Thâm Độ Chí Tình

Chương 45: Đề cử




Sau khi soạn thảo các điều khoản trong hợp đồng đại diện phát ngôn cho nhãn hiệu dầu gội mới xong, Cố thị sẽ trực tiếp chuyển qua cho YC đúng hẹn, Trang Duy chỉ cần ký tên vào xem như chính thức xác định chuyện này, đợi đến lúc ra nước ngoài quay phim chụp ảnh, nhận phí đại diện phát ngôn là được.

Tiễn nhân viên của Cố thị ra về, vẫn còn một thời gian nữa mới tan tầm, mọi người tiếp tục công việc của mình, Trang Duy và Quý Sâm thì không còn việc gì nữa nên có thể đi về trước.

“Tối nay cậu có bận gì không?” Trang Duy hỏi Quý Sâm, hai người không nhanh không chậm đi ra ngoài, các nhân viên công tác gặp mặt trên đường cũng rất lịch sự chào hỏi họ.

“Cũng không có chuyện gì quan trọng, nhưng sắp đến tết rồi, tôi định đi mua quà tết trước, sau này đỡ phải chen chúc với người ta” Quý Sâm trả lời.

“Tết này cậu có về nhà ba mẹ cậu không?” Trang Duy nhớ năm ngoái Quý Sâm có về đó một lần.

“Giao thừa năm nay không đi, qua mùng 3 có thời gian thì đi thăm một chút” Quý Sâm cười nói.

Ba mẹ Quý Sâm ly hôn sau khi cậu ta thi đại học, hai người đều chia tay trong hòa bình, theo như lời của Quý Sâm thì là bởi vì không có tình cảm nên mới chia tay nhau. Sau khi ly hôn, cả hai người đều có gia đình mới, hơn nữa quan hệ của gia đình hai bên đến nay vẫn rất ổn. Dù hai bên đã ly hôn nhưng vẫn chăm lo cho Quý Sâm rất nhiều, nuôi cậu ta từ khi học đại học đến lúc đi du học nước ngoài, tiền tiêu vặt cũng không để cậu ta thiếu thốn, cho nên đối với Quý Sâm, việc ba mẹ cậu ta ly hôn cũng không tạo thành cú sốc hay ám ảnh gì. Quý Sâm kể từ lúc cậu ta hiểu chuyện thì luôn cảm thấy ba mẹ càng giống bạn bè hơn là người yêu, cho nên cậu ta từ nhỏ đã bắt đầu chuẩn bị tâm lý ba mẹ sẽ ly hôn rồi.

Ba mẹ của Quý Sâm ở thành phố cách đây một tiếng ngồi máy bay cho nên khá thuận tiện, nhưng từ khi Quý Sâm mua nhà ở thành phố N thì cũng ít về nơi đó hơn, dù sao ba mẹ đều có gia đình của riêng mình, mà Quý Sâm cũng cảm thấy cậu ta cũng đã có một ngôi nhà thuộc về riêng mình.

Trang Duy gật đầu “Cậu có rảnh thì liệt kê giúp tôi mấy thứ cậu mua đi, sau này có thời gian tôi cũng đi mua đồ tết luôn”

Quý Sâm biết Trang Duy sẽ không về ăn tết ở nhà họ Trang “Ok, có nhiều chỗ ngon tôi muốn giới thiệu cho cậu lắm đó” Dù sao thì ngày tết, ăn phải xếp hạng nhất rồi.

“Ừ” Trang Duy muốn ghi lại một vài chỗ, như vậy đến tết nguyên đán cậu có thể làm ổ ở nhà mấy ngày không lo chết đói.

Quý Sâm kề sát lại thần thần bí bí thì thầm hỏi Trang Duy “Tổng giám đốc Cố không đón tết với cậu hả?”

“Chúng tôi vẫn chưa bàn tới vấn đề này” Trang Duy cười nói, cậu nhớ Cố Diễm từ nói muốn đón cậu đến nhà họ Cố ăn tết nhưng lúc đó cậu vẫn chưa gật đầu đồng ý.

