Thâm Thâm Lam

Chương 2: Theo dõi




Trên mặt Đinh Tiếu Tiếu lộ ra một tia cười lạnh đắc ý, tôi thật muốn biết các người xứng đôi đến thế nào.

Đinh Tiếu Tiếu nhìn Điền Mật gật đầu…

Tác giả: Loại con gái như Tiếu Tiếu ngàn vạn lần không thể chọc, nếu không sẽ không biết mình chết như thế nào.

Đinh Tiếu Tiếu là người nói được làm được.

Đinh Tiếu Tiếu chờ đợi ở nhà ga này đến 12g đã liên tục ba buổi tối. Điền Mật hoàn toàn không biết nói gì, chỉ vì một câu của Tiếu Tiếu, “anh ta xuống xe ờ chỗ này thì chắc chắn sẽ xuất hiện lần nữa”, mà các cô đã ngốc nghếch đợi ở đây ba buổi tối rồi.

Hôm nay đã nóng gần chết, thế mà lại không đi chỗ nào có điều hòa mát mẻ lại đi ngóng đợi ở cái quán nước bên đường cạnh trạm xe buýt này. Chính là Tiếu Tiếu không hề nghe cô khuyên bảo, Điền Mật bất đắc đĩ cùng Tiếu Tiếu ở đây, ai..., thật là tự tìm lấy khổ mà. Ghê tởm hơn là còn phải chịu đựng ánh mắt cùa bọn đàn ông xung quanh.

Điền Mật đã không nhớ rõ có bao nhiêu người tới bắt chuyện mà Tiếu Tiếu một chút phản ứng cũng không, chỉ nhìn chằm chằm theo dõi lượng người xuống xe buýt.

Đinh Tiêu Tiếu biết Điền Mật không kiên nhẫn, nhưng cô có cảm giác nhất định sẽ gặp lại anh ta. Hôm đó trễ như vậy, bọn họ xuống xe ở đây, nơi này nhất định là chỗ ở của cô gái kia, anh ta chắc chắn sẽ đưa cô về nữa, nhất định là như vậy. Cho nên, cô chỉ có thề ngồi ở đây chờ, ngoài biện pháp này cô không biết làm cách nào khác mới có thể gặp lại anh ta.

Đã 11g, chẳng lẽ đêm nay lại không thu hoạch được gì nữa sao? Sẽ không, trực giác của cô luôn đúng, cô dự cảm hôm nay nhất định sẽ không về tay không. Đinh Tiêu Tiếu cầm cốc bia trên bàn ra sức uống, sẽ không, cô nhất định sẽ đợi được.

Hay, một chiếc xe buýt tới nữa. Xe chậm rãi dừng lại bên nhà ga, âm thanh báo đến trạm lại vang lên, một nhóm người đi lên cửa xe trước, cửa xe sau chậm rãi mở ra, một nhóm người đi xuống, phần lớn là các cặp tình nhân đi chơi buổi tối mới về. Người dần thưa thớt, ngay lúc Đinh Tiêu Tiếu lại thất vọng thì đột nhiên mắt sáng lên, Điền Mật cảm thấy Tiếu Tiếu có điểm khác lạ, ánh mắt chăm chú như vậy liền nhìn theo hướng ánh mắt cô, từ trên xe xuống một đôi nam nữ cuối cùng, à, thì ra là bọn họ, chính là đôi tình nhân đứng bên cạnh Tiếu Tiếu ngày hôm đó.

Có gì đặc biệt sao? Điền Mật khó hiểu nghiên cứu họ, người đàn ông kia trông thật phong nhã, cao khoảng lm8, không mập không ốm, vai rộng, mày kiếm mắt sáng, mũi thẳng, nghe nói loại đàn ông này rất có nguyên tắc. Ánh mắt không to lắm, dài hẹp, môi hơi mỏng, không giống đàn ông bình thường đều môi dày.Cảm giác giống như là minh tinh nhưng lại không phải. À, đúng rồi, giống như Lee Dong Wook trong bộ phim Hàn My Girl mới chiếu gần đây, bên ngoài không giống nhưng khí chất lại giống, tổng thể tạo một cảm giác sạch sẽ, xa quá nên không thấy rỏ lắm, chỉ cảm thấy bộ dáng anh ta có vẻ thản nhiên, dường như mang theo một tia cười mỉm nhợt nhạt, ừm, người đàn ông này tính tình nhất định rất tốt.

