Giang Trầm ngay lập tức cảm nhận được cái nhìn chằm chằm này. Dường như anh nhìn thấy được trong lòng Thẩm Minh Dữu đang suy nghĩ cái gì, một tay Giang Trầm vừa bế Niệm Niệm, ở nơi mà ống kính không thể quay đến được, anh liền dùng ánh mắt vô tội nhìn về phía cô, sau đó dùng một tay hơi vén áo mình để lộ ra dấu hôn trên cổ cho Thẩm Minh Dữu nhìn.
Thẩm Minh Dữu: “...”
Dấu hôn đó hình như là do cô làm.
Thẩm Minh Dữu thấy ống kính phía sau Giang Trầm đang quay lại đây, cô vội vàng giơ tay giả vờ như giúp anh sửa sang lại quần áo, sửa lên sửa xuống cổ áo anh để che lại dấu hôn kia.
Ánh mắt của Giang Trầm nhìn thẳng vào Thẩm Minh Dữu, cười nói: “Cảm ơn bà Giang.”
Tại sao cô lại có cảm giác Giang Trầm nhất định đang cố ý!
[A a a, ánh mắt này của tổng giám đốc Giang thật là thâm tình quá!]
[Ánh mắt tổng giám đốc Giang nhìn chị Dữu thật sự quá thu hút, phải làm sao đây, rõ ràng hai người nhìn nhau mà tại sao tôi lại rung động vậy chứ!]
[Đây là nhịp điệu của tình yêu, bây giờ đang sửa sang quần áo cho nhau, bước tiếp theo là hôn nhẹ và ôm nhau, hôm nay có thể sắp đặt chuyện đó cho vợ chồng Trầm Dữu được không!]
Sau khi sum họp thì cũng đã đến lúc trò chơi bắt đầu.
Có tổng cộng sáu cấp độ thi đấu cần vượt qua, được phân chia thành cuộc phiêu lưu trong ngôi nhà ma ám, gắp búp bê, thám hiểm bãi bùn, chuyên gia nấu ăn nhỏ, kiểm tra trí nhớ và kiểm tra độ ăn ý.
Nhóm khách mời có thể tự sắp xếp xem nên tham gia cửa ải nào trước. Sau khi vượt qua ba cửa ải, nhóm khách mời sẽ gặp được một cái vòng quay may mắn khổng lồ, vòng quay khổng lồ quay tới cái gì thì sẽ nhận được cái đó, nếu may mắn thì sẽ có thể trực tiếp về đích thông qua vòng quay may mắn đó. Nhưng nếu xui xẻo, cái vòng quay khổng lồ đó cũng có thể khiến cho nhóm khách mời quay về vị trí xuất phát.
Vì mỗi cấp độ được đặt ở mỗi địa điểm khác nhau nên nhóm khách mời phải tự lên kế hoạch đường đi. Nếu muốn trong thời gian ngắn nhất có thể về đích thì thời gian đi đường cũng là điều kiện quyết định.
Tổ chương trình đều đã sắp xếp cho mỗi vị khách mời một chiếc xe, đúng lúc chiếc xe được sử dụng cũng là thương hiệu xe nhà tài trợ lớn nhất của chương trình.
Gia đình Thẩm Minh Dữu nhanh chóng chạy lại bãi đỗ xe. Sau khi chọn một chiếc, Thẩm Minh Dữu bế Niệm Niệm ngồi vào ghế an toàn cho trẻ em ở hàng ghế phía sau, mà Giang Trầm cũng đã rất nhanh ngồi vào vị trí tay lái, khởi động ô tô, nhân tiện tìm kiếm luôn tuyến đường.
“Dữu Dữu, em ngồi phía trước lên kế hoạch đường đi giúp anh.”
Thẩm Minh Dữu vốn định ngồi vào hàng ghế sau, nhưng sau khi nghe thấy Giang Trầm nói vậy thì cô đành phải đi vòng qua xe rồi ngồi vào ghế lái phụ.
“Chúng ta đi gắp búp bê trước nhé?” Giang Trầm nhìn tuyến đường thì phát hiện gắp búp bê ở trung tâm thương mại cách chỗ của họ không xa lắm, coi như là điểm xuất phát, địa điểm tiếp theo sẽ còn xa hơn điểm xuất phát này rất nhiều. Vậy nên vì để tiết kiệm thời gian, chắc là nhóm khách mời khác cũng sẽ lựa chọn địa điểm này là cửa đầu tiên.
Thẩm Minh Dữu thắt dây an toàn, cầm bản đồ rồi gật đầu: “Sau khi gắp búp bê xong thì đến cuộc phiêu lưu vào ngôi nhà ma ám, sau đó chúng ta có thể đến chuyên gia nấu ăn nhỏ.” . Truyện Lịch Sử
“Được, đều nghe lời vợ.” Giang Trầm dùng tay trái đỡ vô lăng, tay phải đặt lên ghế lái phụ của Thẩm Minh Dữu, quay đầu lại dựa vào phía của Thẩm Minh Dữu để quan sát phía sau rồi bắt đầu xoay đầu xe.
Thẩm Minh Dữu nhìn góc nghiêng đang nghiêm túc của Giang Trầm: “...”
Rõ ràng là một hành động rất tự nhiên, nhưng tại sao cô cứ có cảm giác như Giang Trầm đang cố ý.