“Ừ, nếu cậu ở một mình thấy buồn thì qua chỗ tôi đi” Quý Sâm nói.

“Tới đó tính” Trang Duy cảm thấy một mình cũng không có gì không tốt.

Lúc gần ra tới cửa, hai người nhìn thấy Tả Uẩn cũng đang đi ra ngoài từ hành lang bên kia.

“Anh Uẩn” Trang Duy gọi một tiếng.

“Cậu cũng đến công ty à? Quý Sâm, chào cậu” Tả Uẩn không chút kiêu căng chào hỏi lại bọn họ.

“Chào anh Uẩn” Quý Sâm cũng chào lại Tả Uẩn.

“Các cậu sắp về hả?” Tả Uẩn hỏi “Có nhận lịch trình mới không?”

“Không có công việc mới, bọn em định về” Trang Duy trả lời “Anh Uẩn cũng về sao?”

“Anh tính qua quán cà phê gần đây ăn chút gì đó, trưa nay không ăn cơm, bây giờ đói bụng khó chịu quá” Trước đây công ty nhận cho Tả Uẩn một bộ phim điện ảnh đầu tư lớn, hôm nay phải đến ký hợp đồng, Tả Uẩn cũng từ chỗ khác chạy về đây, tranh thủ gặp mặt nhà sản xuất ký hợp đồng, vừa tiễn chân mấy người này thì Tả Uẩn lại phải qua bàn bạc với bộ phận kế hoạch rồi mới ra ngoài đi ăn được.

“Ra ngoài quẹo phải chừng 100m có một quán được lắm, anh Uẩn có thể thử đến đó xem sao, khẩu vị thức ăn cũng tương đối thanh đạm” Quý Sâm đề cử với Tả Uẩn.

“Được, vậy anh đến đó thử một lần xem” Sau đó, Tả Uẩn lại nhìn hai người “Các cậu có rảnh thì đi chung với anh luôn đi”

Trang Duy và Quý Sâm đều hiểu Tả Uẩn không phải là người cần người khác cùng ngồi ăn cơm chung, nhất định là có việc cho nên mới tìm lý do để bọn họ cùng đi.

Quý Sâm cười trả lời “Anh Uẩn, em còn có việc, để Trang Duy đi với anh đi”

“Ừ, cũng được” Tả Uẩn cũng không khách sáo, khoác vai Trang Duy “Vậy bọn anh đi trước”

“Vâng, anh Uẩn đi thong thả” Quý Sâm vẫy tay tạm biệt hai người.

Trang Duy cười cười, cùng với Tả Uẩn đi đến quán cà phê nọ.

Thời gian này trong quán không có nhiều khách lắm, nhân viên phục vụ rất nhạy bén đưa bọn họ đến một góc khuất.

Tả Uẩn quả thật rất đói bụng, chọn liền tù tì trà sữa, thịt bò cuộn và một phần salad. Trang Duy đã ăn trưa rồi cho nên chỉ gọi một ly trà chanh nóng và một phần bánh quy Đan Mạch.

Sau khi thức ăn đã được đem lên đầy đủ, Tả Uẩn xử hết một nửa phần thịt bò cuộn mới nói chuyện “Quý Sâm giới thiệu chỗ này ngon thật”

“Mấy chỗ ăn uống cứ hỏi Quý Sâm là khỏi cần lo” Trang Duy cũng không biết Quý Sâm đã từng ăn ở đây hồi nào, nhưng chỉ cần hỏi là cậu ta đều có thể trả lời được.

