Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

Chương 876




Chương 876

Khó trách hai mỹ thiếp kia ngay từ đầu đã trang điểm rất tinh xảo, y phục lại mỹ lệ, hóa ra là đã nhắm vào Hạ Phóng.

Đợi cho Hạ Phóng buông lỏng cảnh giác thì các nàng hoàn toàn có thể dàn xếp mọi chuyện bên cạnh hắn ta.

Hạ Phóng chỉ nghĩ rằng hai người phụ nữ này là vũ cơ trong cung, vì vậy hắn ta không nghi ngờ danh tính của họ chút nào.

Hắn ta chắc chắn không thể nào ngờ được ngay từ đầu bọn họ đã bị thay đổi.

Nhìn thấy xe ngựa của Hạ Phóng rời đi, Thẩm Nguyệt lập tức hiểu được ý định của Tô Vũ.

Sau đó quả thật nàng không hề nghe nói Hạ Phóng đã gửi bất kì mỹ thiếp nào về cung.

Sau khi Hạ Du trở về kinh, hắn ta đã đoàn tụ với Hạ tướng, hai cha con không có gì để nói với nhau.

Hạ tướng cảm thấy rất xúc động khi đứa con trai chỉ biết ăn chơi của mình cuối cùng cũng đã có được chút thành tựu.

Hạ Du đã trưởng thành, nhưng hắn ta sẽ không bao giờ gần gũi với Hạ tướng như trước nữa.

Hạ tướng tất nhiên cũng không hề biết hắn ta ở bên ngoài đã gặp biết bao nhiêu đau khổ, phải đối mặt với biết bao nhiêu chuyện sinh tử mới có thể trưởng thành như ngày hôm nay.

Sau khi Hạ Du trở về từ hoàng cung thì chiếu chỉ cũng được đưa đến phủ thừa tướng, bổ nhiệm Hạ Du làm lễ bộ thị lang.

Khi vị trí này bị bỏ trống thì trong triệu có không biết bao nhiêu người muốn chen chân vào vị trí này. Bây giờ vị trí này đã bị Hạ Du đoạt được, lại không biết có bao nhiêu đôi mắt đang trông chờ nhìn thấy Hạ Du mắc lỗi.

Chỉ cần hắn và làm một chuyện sai thì nhất định sẽ có rất nhiều quan viên buộc tội hắn ta.

Hạ tướng đương nhiên biết rõ những lợi hại trong chuyện này, liền nói: “Hạ Du, vị trí này không phải chuyện chơi, để ta đi bẩm tấu với hoàng thượng nói rằng con không thể đảm nhiệm nổi vị trí này”.

Hạ Du nói: “Ông luôn cho rằng ta sẽ không làm được. Lúc ta được phái đi Dạ Lương hòa đàm, ông cũng nói ta sẽ không làm được, nhưng không phải ta cũng đã làm được và trở về rồi hay sao? Có phải trong mắt ông chỉ có một mình Hạ Phóng mới có thể làm được hay không?”

Hạ tướng sững người nói: “Con đang đang nói cái gì vậy, ta chỉ sợ con…”

Ánh mắt của Hạ Du trở nên vô cùng lạnh lùng, điều mà trước đây Hạ tướng hiếm khi nhìn thấy.

“Khi biết Hạ Phóng giết chết bà nội, ông chỉ đuổi hắn ta ra ngoài là xong việc. Nếu như hắn ta hại chết ta thì có lẽ ông cũng sẽ chẳng làm gì hắn ta. Không sao cả, mối thù giết bà nội, mối thù Thanh Hạnh bị hắn hại chết, chính ta sẽ tự tay báo thù”.

Hạ Du cầm thánh chỉ, những đốt ngón tay siết chặt đến mức trắng bệt, quay đầu lại nói: “Hắn ta lợi hại lắm sao? Nếu như ta không tự tay xé xác hắn ta ra thì ta không phải là Hạ Du”.

Hạ tướng không nói nên lời, đứng chết trân tại chỗ.

Hạ Du đã đến lễ bộ nhậm chức vào ngày hôm sau.

Có rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía hắn ta, thậm chí còn không thèm che giấu sự căm ghét nhưng hắn ta vẫn không quan tâm.

Hắn ta muốn thăng tiến thật nhanh để báo thù, vạn sự khởi đầu nan là tất nhiên.