Cùng đi xuống là cô gái mà anh ta ôm trong lòng hôm đó. Mới nhìn đã biết cô gái này là tiểu thư khuê các có gia giáo tốt, khuôn mặt ngọt ngào, đôi mắt to, môi hơi hơi cong, làn da rấ trắng, bộ dáng giống như là búp bê, là người lịch sự, nhã nhặn, thanh tú, ngay cả bóng dáng cũng rất tao nhã, a, hai người này nhìn rất xứng đôi, một người tao nhã, một người nhàn thục điềm tĩnh.

Điền Mật thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Tiếu Tiếu. Trên mặt Đinh Tiêu Tiếu lộ ra một tia cười lạnh đắc ý, tôi thật muốn biết các người xứng đôi đến thế nào. Đinh Tiêu Tiếu nhìn Điền Mật gật đầu, ý muốn nói cô sẽ đi theo họ để biết phương hướng của họ. Điền Mật nhanh chóng kêu “tính tiền”, lấy tiền ra để lên bàn rồi đi theo hai người kia.

Ánh mắt Đinh Tiêu Tiếu lẳng lặng nhìn theo bóng lưng của anh, nhìn thấy cô gái kia nắm tay anh mà anh vẫn để yên, nhẹ nhàng nắm lại. Chỉ nhìn thấy bóng lưng, không thể thấy vẻ mặt của họ. Trong lòng oán hận suy nghĩ, quả nhiên rất ấm áp.

Nhìn thấy bọn họ quẹo vào một ngõ tắt nhỏ, bên trong là một khu dân cư. Khó trách hôm đó cô tìm hoài cũng không thấy bóng dáng họ đâu. Điền Mật cũng đi cùng cô, bắt lấy tay cô, chậm rãi cùng đi vào ngỗ nhỏ.

Ừm, đi tới. Đinh Tiêu Tiếu kéo tay Điền Mật, đứng lại bên cạnh một chiếc xe. Xa xa, nhìn bọn họ đi vào một tòa chung cư, một tòa chung cư nhỏ có tám tầng. Thật kì lạ, nơi này hẳn là khu dân cư, sao lại không có bảo vệ trị an, bọn họ cứ như vậy đi vào? Có điều, bọn họ không đi cổng chính.

Đinh Tiêu Tiếu lấy ra một hộp Sobranie*, rút ra một cây đưa cho A Mật, đưa lên miệng mình một cây mùi vị bạc hà thản nhiên tản ra trong miệng, chậm rãi hút vào nhà ra một làn khói. Trong lòng lại có chút lo lắng, anh ta đi lên sẽ không đi xuống chứ? Hừ, cũng có thể lắm, muộn như vậy mới đưa con gái về nhà, còn không ngủ lại?

Quả nhiên, đàn ông đều giống nhau, nhanh như vậy đã có kết quả, lại làm cho Đinh Tiêu Tiếu trong lòng cảm thấy có chút mất mát, buồn bực nói không nên lời, cô lại hút mạnh vào một hơi.

Điền Mật đã không chịu nổi mà nói ra, “Tiếu Tiếu, bọn họ sẽ không đi lên để làm cái kia chứ?” Đinh Tiêu Tiếu hung hăng trừng mắt liếc Điền Mật một cái, tuy trong lòng mình cũng có nghĩ như vậy nhưng nghe từ miệng A Mật thì không hiểu sao lại cảm thấy chói tai đến thế, trong lòng liền cảm thấy căm tức. Hừ, chẳng có ý nghĩa gì cả, còn chưa có chơi chẳng lẽ đã xong rồi sao? Ánh mắt quay về chỗ cũ nhìn chằm chằm vào tòa nhà kia, trong lòng vẫn là không nhịn được có chút oán hận, tại sao lại đi lâu như vậy? Thật sẽ không xuống?

