Thân Ái Là Cố Chấp Cuồng

Chương 34






.Editor: team Tiệm nhà Chanh
.Beta: ChanhKhongHat aka Chanh
.Được đăng tại: Tiệm nhà Chanh
P/s: Đủ 75 vote Chanh sẽ đăng tiếp chương mới.

Mọi người nếu yêu thích truyện hãy để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha.

Thư Thư đưa lịch trình công tác đã được sắp xếp theo trình tự rõ ràng ra trước mặt Tang Noãn.

Lúc mới đầu, công việc còn chưa nhiều như này, lúc đó Tang Noãn rất thích xem công tác được an bài tiếp theo của mình là gì, mỗi lần có thêm một lịch trình liền có ý nghĩa là cô lại giúp ông nội tiết kiệm thêm được một khoản tiền.

Cô cũng hy vọng mình có thể bận đến mức không có thời gian để suy nghĩ những chuyện vớ vẩn.

Sau khi ông nội mất, lịch trình ngày càng dày đặc, cô đã không còn thời gian để xem lại lịch trình của mình, vừa mở mắt còn chưa kịp tỉnh táo thì đã bị sắp xếp cho một đống việc, thời gian rảnh cũng không còn nữa.

Tang Noãn ngẩng đầu lên, ánh sáng trong xe không tốt lắm khiến cô khó đọc được mấy dòng chữ nhỏ.

Vì vậy cô vỗ vỗ vào lưng Thư Thư, hỏi em ấy kính của cô đâu.

"Chị cảm thấy mắt chị lại tăng độ rồi."
Thị lực của cô cũng còn tốt, trên dưới một độ thôi, bình thường không mang kính thì vẫn nhìn rõ.

Tang Noãn đeo kính lên, vì lâu rồi không có đeo lại kính, nên khi gọng kính chạm vào mũi làm cô có cảm giác lạ lạ.

Cô đành phải thường thường đẩy gọng mắt kính, để giảm bớt cảm giác khó chịu.


Chỉ vừa nhìn vài lần, Tang Noãn đã bị lịch trình dày đặc sắp tới làm cho cả người cảm thấy không khỏe, cô chỉ vào cái công tác chiếm hơn phân nửa thời gian làm việc của cô, hỏi Thư Thư: "[Cùng bạn nói dối] nhanh như vậy đã phải quay rồi à?"
"Bên đoàn phim muốn lấy được cảnh lúc hoa đào nở rực rõ nhất, nên không quay sớm thì không được."
Bộ điện ảnh này là bộ được đầu tư giữa Trung Quốc và Nhật Bản, đạo diễn là người Nhật Bản, những bộ phim của ông ấy ở Nhật đã đoạt được rất nhiều giải thưởng.

Trong đó có một bộ, thường xuyên được các phim thanh xuân vườn trường trong nước remake lại.

Tang Noãn ngã lại người ra ghế, nhìn thấy lịch công tác đã được sắp xếp có chút chán nản, bởi vì cô không thấy được công việc mà cô đang mong chờ.

Thư Thư biết được tâm tư của cô, liền nói: "Dĩ nhiên đây cũng không phải là tất cả, còn có lịch đi tham gia họp báo > nhưng vẫn chưa viết lên đây."
Tâm tư bị lộ, Tang Noãn nhìn dòng xe cộ đông đúc phía trước, rất lâu mới thấy xe trước họ nhích lên được một chút.

Cô nâng kính, cái gọng của mắt kính to nên khi đeo lên liền che đi một nửa mặt cô, nét mặt Tang Noãn bình tĩnh không nhìn ra được chút cảm xúc dao động nào trên mặt cô.

"Ý chị không phải vậy." Cô đối mắt với ánh mắt của Thư Thư qua gương chiếu hậu, không nhịn được mà cười một chút.

Vào buổi họp báo đầu tiên của phim, diễn viên chính đều sẽ không vắng mặt.

