Thẩm Ngữ

Chương 34: Chương 34:




Chương 34: Cưỡng ép ngậm tinh hoàn (H)
 
“Sướng không?” Diệp Lệ Thành cọ vào cổ Thẩm Ngữ.
 
Thẩm Ngữ ngửa cổ ra sau, bây giờ cô giống như búp bê tình dục chịu sự điều khiển của anh, toàn bộ cảm quan đều bị dương vật thô to phía dưới chi phối, trong miệng vô lực hừ hừ trả lời, “Sướng…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đầu gối cô càng lúc càng cong xuống theo động tác ra vào, mặc dù Diệp Lệ Thành đã đưa tay giữ cô lại nhưng Thẩm Ngữ vẫn bị đâm đến gần như ngã ra đất.
 
“Chú a —— Chú, đừng mà, chân em mỏi…”
 
“Chỉ mới như vậy mà đã mỏi? Tôi còn chưa chịch em mà.” Diệp Lệ Thành rút dương vật ra, kéo một cái đệm mềm qua, đẩy Thẩm Ngữ nằm lên đó, đệm màu xanh càng làm nổi bật thêm làn da trắng nõn của cô.
 
“Đổi tư thế, em quay lại đây liếm dương vật tôi trước.” Diệp Lệ Thành đứng bên cạnh đệm, khoanh tay trước ngực, chờ cô hầu hạ.
 
Không biết có phải do vấn đề ánh sáng hay không mà dương vật Diệp Lệ Thành như đen thêm một chút, trông nó giống như một con ‘trăn’ thô to, cong cong nhếch lên làm lộ ra túi đựng ‘con cháu’ nặng trĩu ở phía dưới.
 
Mỗi khi nhìn đến Thẩm Ngữ đều nhịn không được mà run rẩy một chút, cô vô cùng hiểu rõ cái ‘túi’ ấy dập lên môntg có bao nhiêu đau. Có đôi khi Diệp Lệ Thành còn muốn nhét nó vào bên trong cô khiến cô sợ hãi không thôi.
 
“‘Ăn’ cái này đi.” Diệp Lệ Thành khảy khảy tinh hoàn, “Có học tiết sinh chưa? Đây là sản sinh ra tinh dịch.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“…Học rồi.”
 
Thẩm Ngữ quỳ gối trước mặt anh, đầu ngửa ra sau, chu đôi môi đỏ cẩn thận hôn lên tinh hoàn.
 
Phần da tinh hoàn nhăn nheo, đầu lưỡi Thẩm Ngữ chạm vào một mảnh thô ráp, cảm giác xa lạ khiến cô nhanh chóng rụt lưỡi về, lông mi dày run run vì sợ hãi.
 
Dáng vẻ sợ hãi của Thẩm Ngữ khiến Diệp Lệ Thành thoải mái vô cùng, trong chyện tình dục anh phải là người nắm quyền.
 
“Thẩm Ngữ ngoan, ngậm nó vào miệng đi.”
 
“…Em không muốn ngậm, đen đen nhìn đáng sợ quá…” Sau đêm qua, nơi đó vô cùng tanh nồng, mùi hương đó khiến cô choáng cả đầu.
 
Diệp Lệ Thành cười ra tiếng, “Ngoan, kén ăn là không tốt đâu, tôi che mắt cho em, không thấy thì sẽ không sợ nữa.”
 
Bàn tay ấm áp phủ lên mắt Thẩm Ngữ, tay kia đè ót cô, áp miệng cô vào tinh hoàn mình.
 
Thẩm Ngữ càng không muốn thì lại càng kích thích dục vọng lăng nhục của Diệp Lệ Thành hơn. Anh thích nhất là những vật tương phản, gương mặt trắng nõn của Thẩm Ngữ ngậm lấy tinh hoàn của mình nhất định là nhìn rất đẹp.
 
“Không, không muốn… Ưm!”
 
“Tiểu Ngữ ngoan, em không thể phân biệt đối xử như thế được. Em chịu ngậm dương vật – thứ khiến em sướng vậy sao em lại không chịu ngậm tinh hoàn? Hửm?”
 

Diệp Lệ Thành hô hấp dồn dập, anh cạy cái miệng nhỏ của cô ra rồi nhét một bên tinh hoàn vào.
 
Hai mắt Thẩm Ngữ bị che lại, cô như ngừng thở mà ngậm lấy một viên tinh hoàn. Viên bi cương lên cứng như một khối sắt nóng, vừa to vừa cứng khiến người ta vô cùng khó chịu.
 
Tinh hoàn không mẫn cảm bằng dương vật, Diệp Lệ Thành không có nhiều khoái cảm sinh lý cho lắm, anh nhận được khoái cảm tâm lý nhiều hơn, là cảm giác tự đắc khi chinh phục phụ nữ.
 
Thời gian trôi đi, học sinh đến sân thể dục ngày càng nhiều, phòng dụng cụ rất gần với sân thể dục, Diệp Lệ Thành có thể nghe rõ được âm thanh ủng hộ những trận đấu bóng rổ.
 
Thẩm Ngữ thành tích rất tốt, lại còn xinh đẹp, cô rất có tiếng ở trường.
 
Mà cô gái xinh đẹp ấy lại đang ở trong phòng dụng cụ tối đen để khẩu giao cho một người đáng tuổi ba cô. Trong những người đang ầm ĩ bên ngoài, nói không chừng còn có cả những người đang yêu thầm cô.
 
Nghĩ vậy dục vọng trong Diệp Lệ Thành lập tức tăng vọt, anh kéo viên bi còn lại lên, định nhét nó vào miệng cô.
 
“Há miệng to một chút rồi ngậm vào.” Diệp Lệ Thành nhỏ giọng dỗ ngọt.
 
