Sau khi Từ Thông nói xong, để ý đến vẻ mặt của hai người, anh ta cười ha ha, “Vẻ mặt này là sao, lời tôi nói là thật đấy, hai người trông thực sự rất đẹp đôi.”
Soái ca và cô gái cool ngầu, trông vẫn rất dễ nhìn, anh ta là một người nhìn vào khuôn mặt, thích kiểu người trông dễ nhìn, nhìn nhiều còn có thể kéo dài tuổi thọ.
Lục Úc ho nhẹ một tiếng, “Từ Thông, bớt nói đùa đi.”
Tô Chi vẫn còn nhỏ, nghe thấy kiểu nói chuyện này sẽ rất xấu hổ, bình thường nói giỡn ở trước mặt anh thì quên đi, sao còn đem chuyện Tô chi và anh ra trêu.
“Tôi không nói đùa, suy nghĩ xuất phát từ đáy lòng của tôi…” Chân của Từ Thông bị đá một cái, những lời nói của anh ta buộc phải dừng lại.
Anh ta nhìn Lục Úc một cái, lại nhìn Tô Chi một cái, phát hiện người xấu hổ chính là Lục Úc, Tô Chi vẫn là bộ dáng thân thiện.
“Cậu nhìn cô gái nhà người ta không nói gì, cậu gấp cái gì.” Từ Thông cách trở Lục Úc nói với Tô Chi, “Em gái Tô, lời anh vừa nói đều là thật lòng, nếu em cảm thấy ngại, có thể coi là anh nói đùa.”
Anh ta thật sự sốt ruột vì Lục Úc, thật không dễ mới gặp được một cô gái có chút manh mối, còn không nhanh chóng nắm bắt, đừng để người ta bỏ chạy.
Tuổi tác còn nhỏ thì sợ cái gì, chẳng lẽ Lục Úc chưa từng nghe nói nuôi vợ sao?
Chuyện theo đuổi người ta còn phải để anh ta dạy cho Lục Úc, nể tình thời cấp ba Lục Úc không từ bỏ dạy dỗ anh ta học hành, sau này để anh ta giúp Lục Úc thoát ế.
Tô Chi cảm thấy người này có chút thú vị, cho nên câu nói nào của anh là trọng tâm thế.
Nhưng cô cũng thật sự xem như Từ Thông nói đùa, quan hệ của anh với Lục Úc rất tốt, bạn bè nói mấy câu đùa giỡn với nhau cũng rất bình thường.
Giống như cô và Lâm Mạt trêu chọc nhau rất nhiều.
Có một điều mà cô rất tò mò, Lục Úc sẽ thích cô gái như thế nào, trước đây cô đã hỏi Lục Úc một lần, nhưng bị anh từ chối trả lời.
Cũng đúng, đỉnh lưu hẳn là muốn chăm chỉ làm việc, không muốn yêu đương nhỉ?
Nói cho cùng yêu đương sẽ sụp đổ hình tượng, fan hâm mộ sẽ vứt bỏ thần tượng.
Lục Úc nghiêng đầu nói thầm với Tô Chi, “Người như anh ta rất thích nói đùa, em đừng nghe anh ta nói bậy.”
“Tôi biết.” Tô Chi cũng thì thầm trả lời anh, “Đỉnh lưu của bọn họ đều không dễ dàng yêu đương, vất vả rồi.”
Lục Úc, “…”
Anh không có ý định luôn luôn làm ca sĩ, bây giờ đang cân nhắc chuyển đổi, cho nên có yêu đương hay không cũng sẽ không ảnh hưởng đến anh.
Chủ đề này vẫn chưa được khơi dậy thì buổi đấu giá 8 giờ chính thức bắt đầu.
Buổi đấu giá này vật phẩm quyên góp gần giống với buổi tiệc từ thiện mà Tô Chi tham gia trước kia, cũng là bán đầu giá vật phẩm trước, tuỳ theo người dẫn chương trình giới thiệu tư liệu về vật phẩm bán đấu giá, sau đó đặt giá khởi điểm bán đấu giá, bên dưới chính là mọi người bắt đầu đấu giá.
Món đồ đầu tiên được bán là một món đồ sứ cổ, có lịch sử hơn 300 năm, giả khởi điểm là 100 vạn, rất nhanh giá đã được mọi người nâng lên 1000 vạn.
Người cuối cùng mua được món đồ sứ cổ này là một ông chú trung niên, mua món đồ cổ này với giá 1300 vạn.
Tô Chi chậc chậc mấy cái, “Đắt quá, ông ấy đúng là có tiền.”
Tốn hơn 1000 vạn để mua một món đồ chơi nhỏ, ông chú này thật sự thích đồ cổ.