Ra rồi! Đinh Tiêu Tiếu đột nhiên cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm, vui vẻ hẳn lên. Không có cách nào xác định là anh ta chưa từng ngủ lại nhưng thấy anh ta vẫn còn đáng giá thử nghiệm một chút; có lẽ trong lòng cô có ý tưởng khác, cô cố không suy nghĩ sâu xa, nhưng vừa nhìn đến bóng dáng anh ta lại xuất hiện thì Đinh Tiêu Tiếu đắc ý nhìn Điền Mật mỉm cười, người mà cô chọn quả nhiên không tệ như vậy, nếu không cô còn chơi được cái gì? Điền Mật cười khẽ, cô gái này đúng là hung hăng càn quấy mà.

Hai người núp sau lưng chiếc xe, nhìn xuyên qua cửa kính xe thấy anh ta từ từ di ra khỏi ngõ nhỏ. Các cô thấy anh đi xa liền nhanh chóng đuổi theo. Ra khỏi ngõ, người đàn ông đó liền bắt một chiếc taxi, Đinh Tiêu Tiếu cũng nhanh chóng đưa tay vẫy một chiếc taxi, hai người bước vào trong xe, chưa ngồi đàng hoàng Đinh Tiêu Tiếu liền chỉ vào chiếc xe phía trưóc, bảo tài xế nhanh chóng đuổi theo. Tài xế nhìn các cô liếc mắt một cái, cũng không nói gì liền chạy đi.

Chạy khoảng hơn 10 phút, chiếc xe phía trước chậm rãi dừng lại trước cửa một tòa nhà nhỏ, bảo vệ trực ca đêm đi ra ngoài nhìn một chút cho chiếc xe phía trước đi vào. Nguy rồi, tòa nhà nhỏ này còn có bảo vệ, xe các cô làm sao vào bây giờ? Làm sao đi theo đây? Đinh Tiêu Tiếu quay đầu lại nhìn Điền Mật đang ngồi ở ghế sau, Điền Mật cũng không biết làm thế nào đành nhún nhún vai. Mặc kệ, tới đó rồi nói, đã theo tới chỗ này rồi, sao có thể không theo tới cùng được?

Xe quả nhiên bị bảo vệ chặn lại, Đinh Tiêu Tiếu quay cửa kính xe xuống, ngọt ngào nhìn bảo vê mỉm cười, giọng nói cũng hết sức đè thấp, có vẻ yểu điệu, “Sư huynh, chúng tôi tới tìm người”. Nhân viên an ninh thấy đại mỹ nữ, ánh mắt sáng rỡ, miệng cũng nói lắp, “Tìm... Tìm người?” Trong long thầm nghĩ cùng mỹ nữ tán gẫu vài câu, “Ừm, nhà nào, tôi đưa các cô đi nhé?”

Đinh Tiêu Tiếu trong lòng cười lạnh, trên mặt vẫn giãn ra nụ cười dễ thương, “À, tôi cũng không nhớ rõ lắm, tôi chỉ mới tới một lần, có lẽ đi vào một chút mới nhận ra được.” Bảo vệ do dự một chút, “Việc này…”. Đinh Tiêu Tiếu quay đầu lại nhìn Điền Mật liếc mắt một cái rồi chuyển lại, giả vờ diễn cảm sốt ruột, giọng nói lại càng yểu điệu, “Ai nha, anh còn lo chúng tôi thế nào? Nếu không thì như vậy đi, anh cho chúng tôi vào, nếu chúng tôi tìm được rồi sẽ kêu bạn tôi gọi điện từ trong nhà báo cho anh, thì anh sẽ biết là nhà ai thôi. Nếu không tìm được, chúng tôi sẽ ra liền, nếu anh thấy không yên tâm thi hãy ghi lại biển số xe, được không?” Bảo vệ cũng còn chút do dự, Đinh Tiêu Tiếu lại lộ ra vẻ mặt thất vọng, “Ai, vị tiểu sư huynh này sao lại khó thuyết phục như vậy chứ!” Bảo vệ thấy Đinh Tiêu Tiếu buồn bực ra mặt, có vẻ như tức giận, nghĩ lại, chỉ là hai cô gái chắc là không có vấn đề gì, nhanh chóng xoa dịu, “ A, không có, các cô vào đi, nếu không tìm thấy thì trở ra nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp các cô tra thêm”. Đinh Tiêu Tiếu vừa nghe, trên mặt liền thay đổi, dịu dàng cảm ơn nhân viên an ninh, bảo vệ vừa nghe người đẹp cảm ơn, cả người càng mềm, nhanh chóng mở cổng ra. mời các cô đi vào.