Thẩm Ngữ hoảng sợ trừng lớn hai mắt, liều mạng lắc đầu, “Miệng sắp nứt ra rồi, đừng mà chú… Ô…”
 
Diệp Lệ Thành thử vài lần, miệng Thẩm Ngữ quả thật chỉ có thể ngậm một viên, không thể nhét vào viên thứ hai, anh tiếc nuối buông cô ra.
 
Mùi tanh nồng của dương vật khiến Thẩm Ngữ chảy hết nước mắt nước mũi. Sau khi Diệp Lệ Thành buông ra, cô như muốn trốn mà lui về sau vài bước, đỡ lấy cổ họng nôn khan.

 
Đầu Diệp Lệ Thành bây giờ đã bị tinh trùng thượng não, hiện tại anh chỉ muốn chịch cô, anh kéo chân Thẩm Ngữ lên, phần lưng tạo thành góc 90 độ với mặt sàn.
 
“Chú ơi, như vậy không thoải mái!” Máu dồn lên não khiến mặt Thẩm Ngữ đỏ bừng, chân bị ép đến trước mặt, tư thế này khiến cô có thể nhìn rõ cánh hoa của mình.
 
“Thấy rõ không?” Diệp Lệ Thành dùng ngón cái và ngón trỏ tách cánh hoa để lộ ra cửa động đang khép chặt. Anh đưa tay chạm nhẹ qua, cái miệng nhỏ ướt át như chết đói lập tức cắn không buông.
 
Diệp Lệ Thành gập ngón trỏ moi moi vách thịt bên trong, một đống dâm dịch lập tức trào ra khỏi lỗ nhỏ, chảy xuống, tạo thành một dòng suối nhỏ.
 
“A hô ——” Nơi đó truyền đến cảm giác vừa ngứa vừa sướng, Thẩm Ngữ khó nhịn vặn vẹo mông để ngón tay có thể đi vào sâu hơn.
 
“Có nhìn thấy không? Tôi đang dùng ngón tay chịch lỗ nhỏ của em.” Giọng Diệp Lệ Thành khàn khàn, tóc bị ướt mồ hôi ướt nhẹp, từng sợi dán lên trán.
 
“Nói cho tôi nghe, ngón tay làm em sướng hơn hay dương vật làm em sướng hơn?”
 
“…”Thẩm Ngữ cắn môi quay đầu đi.
 
Diệp Lệ Thành nặng nề cười ra tiếng, nhưng lời nói lại ẩn ẩn uy hiếp, “Em xem, nếu bạn bè biết em bị chịch ở đây thì sẽ thế nào?”
 
“Đừng chú ơi, em nói, chú đừng để người khác biết!” Thẩm Ngữ sợ, cô tin Diệp Lệ Thành sẽ không làm ra những chuyện như thế này, cô chịu thua nói, “Dương vật, dương vật làm em sướng hơn…”
 
“Vì sao? Hửm? Cho tôi một lý do xem.” Diệp Lệ Thành xấu tính trêu đùa cô.
 
“…Dương vật chú lớn.”
 

Diệp Lệ Thành nhận được đáp án mà mình muốn, anh cảm thấy mỹ mãn rút ngón tay ra, lấy tư thế đứng tấn nửa ngồi xổm trên nhục huyệt, nhét dương vật đang vểnh cao vào trong hoa huyệt cô.
 
“A ưm ——”
 
Nhục đạo của Thẩm Ngữ vốn nhỏ hẹp, hơn nữa tư thế này khiến nó biến thành một đường thẳng tắp, Diệp Lệ Thành khó khăn lắm mới có thể nhét quy đầu vào.
 
“Tiểu Ngữ, đừng kẹp chặt như vậy, tôi không đi vào được.”
 
Dương vật Diệp Lệ Thành ở ngay trước mặt cô, cô có thể thấy được khung cảnh mình bị chịch, thậm chí cô còn nhìn rõ được gân xanh nổi trên dương vật.
 
Dương vật cỡ bằng cổ tay từng chút từng chút đi vào bên trong cô, bình thường không bị kích thích thị giác thì cũng không cảm thấy gì, bây giờ lại thấy rõ sự đối lập giữa dương vật và hoa huyệt khiến cho sự cảm nhận về dị vật trong cơ thể cô càng rõ hơn bao giờ hết. Hơn nữa dương vật thô to còn đang không ngừng cắm vào, giống như muốn đâm xuyên cô thì mới chịu, trong lòng Thẩm Ngữ không khỏi sinh ra một chút sợ hãi.
 
Thẩm Ngữ che mắt lại, nức nở cầu xin anh, “Chú dừng lại, hức hức… Em có phải sẽ bị chịch chết hay không?”
 
Diệp Lệ Thành cười ra tiếng, “Nghĩ bậy bạ gì đó, em bé còn chui ra khỏi đây được, một cây dương vật thì có là gì.”
 
Thẩm Ngữ mới vừa nhận được một chút an ủi thì bụng nhỏ đã bị đỉnh gồ thành một khối, nước mắt cô rơi càng nhiều, “Chú gạt em! Ô… Nó đỉnh đến bụng!”
 
Nói đến cũng lạ, lần trước anh đâm vào nguyên cây thì cô vẫn bình thường, lần này anh còn chưa đi vào hết, lúc làm tình cùng Cố Uyển Như anh cũng đâu có gặp tình trạng đỉnh đến bụng. Chẳng lẽ ‘đường đi’ Thẩm Ngữ tương đối ngắn? 
 
Diệp Lệ Thành vội vàng lùi ra một chút, “Đau sao?”
 
Ngày mai là ngày khai giảng, anh không ở bên cạnh cô nên cũng không thể để cô bị thương được.