Luân Hồi, không người có thể hoàn toàn phát huy uy lực của nó.

Cho dù là Long Hạo Thần thức tỉnh trở thành thần quyến giả, cũng không dám nói mình có thể ngăn chặn Thải Nhi ra một kích của Luân Hồi kiếm.

Ở thực lực tổng thể, hiện tại Long Hạo Thần đã không sánh bằng Long Hạo Thần, nhưng lần này sau khi hợp thành ba linh lô, sức bật của nàng không thể nghi ngờ là như cũ mạnh nhất trong đội.

Khiến người kinh sợ là, sau khi Thải Nhi nói xong, không có ngồi bên cạnh Long Hạo Thần mà đi sang bên khác.

Vương Nguyên Nguyên và Lâm Hâm sắc mặt chợt biến quái dị, theo bọn họ thấy thì chắc là Thải Nhi…đang ghen.

Long Hạo Thần thì biết tuyệt không phải như vậy. Thải Nhi là tại sự việc phát sinh ở Mộng Huyễn Thiên Đường hợp thành linh lô mà xấu hổ đó. Việc này hắn cũng không có cách nào khuyên! Nghĩ tới hình ảnh mình nhìn thấy…

"Hàn Vũ, anh thì sao?" Long Hạo Thần lắc mạnh đầu, vứt bỏ suy nghĩ lung tung, chuyển đề tài.

Hàn Vũ nói.

"Hai linh lô của tôi hợp thành còn khá thuận lợi. Có được một kỹ năng gọi là Quang Chi Thủ Hộ. Sau khi thi triển sẽ phóng ra một vòng quang nguyên tố bảo hộ đường kính năm mét. Lực phòng ngự của vòng bảo hộ này tương đương với linh lực bản thân gấp ba, cũng chính là tương đương với cường độ phòng ngự khi thi triển Thần Ngự Thuẫn. Đồng thời trong quá trình thi triển Quang Chi Thủ Hộ, trong phạm vi trừ thuộc tính hắc ám ra, linh lực của người khác lấy tốc độ gấp mười lần tiến hành hồi phục, mãi đến khi hoàn toàn hồi phục đến đỉnh điểm."

Long Hạo Thần mắt sáng ngời.

"Năng lực này quá tốt."

Vương Nguyên Nguyên cũng gật gù.

"Có năng lực này, đội chúng ta hồi phục linh lực sẽ tăng cực lớn."

Hàn Vũ mỉm cười nói.

"Kỳ thật điểm tốt nhất ở chỗ nó không phản phệ, rất thích hợp tôi. Nếu không mọi người thi triển năng lực linh lô xong giống Lâm Hâm thì không được rồi."

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

"Chỉ không biết Tư Mã và Anh Nhi dung hợp linh lô rồi năng lực là cái gì. Đáng tiếc, không thể khiến Nguyên Nguyên thêm một linh lô để tiến hành hợp thành."

Vương Nguyên Nguyên hừ một tiếng, nói.

"Đoàn trưởng, anh thật là lòng tham không đáy. Anh có từng thấy Săn Ma Đoàn nào mọi người đều có linh lô không? Lần này chúng ta đã rất may mắn, đừng không biết chừng mực. Hơn nữa tất cả chúng ta đều tăng lên tới cấp sáu, lần này trở vệ, thật là có thể xin lên Săn Ma Đoàn cấp suất rồi. Chúng ta nhất định là đội dùng thời gian ngắn nhất thăng lên cấp suất."

Hàn Vũ cười nói.

"Chắc vậy. Chúng ta đúng là may mắn. Lần này còn được đến không ít công huân. Sau khi trở về có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian, không cần nhận nhiệm vụ nữa. Lúc trước chúng ta ở tầng thứ nhất tháp Vĩnh Hằng, cửa thứ bốn, thứ năm đem linh lực tăng lên tới năm ngàn, tiếp theo chắc có thể thông quá cửa thứ sáu rồi."