Xe đi vào, Đinh Tiêu Tiếu trong lòng vẫn có chút lo lắng, bị chậm trễ như vậy không biết anh ta đã lên nhà chưa, vẫn là không thể tìm được người ư?

Xe theo chỉ dẫn của Đinh Tiêu Tiếu chạy vào, hay quá, vẫn còn thấy, có một chiếc taxi còn đứng ở chỗ đó, anh ta vừa xuống xe, lo lắng trong lòng của Đinh Tiêu Tiếu rốt cuộc cũng hạ xuống, may mắn anh ta còn chưa lên nhà. Cô tỏ ý cho xe chờ anh đi vào sâu một chút rồi chạy đến gần, nhanh chóng mở cửa lao xuống, Điền Mật nhìn tài xế cười khẽ một chút, “Cô ấy một chút nữa đi xuống, phiền anh chờ một chút”. Tài xế không hề nói gì nhưng lạỉ cảm thấy hai cô gái này có vấn đề, đêm hôm khuya khoắt theo sát một người đàn ông, có thể nào người đàn ông kia là chồng của cô gái vừa xuống xe? Cô ta tới để bắt gian, ai, thật đúng là khó nói mà, quên đi, năm nay việc lạ gì cũng có.

Điền Mật thấy Tiếu Tiếu một lát sau đi ra, thấy cô mở cửa xe cùng mình ngồi ở ghế sau, nhất định là con nhỏ này đã thành công rồi. Mỉm cười nói với tài xế, “Lái xe đi, đến Đài Bắc”. Đinh Tiêu Tiếu nghiêng đầu khẽ dựa vào vai Điền Mật, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nhỏ giọng nói bên tai Điền Mật. “Anh ta ở lầu 18”. Điền Mật nhẹ nhàng ôm lấy Tiếu Tiếu, pha trò “Vậy bây giờ mỗi ngày không cần ngồi đợi nữa chứ?” Tiếu Tiếu nghe xong, vui vẻ ghé vào mặt cô hít vài cái, “A Mật, mình biết cậu là người tốt nhất mà. Mấy ngày nay thật sự vất vả cho cậu rồi”. Điền Mật cười khẽ nhìn khuôn mặt cười vui vẻ của Đinh Tiêu Tiếu, con nhỏ này, luôn như vậy, mỗi lần xong việc đều ngọt như mật vậy. Ai, ai kêu cô có một người bạn xấu tính như vậy chứ?

“Nói không vô dụng, dùng hành động thực tế một chút đi”. Điền Mật ngoài miệng không hề khách sáo.

“Không thành vấn đề. Ngày mai kêu Tường Tường nhanh chóng tìm cho cậu một anh dễ nhìn, bọn mình đi uống rượu, đến MIX chơi cho đã, chơi vui vẻ một chút, mấy ngày nay cả người mệt chết đi được”. Bây giờ Đinh Tiêu Tiếu tâm tình siêu tốt, đợi mấy ngày nay rốt cuộc cũng được như mong đợi.

Điền Mật vừa nghe đến tên Tường Tường, nhất thời im lặng, trong mắt hiện lên diễn cảm phức tạp, một lúc sau mới xoay mặt nhìn Tiếu Tiếu, do dự hỏi, “Tiếu Tiếu, Doãn Quân Tường biết cậu đi tìm người này không?”. Trong lòng có chút lo lắng mơ hồ.

“Đương nhiên không biết”, Đinh Tiêu Tiếu cười khẽ, vẻ mặt diễn cảm theo vẻ đương nhiên. “Việc này mình chỉ nói với cậu. Cậu phải nhớ giữ bí mật giùm mình. Việc này nếu bị lộ ra thì sẽ không hay rồi”.

“Nhưng mà”, Điền Mật ngập ngừng không biết nói thế nào, “Doãn Quân Tường không phải luôn nói với mọi ngưòi cậu là bạn gái của anh ấy sao?” Nếu anh ấy biết việc này không biết sẽ có phản ứng gì?

