_Sáng hôm sau_
Một người đàn ông trung niên tóc bạc phơ,gương mặt thân thiện, đeo cặp kính lão nhàn rỗi đọc báo ở phòng khách.
- Ông nội!! - Mina bộ dạng lười biếng, lết trên cầu thang xuống -.-
- Dậy rồi à? Chị ba con với hai con bé kia đâu? - Người đàn ông dùng ta khẽ kéo kính xuống, giương mắt nhìn cô cháu gái không kiêng nể mà lết xuống nhà.
- Chị ba với bà chị khó tánh Minh Thư với Linh Đan á? Linh Đan đang ở trên phòng còn hai người kia tối hôm qua về trễ nên chắc giờ vẫn còn ngủ. - Mina ngáp một cái,bộ dạng cứ như con sâu lười.
- Nói xấu gì chị đấy? - Như Ý cùng Minh Thư từ trên lầu nhàn nhã đi xuống,ngồi đối diện hai người.
- Ông nội hôm nay trời đẹp quá trời luôn ông ạ - Mina mặc tỏ vẻ không biết gì, nhào vào ôm cánh tay của Hạ Lĩnh mặt tỏ ý cầu xin làm cho ông chỉ biết cười lắc đầu với cô cháu gái này.
- Hai đứa định chừng nào kết hôn sinh con cho ông già này bế cháu đây? Không phải lúc đầu nói là trước 28 tuổi sao? Bây giờ hơn 26 tuổi rồi đấy. - Hạ Lĩnh nhức đầu với hai đứa trước mặt này, định không chi ông già này cháu nội sao?
Như Ý nghe xong câu kết hôn sinh con thì mặt lặng lẽ đỏ bừng, hai bên lỗ tai nóng lên.
Minh Thư ngồi kế bên nghe ông nói vậy thì cười tươi như gặp được vàng, ôn hòa nói:
- Vâng, cháu định là tuần sau sẽ kết hôn ạ,mọi việc đều sắp xếp cả rồi ạ,mong ông yên tâm,nhất định sẽ có cháu bồng.
Minh Thư cười lưu manh, muốn cháu bồng sao? Cô đây cũng rất thích em bé nha.
Đúng ý cô quá rồi còn gì.
Như Ý nghe Minh Thư nói vậy thì mặt càng đỏ hơn,chạy hối hả về phòng.
_________
- Cậu đi đùa giỡn với hắn cho tôi.
- Tôi giao hắn cho cậu.
- Quản cho tốt vào.
- Vâng.
___________
_Tuần sau_
- Cảm ơn hai vị đã đến dự ạ.
- Cảm ơn.
- Cảm ơn.
Hai bên nhà sui gia Nguyễn - Lê vui vẻ tiếp đón khách đến dự lễ kết hôn của hai con gái nhà mình.
Tất cả mọi người đến đây đều là cô chú bác quen biết của hai nhà.
Một phần trong số đó là các vị tổng tài, chủ tịch của các công ty lớn nổi tiếng khác nhau.
Minh Thư một thân lễ phục,tiêu soái đến chào hỏi các vị khách mời, hôm nay cô thật sự rất đẹp làm cho các cô tiểu thư ở đây ai cũng đều gục ngã trước nét đẹp hoàn mĩ ấy.
- Tiểu thư!! Không thấy phu nhân ở trong phòng ạ!! -
Thanh Hải vẻ mặt tím tái chạy vào, giọng nói trầm xuống tột độ,sợ hãi.
Minh Thư nghe xong tin này thì khó hiểu, bình tĩnh nói:
- Cậu nói cái gì???
- Dạ lúc nãy khi tôi vào thì thấy các nữ trang điểm nằm ngất trên bàn có vẻ là bị bỏ thuốc còn phu nhân...tôi và các vệ sĩ đã tìm nhưng.... vẫn không thấy - Thanh Tình thấy tình hình không ổn thì cúi đầu thành thật khai báo.
- Làm sao lại có chuyện đó được, mau cho người đi tìm mau!!! - Minh Thư cố gắng trấn an bản thân rằng sẽ không có chuyện gì.
___________
- Xem lại toàn bộ camera ở đây cho tôi - Minh Thư vài phòng cô dâu thì không thấy Như Ý ở đâu, hơi mất kiểm soát ra lệnh.
- Thư tổng!! Tôi đã biết chuyện này là do ai làm - Hữu Vàng nhàn nhã hút thuốc, đứng dựa mép góc tường,ánh mắt hướng tới Minh Thư.
- Là ai?? Cậu biết?? - Minh Thư không quay đầu nhìn Hữu Vàng,ánh mắt dán lên màn hình chiếu cảnh quay lại được ở phòng cô dâu.
Như Ý đang ngồi trước gương,ánh mắt nhắm lại,thư giãn cho thợ trang điểm. Bỗng đột nhiên một bóng đen vụt qua camera,một màu đen bao trùm cả màn hình. Camera đã bị phá hủy.
- Người đó là....
/ Tác giả: ây ya mấy bữa rài học nhiều quá nên không có thời gian đăng truyện mong mọi người thứ lỗi,tại hạ sẽ cố gắng đăng truyện nhaaa.