Kỳ thật, dựa theo thực lực tổng thể của họ, sớm có thể vượt qua cửa thứ sáu. Nhưng vì càng tốt tăng sức chiến đấu của mỗi người, bọn họ đều là đơn độc khiêu chiến Khô Lâu Đỏ trong tháp Vĩnh Hằng. Hiện tại Long Hạo Thần trở thần quyến giả, thực lực đã tăng mảng lớn. Dưới tình huống một chọi một, muốn thắng Khô Lâu Đỏ chắc không quá khó khăn.

Đang lúc họ nói chuyện thì đột nhiên Long Hạo Thần nghiêng đầu xem hướng chân trời phương xa, sau đó không chút do dự hét lớn.

"Mau, quay lại trong động trở về bên cạnh Hạo Nguyệt. Chúng ta lập tức rời khỏi đây!"

Trong lúc hắn nói chuyện thì uy nhiếp khủng bố tới mức tận cùng từ phương xa chậm rãi truyền đến, hơn nữa lấy tốc độ kinh người tăng lên. Mảng lớn mây đen như bão tố sắp đến.

Long Hạo Thần là người thứ nhất cảm thụ đến khí thế kinh khủng này, lập tức làm ra quyết đoán. Phải rời khỏi đây, nếu không, họ sẽ chết chắc. Chủ nhân hơi thở kinh khủng đó ít nhất cũng là cường giả cấp chín, hơn nữa mục tiêu chính là bọn họ. Cho dù khiến Hạo Nguyệt không thể hoàn thành tiến hóa thì cũng không còn cách nào khác.

Mọi người đều răm rắp nghe theo Long Hạo Thần. Thải Nhi dìu Long Hạo Thần, Hàn Vũ đỡ Lâm Hâm, năm người mau chóng chạy hướng Hạo Nguyệt ở sâu trong động.

Cùng lúc đó, ánh sáng thuộc về Giai Điệu Vĩnh Hằng trước ngực Long Hạo Thần đã lóe sáng.

Cái giá cưỡng bức sử dụng Giai Điệu Vĩnh Hằng, hắn không nói ra. Sau khi cưỡng bức truyền tống, chính hắn sẽ chịu Giai Điệu Vĩnh Hằng phản phệ. Không nói tới suy yếu thời gian dài bởi nhiên linh, bản thân hắn cũng sẽ chịu thống khổ khá lớn. Đồng thời, tháp Vĩnh Hằng cũng sẽ mất số lớn năng lượng, cần linh hồn tăng thêm.

Đương nhiên bởi vì lần ở Trấn Nam quan, trên chiến trường Giai Điệu Vĩnh Hằng đã hấp thu vô số năng lượng linh hồn, ít nhất duy trì lần này cưỡng bức truyền tống còn không đến nỗi thương gân động cốt.

Dường như Hạo Nguyệt cũng cảm giác đến uy hiếp, thân thể kịch liệt run rẩy một chút, ngay sau đó, hình ảnh kỳ dị xuất hiện. Hai bên nó nguyên bản có hai cục u, cái bên trái đột nhiên rút xuống, cái bên phải đột nhiên tăng lớn, hơn nữa kịch liệt run rẩy.

Khi đám Long Hạo Thần xông tới gần đó thì phụt một tiếng, cục u bên phải đột nhiên bể, một cái đầu từ bên trong ló ra. Cùng lúc đó, thân thể Hạo Nguyệt run lẩy bẩy mau chóng biến lớn, nháy mắt đã dài hơn chín mét. Thật sự là khổng lồ.

Lúc này, bên ngoài động có một viên quang cầu xanh đen tựa như sao băng lấy tốc độ kinh người bay hướng hang động, càng tiếp cận thì có thể thấy thể tích của nó thật kinh khủng. Trên không trung xẹt cái đuôi xanh đen.

Cái đầu thứ bốn của Hạo Nguyệt đột phá ra. Hiện tại nó vô cùng yếu ớt, bốn cái đầu to toàn bộ gục xuống mặt đất, khép lại đôi mắt.

Hạo Nguyệt và Long Hạo Thần tâm linh liên thông, hiển nhiên là nó cảm thụ đến việc Long Hạo Thần muốn làm nên mới cưỡng bức đột phá cái đầu thứ tư. Nhưng cục u bên kia cũng thu lại ít nhất một nửa. Cái bên đó rất có thể là cái đầu thứ năm.