Nhưng vào ngày họp báo > trời mưa to không ngừng, còn có xu hướng ngày càng to hơn.

Khi trời mưa, điều hiển nhiên chính là nên nằm ở trên giường nghỉ ngơi, không nên đi ra ngoài để toàn thân dính phải nước mưa, ẩm ướt khó chịu.

Nhưng dù thời tiết không đẹp lắm thì buổi họp báo vẫn sẽ diễn ra, cũng có không ít fan đã ở đó.

Tang Noãn nhìn qua cửa kính của xe, vẫn như cũ thấy được rất nhiều bảng đèn viết tên Giải Yến, trong ấy không ít cái là của cô.

Càng khiến cô cảm thấy ngạc nhiên hơn là có một cô gái nhỏ, mặc áo mưa trong suốt, tay cầm ô, vẫn nhiệt tình giơ lên bảng có tên của hai ngưởi.

Cô quay đầu nhìn Thư Thư: "Cái này có phải là fan couple không?"
Thư Thư gật đầu, cũng thấy kì quái, trước > thì Tang Noãn chưa từng hợp tác với Giải Yến, dường như ngay cả gameshow hay các hoạt động khác cũng chưa từng gặp mặt, thế quái nào ở đâu ra lại có fan couple thế.

Tài xế A Chung lại rất hứng thú nói với các cô: "Có một đoạn cắt ngắn ngoài lề.

Còn có fans cắt ghép cảnh hai người bên nhau, anh cũng xem qua mấy cái, ngược tâm cũng có."
Tang Noãn tò mò đi tìm kiếm cái nơi có video cắt ghép couple trên mạng, gõ mấy từ khóa tìm kiếm mà anh ấy nói thì quả nhiên có vài cái video thật.

Cô xem cái video có nhiều lượt xem nhất, ngay đầu tiên là một bài hát lâm li bi đát.

Không biết bạn fan ấy có phải thánh review không mà mang cả một trailer > chỉ có hai ba phút, ghép với tư liệu phim lúc trước của cô và Giải Yến thành một phim ngắn có đầu có kết dài tận năm phút.

Ngay cả Tang Noãn xem xong cũng nghi ngờ liệu cô cùng với Giải Yến có phải hay không đã cùng nhau quay bộ phim ngược luyến này.

Sau khi đến phòng nghỉ, cô đã xem hết mấy cái video được đăng trên mạng.

"Thôi rồi." Tang Noãn nói với Thư Thư: "Sau khi xem xong chị thực sự cảm thấy Tang Noãn với Giải Yến ngược luyến tình thâm vậy, quả thật là trời đất bất dung mà."
Thư Thư đi theo bên cạnh cũng xem cùng cô, mắt cũng đã ẩn đỏ, lúc này lại bị câu nói của cô làm cho bật cười.

Bộ đồ hôm nay bó eo khá chặt nên buổi sáng Tang Noãn cũng không có ăn gì, toàn phải dựa vào sức khỏe tốt mà chống đỡ.

Lúc này bụng đã đói đến sôi cả lên rồi mà buổi họp báo có vẻ không thể diễn ra đúng giờ.

Có lẽ là vì thời tiết xấu nên vài phóng viên đã đến trễ.

Còn về phía đoàn phim thì đạo diễn Lâm Tây Ổ và Giải Yến cũng còn chưa tới.


Tang Noãn lấy một miếng bánh lớn, để tránh bị trôi son khi ăn cô múc miếng bánh thành miếng nhỏ rồi mới cho từng miếng vào miệng.

" Đã qua mười lăm phút rồi." Thư Thư nhìn thoáng qua điện thoại, thời gian đã bị trì hoãn khá lâu.

Tang Noãn vất vả lắm mới ăn xong được miếng bánh.

Cô uống một ngụm nước, trên ống hút không thể tránh mà để lại dấu son nhàn nhạt.