“Ha ha, chính anh ấy muốn nói vậy, mình có ngăn được đâu”. Tuy nói vậy nhưng Đinh Tiêu Tiếu tỏ vẻ không sao cả, “Bất quá, nếu sau này không tìm được người đàn ông nào xứng với mình, anh ấy nói vậy mình cũng không phản đối”. Đinh Tiêu Tiếu nhớ tới khuôn mặt tuấn tú của Doãn Quân Tường, nhịn không được cười khẽ, “Thật ra chơi đùa cùng hắn rất vui vẻ”.

Điền Mật nhìn vẻ mặt ung dung của Đinh Tiêu Tiếu hoàn toàn không cho rằng đây là vấn đề, trong lòng trầm xuống, cậu ấy khi nào thì mới thật sự nhìn đến Doãn Quân Tường, anh ta cũng không phải dễ dàng cự tuyệt. Nghĩ đến anh ta, trong đầu lại hiện lên ánh mắt tà tà kia, cô khẽ nhắm mắt lại, không muốn suy nghĩ lo lắng nhiều nữa.

Đinh Tiêu Tiếu nhìn thấy Điền Mật đột nhiên trầm mặt, cười khẽ bưng mặt cô lên, “Yên tâm, cậu lo Tường Tường không có phụ nữ sao? Bên cạnh anh ấy có cả một xe tải phụ nữ, được chưa? Hai chúng mình chỉ là chơi đùa thôi, đừng suy nghĩ nhiều nữa”.

Điền Mật chăm chú nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp trước mắt này, đôi mắt dễ thương, cậu vẫn chưa hiểu sao? Tại sao lại không thấy Doãn Quân Tường đối vói cậu cùng những cô gái khác không giống nhau? Chẳng lẽ cậu ấy thật sự một chút cũng không biết? Hay cậu ấy cố ý giả ngu? Trong đầu đầy ngờ vực, lại chỉ có thể nhìn Đinh Tiêu Tiếu ung dung dựa lên cửa kính xe, ngân nga hát, hiện tại trong lòng cậu ấy chắc là đang suy nghĩ về thí nghiệm của cậu ấy rồi.

Tới cổng chính, tay bảo vệ kia còn ngây ngốc đứng ở cạnh cửa. Thấy xe các cô đi ra, nhanh chóng lại gần, Đinh Tiêu Tiếu cười với anh ta, “Sư huynh, thật phiền anh quá, bạn của tôi không có nhà, tôi ấn chuông nhưng không có ai trả lời. Anh thật tốt, cám ơn anh nha!”. Bảo vệ nghe các cô nói không tìm được, định thay các cô chuyển lời, liên thanh nói, “Như vậy đi, các cô nói cho tôi biết nhà nào, bạn của các cô quay về, tôi sẽ báo cho cô ấy liên hệ với các cô”. Người này thật ra rất tốt Đinh Tiêu Tiếu trong lòng cười lạnh, hừ, đàn ông, trên mặt vẫn duy trì mỉm cười, “Không cần, chúng tôi... lát nữa gọi điện thoại cho cô ấy, phiền anh rồi”. Tiếu Tiếu bảo tài xế chạy đi, bảo vệ còn đứng đó cười nói. “À, không có, không phiền, lần sau lại đến, có chuyện gì cứ tìm tôi, không sao đâu.”

Xe chạy đã xa nhưng vẫn còn nghe giọng của anh ta.

Điền Mật cười khẽ, ‘‘Nhìn cậu kìa, lấy hồn phách người ta xong rồi chạy”. Đinh Tiêu Tiếu không đồng ý, lạnh lùng nở nụ cười, “Mình chỉ lợi dụng một chút ưu thế của phái nữ thôi”. Đàn ông đều không phải như vậy sao? Thấy con gái xinh đẹp thì mắt sáng rỡ.

Điền Mật gõ nhẹ vào đầu Tiêu Tiếu, đối với cậu ấy thật sự là không có cách nào mà. Nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng, dường như cảm giác cho thấy rằng quyết định này sẽ làm ảnh hưởng đến Tiếu Tiếu, thậm chí ảnh hưởng đến người bên cạnh Tiếu Tiếu, bây giờ cũng chỉ có thể cùng cậu ấy từ từ tiếp tục chơi thôi.