Ánh vàng rực rỡ, chiếu sáng trong động. Ánh sáng nồng đậm bỗng chốc cuốn sạch thân thể mọi người. Cùng lúc đó, Hàn Vũ cũng phóng ra Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô của mình, một tầng hào quang ánh vàng sáng lạn bao phủ bên ngoài cơ thể mọi người.

Ánh sáng vàng chợt lóe, tất cả biến mất trong động.

Ba giây sau, quang cầu xanh đen to lớn giáng xuống. Tiếng chấn điếc tai khiến thế giới đỏ và đen kịch liệt run rẩy. Không còn thấy quả núi, chỉ có hố sâu cực lớn.

Ánh sáng vàng lấp lóe. Đám Long Hạo Thần mang theo Hạo Nguyệt cùng xuất hiện bên ngoài tháp Vĩnh Hằng. Long Hạo Thần oa một tiếng, phun ra ngụm máu, trực tiếp té xỉu trong ngực Thải Nhi. Hạo Nguyệt cũng đồng dạng rơi vào trạng thái hôn mê.

May mắn, hiệu quả Giai Điệu Vĩnh Hằng còn nguyên, oán linh bên ngoài tháp không dám tới gần. Thải Nhi dìu Long Hạo Thần, Hàn Vũ và Vương Nguyên Nguyên kéo Hạo Nguyệt, cả đám tiến vào trong tháp Vĩnh Hằng.

Long Hạo Thần thật sự quá mệt mỏi. Từ lúc tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường, thần kinh hắn luôn căng thẳng, sau đó liên tục ác chiến, thể chất thần quyến giả thức tỉnh, lại đại chiến Cương Thi Vương cấp tám, lần đầu tiên sử dụng năng lực nhiên linh, Quang Phạt vỡ nát, cuối cùng dốc hết sức cưỡng bức mở ra Giai Điệu Vĩnh Hằng tiến hành truyền tống.

Có thể nói, mấy ngày nay hắn chưa từng chân chính nghỉ ngơi. Lúc này thân thể đạt tới cực hạn, hôn mê đối với hắn không phải là chuyện xấu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ cạn kiệt sức sống của mình.

Tin tốt duy nhất là Trần Anh Nhi đã tỉnh dậy, đang mờ mịt chờ tại đây. Tư Mã Tiên vẫn hôn mê.

Hiệu quả Quang Chi Thủ Hộ của Hàn Vũ vẫn đang kéo dài, không ngờ chẳng bị truyền tống quấy nhiễu. Linh lực của mọi người đang lấy tốc độ kinh người hồi phục, rất nhanh hồi phục bình thường. Ngay cả vấn đề ở trong tháp Vĩnh Hằng không thể hồi phục ngoại linh lực quang thuộc tính đều không ảnh hưởng đến năng lực linh lô này. Không uổng là linh lô hợp thành.

Lần này Long Hạo Thần hôn mê kéo dài tới mười hai tiếng đồng hồ mới tỉnh lại, hơn nữa như cũ rất suy yếu. Chẳng qua họ cũng không thể tiếp tục dừng tại đây, lỡ bên Mục Sư Thánh Điện có người tìm họ thì không ổn. Thời gian ngắn mất tích còn có thể giải thích là đi dạo trong thành, quá dài thì không được.

Đương nhiên muốn trở về Trấn Nam quan phải trải qua quá trình phiền phức. Long Hạo Thần nhất định phải cùng Hạo Nguyệt trở về không gian Hạo Nguyệt đã tiến hóa, rồi mới thông qua huyết khế, hai người trở về Trấn Nam quan. Hắn trở lại, mới có thể truyền tống đồng bạn ra ngoài tháp Vĩnh Hằng.

Hạo Nguyệt hồi phục rất nhanh, ít nhất mau hơn Long Hạo Thần suy yếu nhiều. Long Hạo Thần thông qua liên hệ tâm linh cũng biết tình huống xảy ra trên người Long Hạo Thần.