"Nếu thật sự không kịp thì cho dù chúng ta đi lên trước cũng chẳng có ý nghĩa gì." Cô nói: "Cũng vẫn phải đợi, bên truyền thông vẫn sẽ có người bới móc."
Nhưng may mà là ngay sau đó, ở phía sau có người gọi tên của cô.

Đầu tóc Giải Yến hơi loạn, stylist đi bên người liền vội vàng giúp anh sửa sang lại.

Anh nhìn thấy Tang Noãn, đuổi mắt cong lên, hỏi cô: "Chờ anh sốt ruột lắm phải không?"
Đã lâu không gặp, trong lòng Tang Noãn thầm tính toán cẩn thận thời gian, từ lần chụp ảnh tạp chí đến giờ đã là mười hai ngày rồi, một ngày không ở cùng nhau đã dài như ba thu, giờ gặp lại đột nhiên có loại cảm giác xa lạ.

Nhưng khi Giải Yến cười lên thì cảm giác xa lạ ấy liền biến mất.

"Không sao." Tang Noãn bỏ bình nước xuống, cô nhìn thấy đạo diễn Lâm Tây Ổ cũng đã đến.

Lúc trước nói truyện với Giải Yến, cô biết đạo diễn Lâm Tây Ổ sẽ đi cùng xe với anh đến đây.

Tình hình giao thông hôm nay không tốt nên thành ra cả hai đều đến trễ.

Lúc đi đến khán đài buổi họp báo, Giải Yến ở phía sau kín đáo đỡ lấy cô.

Vẫn đi được, bậc thang cũng không dốc lắm.

Tang Noãn quay đầu lại nhìn, ánh đèn chiếu sáng trên gương mặt của anh, làm cô thấy rõ từng đường nét sắc sảo.

Anh nói với cô một tiếng cẩn thận.

Tang Noãn gật gật đầu, xách váy đi lên.

Trong nháy mặt cố chợt nhận ra tại sao Giải Yến muốn đỡ cô, chẳng có vấn đề gì cả, chỉ là anh muốn như vậy thôi.

Trước khi buổi họp báo diễn ra thì Giải yến đã cúi đầu nhận lỗi với truyền thông và người xem, anh nhận toàn bộ trách nhiệm về việc thời gian của lễ diễn ra không đúng thời gian khiến đạo diễn Lâm cảm thấy ngại ngùng, vội cầm micro lên giải thích.

Tuy lúc quay phim đạo diễn Lâm rất nghiêm túc nhưng bình thường lại nói chuyện rất hài hước, nói hai ba câu liền khiến không khí của buổi họp báo náo nhiệt hẳn lên.

Trong buổi họp báo cũng không phải mọi vấn đề đều xoay quanh về phim, có vài vị phóng viên quanh co lòng vòng dò hỏi diễn viên về chuyện tình cảm, cuộc sống riêng tư.

So lúc nói về bộ phim, bầu không khí lúc này mới thu hút ánh nhìn của những người đang tham gia hơn.

Còn có một vị phóng viên hỏi sắp tới Giải Yến sẽ chụp quảng cáo với một người mẫu, người này mang hai dòng máu Trung-Úc, lúc trước đã có scandal với Giải Yến, lần hợp tác thứ hai này khiến người ta ngửi thấy mùi thừa nước đục thả câu.

Vốn Giải Yến có thể thuận theo câu hỏi để trả lời nhưng khi anh ấn micro, vẫn là giọng nói ôn hòa như thường ngày nhưng lời nói ra lại ngắn gọn lưu loát, thậm chí còn có chút lạnh lùng.

"Tôi và cô ấy chỉ gặp nhau đúng hai lần."
Gặp nhau có hai lần thì tự nhiên chẳng có sự tình gì có thể xảy ra được.

Anh nhìn chăm chú vị phóng viên kia, hỏi anh ta là còn vấn đề gì nữa không, thái độ vẫn nhẹ nhàng lại lễ phép.


Vị phóng viên kia bị anh nhìn chăm chú như vậy tự dưng thấy có hơi lạnh từ đáy lòng dâng lên.