“Những người đến đây tham gia buổi đấu giá đều không thiếu tiền, bọn họ chính là đến để tìm kiếm sự kí.ch thích tiêu tiền.” Từ Thông cười nói, “Hơn 1000 vạn vẫn tính là ít, đồ trên 100 triệu cũng có.”
Nếu thật sự gặp được những đồ vật mà cực kỳ thích, bọn họ sẽ trả cái giá lớn để tranh giành..
Tô Chi sờ túi một cái, cô chỉ mang theo 500 vạn, thấy tình thế này có chút nguy hiểm, không biết có khả năng hay không.
Lục Úc chú ý tới hành động của cô, “Không cần lo lắng về chuyện tiền bạc, vừa ý cái nào thì trực tiếp đấu giá, anh có tiền.”
Cứ coi như là một món quà năm mới mà anh tặng cho Tô Chi, anh chỉ gửi cho cô bao lì xì, sau đó còn được cô gửi lại 888 tệ, ngoại trừ chị gái và ông nội, năm mới chỉ nhận được lì xì của Tô Chi, những người khác còn đợi anh gửi lì xì qua.
Tô Chi đồng ý, “Được đấy, vậy cứ coi như là tôi mượn của anh, đến lúc đó sẽ trả lại cho anh.”
Một món đồ đấu giá chắc chắn giá sẽ không hề nhỏ, bình thường cô chiếm lợi của Lục Úc rất nhiều, kiểu người phung phí tiền của này, cô không thể kham nổi.
Từ Thông vểnh tai lên nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, đã chủ động đưa tiền rồi, Lục Úc còn dám phủ nhận không có một chút ý nghĩ khác thường với Tô Chi.
Đánh chết anh ta cũng không tin.
Dựa vào thái độ của Lục Úc đối với Tô Chi, anh ta cảm thấy sau này Lục Úc thoát ế vẫn còn hi vọng.
Buổi đấu giá vẫn đang tiếp tục, vật phẩm đấu giá xuất hiện không phải là thứ mà Tô Chi muốn, “Tối nay sẽ có tác phẩm của thầy JK chứ?”
“Tin tức nói là có, 10 giờ kết thúc, chúng ta đợi chút xíu nữa.” Lục Úc cũng là nghe tin vỉa hè được biết, đừng có bảo là sai nhé.
Tô Chi gật đầu, “Có là được, tôi không gấp.”
Cô chỉ là hơi đói rồi, hôm nay ăn cơm cũng rất sớm, đã tiêu hoá không ít, cô nhìn về phía hộp quà bên cạnh chỗ ngồi của Lục Úc, Lục Úc chưa ăn được bao nhiêu, bánh ngọt vẫn còn rất nhiều, cô muốn ăn cũng không dễ nói thẳng, chung quy cũng tặng cho anh rồi.
Lục Úc chú ý đến tầm mắt của cô, “Làm sao thế?”
Tô Chi lắc đầu, “Không sao.”
Cũng còn hơn một giờ đồng hồ nữa, cô vẫn có thể nhịn được.
Có điều đến phần sau, bụng của cô trực tiếp bắt đầu kêu rồi, khiến cho Lục Úc cười khẽ, đưa hộp quà bên cạnh cho cô.
“Ăn đi.”
“Trả lại tôi một phần mới là được.”
Hai mắt Tô Chi sáng lên, tâm trạng rất tốt nhận lấy, “Không vấn đề gì, ngày mai sẽ đưa cho anh.”
Lực chú ý của Từ Thông sớm đã đặt bên phía Lục Úc và Tô Chi, nhìn thấy hành động đưa hộp quà của Lục Úc, gật đầu khen ngợi, đây mới là cách chính xác đối tốt với con gái.
Nhưng nghe thấy câu tiếp theo, vẻ mặt của anh ta có chút sốc, Lục Úc, cậu nói như vậy sẽ mất hình tượng đấy!
Anh ta cảm thấy sắp xong rồi, có vẻ như Lục Úc thoát ế vẫn phải để anh ta giúp một tay mới được.
Tô Chi ăn được bánh ngọt như mong muốn, thời gian tiếp theo vừa ăn vừa xem người khác tranh giành vật phẩm đấu giá, có một loại thích thú khác.
Tác phẩm của thầy JK, vẫn luôn đợi đến cuối cùng mới xuất hiện, giá khởi điểm là 100 vạn, khán phòng không có người nào đưa bảng lên, người cũng đi tàm tạm rồi.
Tô Chi cảm thấy vận may rất tốt, vừa khéo gặp phải lúc tốt này, không có người nào tranh giá với cô, cuối cùng cô đấu giá được tác phẩm của thầy JK với giá 200 vạn.