Thì ra Hạo Nguyệt trong thời gian này nuốt số lớn ma tinh, thúc đẩy nội linh lực trong người nó liên tục tăng lên, nhưng rất hỗn tạp.

Tuy đã đến trình độ có thể tiến hóa, nhưng linh lực hỗn tạp cần phải tiến hành chiết xuất. Quá trình chiết xuất chỉ có thể tiến hành trong không gian của nó. Đây cũng là vì sao lần này Hạo Nguyệt rời đi hơi lâu.

Trở lại không gian của nó, Hạo Nguyệt đào ra cái động tự tu luyện. Bởi vì không phải trực tiếp đột phá, nguyên bản không cần lo lắng sinh vật vong linh phát hiện. Có bài học lúc ba đầu, thực lực nó lại tăng lên, lần này Hạo Nguyệt không dám lỗ mãng, chuẩn bị đợi mình chiết xuất hết linh lực, tới lúc cực kỳ tiếp cận đột phá rồi mới tiến hóa.

Nhưng có câu kế hoạch không đỡ nổi biến hóa. Khi Hạo Nguyệt liên tục chiết xuất linh lực bản thân, thần quyến giả của Long Hạo Thần đã thức tỉnh rồi.

Hắn thức tỉnh, Hạo Nguyệt có huyết khế với hắn lập tức chịu ảnh hưởng. Nếu là bình thưởng, ảnh hưởng này đương nhiên là chuyện tốt, có thể tăng thực lực nhất định cho Hạo Nguyệt, đặc biệt là thực lực Tiểu Quang. Nhưng bởi vì Hạo Nguyệt đang chiết xuất linh lực, bản thân lại gần tới lúc tiến hóa. Đột nhiên tăng thực lực làm Hạo Nguyệt trực tiếp tiến vào trạng thái tiến hóa nguy hiểm.

Nguyên bản Hạo Nguyệt định ức chế, bởi vì nó hiểu rõ, linh lực bản thân chưa chiết xuất xong, lúc này tiến hóa sẽ cần thời gian rất lâu. Đám sinh vật vong linh sẽ không cho nó thời gian lâu như vậy. Nhưng sau khi nó thử áp chế một đoạn thời gian, cuối cùng bởi vì tích góp linh lực trong cơ thể quá nhiều không thể ức chế, do đó bắt đầu tiến hóa. Tại lúc này, nó không thể không cầu cứu Long Hạo Thần, cũng chỉ có thể hy vọng rằng sinh vật vong linh đến chậm chút.

Cuối cùng kết quả hiển nhiên không như mong muốn. Long Hạo Thần không thể không phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng truyền tống trở về. Hạo Nguyệt đang trong quá trình tiến hóa nếu rời khỏi không gian của nó, rất có thể bị nguy hiểm tính mạng. Không còn cách nào khác, nó chỉ có thể buông bỏ toàn diện tiến hóa, lựa chọn chỉ tiến hóa một nửa, dùng linh lực đã chiết xuất tiến hóa cái đầu thứ bốn. Đồng thời toàn bộ từ bỏ linh lực hỗn tạp. Đây cũng là nguyên nhân vì sao nó yếu ớt như vậy, và cục u bên kia đột nhiên áp súc.

Nhưng mặc kệ nói thế nào, Hạo Nguyệt tiến hóa vẫn là hoàn thành một nửa. Long Hạo Thần đặt tên cái đầu thứ bốn của nó là Tiểu Lam.

Tùy theo lần này tiến hóa, cái đầu thứ bốn của Hạo Nguyệt hơi khác với trước. Cục u trên mỗi cái đầu đều xuất hiện một số biến hóa. Có giống sừng hưu, có giống ngưu giác. Bốn cái đầu khác nhau, kỳ lạ nhất là Tiểu Lam mới sinh ra. Trên đỉnh đầu tựa như thằn lằn cục u rất giống hình dạng bươm bướm. Hơn nữa không biết có phải bởi vì cưỡng ép đột phá, ánh mắt nó thoạt nhìn rất yếu đuối, tựa như không đủ dinh dưỡng.