Anh ta ngượng ngùng lắc đầu nói không còn.

Người chủ trì lấy micro, một lần nữa nhắc lại việc trong buổi họp báo chỉ hỏi những vấn đề xoay quanh phim ảnh, còn những vấn đề khác thì không nên hỏi.

Tang Noãn quay đầu, chỉ có thể nhìn thấy đường cong sườn mặt anh.

Một khoảng im lặng ngắn ngủi trôi qua, mội nữ phóng viên giơ tay hỏi nhận xét của Tang Noãn về nhân vật nam chính trong lần đầu tiên hợp tác này và có cái nhìn như thế nào về Giải Yến.

Tang Noãn đưa ra đánh giá của mình về nam chính, đến câu hỏi về Giải Yến, cô nghĩ nghĩ rồi nói: "Với tôi, anh ấy là một nam diễn viên có tài năng thiên bẩm."
Khi bỏ micro xuống cô mới để ý thấy, Giải Yến vẫn luôn nhìn cô.

Nữ phóng viên kia nhanh nhậy phát hiện ra chút khác thường, nắm lấy cơ hội, hỏi Giải Yến: "Giải Yến, xin hỏi anh thấy thế nào đối với việc hợp tác cùng ảnh hậu trẻ tuổi nhất của giải Thanh Lư?"
Giải Yến tự nhiên cầm lấy micro, lần này chuyên gia trang điểm không che đi nốt ruồi lệ nên lúc anh nhướn mày liền lộ ra ở khóe mắt, cực kì đẹp.

"Cô ấy là thần tượng của tôi." Khóe môi Giải Yến nhẹ nhàng nhếch lên: "Có thể được hợp tác với cô ấy là cơ hội tôi cầu còn không được."
Những lời này vừa nói xong, Tang Noãn cảm thấy rõ được tiếng máy ảnh chụp ở hiện trường lớn hơn một chút.

Cô nhìn đội ngũ nhân viên công tác ở dưới khán đài, nhất là Thư Thư, mặt mày đều đã nhíu lại.

Lúc Tang Noãn còn chưa yêu đượng với Giải Yến, hai bên đều muốn đắp nặn lên hình tượng cùng lắm hai người chỉ là bạn tốt.

Nhưng đế khi hai người bắt đầu yêu nhau thì việc họ cầu chính là cố gắng cành mẹ không đẻ cành con, không cần thiết thì không cần chung khung hình.

Nhưng hôm nay một câu của Giải Yển hiển nhiên là khiến ước nguyện ban đầu của cả đội ngũ nhân viên đi tong hết.

Vì thế vấn đề tiếp theo hiển nhiên là về quan hệ giữa hai người rồi.

Sau hai giờ, sự tương tác và các câu hỏi đều đã được hỏi xong thì rất nhanh đã kết thúc buổi họp báo.

Có lẽ là do bên ngoài trời vẫn mưa liên tục không dứt, nên ánh đèn bên trong này càng sáng hơn, chân Tang Noãn đi giày cao gót rất tinh tế, kể cả khi đi cũng không gây tiếng động lớn.

Cô tiến lên hai bước, đuổi kịp Giải Yến.

"Hôm nay anh nói mấy lời như vậy, là cố ý phải không?"
Dưới ánh đèn, bông tai hình giọt nước của cô hơi phản quang, sợi dây xích mỏng manh ở giữa gần như không nhìn thấy, đôi bông tai như đang được treo lơ lửng trên không trung.

Đôi bông tai vô cùng tinh xảo và đẹp đẽ, cũng giống như cô vậy, nên được người khác đặt lên tấm chăn làm bằng lông thiên nga sang trọng quý giá, đặt trong hộp bạc hoa lệ nhất mà bảo quản.

Giải Yên rũ mắt, dịu dàng nói: "Anh chỉ nói thật thôi mà."
HẾT CHƯƠNG 34..