Tác phẩm này là cuốn toàn tập, bên trong có mấy cái đĩa bản giới hạn, đều là tác phẩm không thấy xuất hiện.
Lấy được vật phẩm đấu giá còn cả một quá trình, thời gian là Lục Úc giúp cô giải quyết, thân phận bây giờ của cô chưa đủ tuổi, người khác sẽ không giải quyết món đồ mức lớn như vậy cho cô.
Mọi chuyện xử lý xong rồi vẫn chưa đến 11 giờ, đối với một số người nào đó mà nói, cuộc sống ban đêm vừa mới bắt đầu.
Từ Thông là một trong số đó, anh ta mời, “Lục Úc, Tô Chi, muộn như vậy rồi, cùng nhau đi ăn đi.”
Tô Chi đúng lúc cũng đói rồi, “Vậy đi thôi.”
Cả hai đều muốn đi, Lục Úc đương nhiên đi cùng, nhưng anh không thích địa điểm câu lạc bộ mà Từ Thông thường đi ăn, vừa ồn ào lại vừa lộn xộn, anh chọn một nhà hàng tương đối thanh nhã để đi vào.
Tô Chi ăn nhiều, gọi rất nhiều đồ ăn, Lục Úc và Từ Thông đều ăn không bằng cô, cả hai đã trò chuyện trong suốt thời gian đó, cô đôi khi phụ hoạ một câu.
Nửa chừng mẹ cô gọi điện thoại cho cô, “Xin lỗi, tôi ra ngoài nghe điện thoại.”
Từ Thông thấy Tô Chi rời đi, anh ta kéo ghế ngồi bên cạnh Lục Úc, “Tiểu Úc, chúng ta có phải là anh em không?”
“Không phải.”
“… Là anh em, cậu nói thật đi.” Từ Thông nháy mắt, “Tôi rất tò mò tại sao cậu đối xử với Tô Chi đặc biệt như vậy, nói một chút đi chứ.”
Lục Úc cách xa anh ta một chút, “Không có tại sao, chỉ là muốn làm như vậy.”
Từ Thông lại tới gần anh, “Cậu đừng lấy lệ tôi như vậy chứ, nghiêm túc trả lời thử xem.”
Hiếm khi nhìn thấy Lục Úc chăm sóc một cô gái như vậy, anh ta chắc chắn muốn hóng hớt một chút.
Lục Úc, “Có phải cậu muốn để bố mẹ cậu biết cậu lén lút chơi đua xe ở bên ngoài không.”
“OK, tôi không hỏi nữa.” Từ Thông giơ hai tay lên.
Tức giận quá, thằng nhóc này, không nói thật với anh ta, sẽ có một ngày anh ta phải hỏi cho ra.
*
Ngay hôm tết nguyên tiêu chính là sinh nhật của Tô Quân Bạch, các fan hâm mộ đã gửi lời chúc “Tô Quân Bạch sinh nhật vui vẻ” ở trên mạng vào lúc sáng sớm.
Các fan hâm mộ hùn vốn để mua một biển quảng cáo của trung tâm thành phố, dùng để trung ra hình ảnh của anh cho thần tượng.
Vào sáng sớm, còn có máy bay không người lái gom góp dòng chữ “Tô Quân Bạch sinh nhật vui vẻ”, máy bay không người lái có thể thay đổi đèn flash, trong đêm “Chúc mừng sinh nhật Tô Quân Bạch” toả sáng lấp lánh trong không trung, rực rỡ và mỹ lệ.
Một màn này vô cùng đẹp, thu hút sự chú ý của một số người, hầu hết fan của Tô Quân Bạch đều không ngủ, đang chờ đợi khoảnh khắc này đến.
Bọn họ lấy điện thoại ra, sau khi chụp được một màn đẹp như vậy thì tất cả đều đăng lên mạng, chúc mừng sinh nhật của anh.
Tô Chi cũng không đi ngủ sớm như vậy, trên mạng làm ầm lâu thế kia, cô hiển nhiên biết hôm nay là thời gian fan hâm mộ tặng món quà lớn cho anh hai.
Cô đặc biệt đứng trên sân thượng ở tầng trên cùng nhìn thấy dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật Tô Quân Bạch” trong không trung.
Ngày cuối cùng, hy vọng anh hai có thể thoát khỏi số phận bia đỡ đạn.
Nếu thật sự thoát khỏi thì dựa theo cốt truyện gốc, mốc thời gian sẽ chuyển đến đêm trước kỳ thi tuyển sinh đại học của vai nam nữ chính.