Tả Uẩn uống thêm một hớp trà sữa, tốc độ ăn cũng chậm lại “Gọi cậu ra đây là có chuyện muốn nói với cậu, anh mới vừa nhận một kịch bản phim, trong đó có một vai phụ, đất diễn không nhiều nhưng rất thích hợp với cậu, không biết cậu có hứng thú không”

Trang Duy có chút bất ngờ nhướn mày “Anh Uẩn, em không được đào tạo chính quy, e là sẽ không diễn được”

“Anh biết cậu không phải xuất thân chính quy, không có kinh nghiệm, cũng chưa từng nghe nói cậu có ý định làm diễn viên. Nhưng mà khi anh đọc kịch bản thì cảm thấy nhân vật này rất thích hợp với cậu, cậu có thể suy nghĩ lại một chút” Tả Uẩn khách quan phân tích “Người anh đề cử chắc chắn sẽ không chọn sai, nhân vật này không khó diễn cho nên anh mới đến tìm cậu. Hiện tại vẫn chưa xác định vai diễn này, nếu cậu muốn, anh có thể giúp cậu một tay”

“Là nhân vật như thế nào?” Trang Duy hỏi.

“Là một hoàng tử, anh cũng không tiện tiết lộ nhiều, chỉ có thể nói cho cậu đây là một bộ điện ảnh võ hiệp, đất diễn của nhân vật hoàng tử này không nhiều nhưng chính là một mắc xích quan trọng” Tả Uẩn trả lời “Thật ra cũng là do anh nhìn thấy ảnh chụp đại diện phát ngôn cho game lần trước của cậu nên mới nảy ra ý định này. Diện mạo của cậu tuy rằng không phải thuần Á Đông nhưng hóa trang cổ trang lại vô cùng thích hợp”

“Anh Uẩn, em biết anh vẫn luôn quan tâm em, cũng rất sẵn lòng cho em cơ hội nhưng cũng chính vì như thế cho nên em không thể phá hoại uy tín của anh được, làm người khác nói anh đề cử lung tung” Trang Duy hiểu rất rõ năng lực của bản thân, cho nên cũng không dám dựa vào mối quan hệ với Tả Uẩn mà đưa ra chọn lựa bất cẩn như vậy “Nhưng mà nói đến một vai diễn như vậy lại làm em nghĩ đến một người càng thích hợp hơn”

“Ai?” Tả Uẩn biết Trang Duy không phải loại người không biết tự lượng sức mình, đúng là Tả Uẩn cho rằng Trang Duy rất phù hợp nhưng nếu Trang Duy cảm thấy thực lực bản thân không đủ, không nhận vai diễn, Tả Uẩn cũng sẽ không tức giận hay bất mãn. Dù sao bộ điện ảnh này đầu tư không ít, nếu Trang Duy không đạt được yêu cầu, chỉ vì Tả Uẩn đề cử mà gắng gượng diễn, e là cố quá lại thành quá cố. Tả Uẩn thích một Trang Duy lý trí, thích một Trang Duy có thể nhìn thấu mọi chuyện một cách rõ ràng, biết tự lượng sức mình.

“Anh Trang?”

Một giọng nói quen thuộn xen vào cuộc trò chuyện của hai người, Trang Duy quay đầu lại thì thấy Lâm Tân.

Trang Duy đứng dậy cười, nói với Tả Uẩn “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến”

Tả Uẩn nghe câu này liền hiểu được ý của Trang Duy.

Nhưng Lâm Tân vẫn còn chưa biết gì, chỉ đứng đó nhìn Trang Duy.

Trang Duy nói với Lâm Tân “Thật trùng hợp, qua đây ngồi đi”

Lâm Tân lắc đầu “Không làm phiền hai anh, em mua đồ xong sẽ đi ngay”

“Không sao đâu, giới thiệu cho cậu một người” Trang Duy kéo Lâm Tân đến gần một chút, vừa định giới thiệu thì Tả Uẩn đã ngắt lời.

“Bọn anh biết nhau” Tả Uẩn lên tiếng.

Trang Duy nhìn hai người một cách bất ngờ.

Khóe miệng Lâm Tân cười có chút mất tự nhiên nhưng vẫn chào một tiếng “Tả tiên sinh”

Kiểu xưng hô xa lạ thế này có thể nhận ra hai người cũng không thân với nhau lắm.

“Ngồi đi” Tả Uẩn gật đầu, nói với Trang Duy “Bọn anh tài trợ cho cùng một cô nhi viện, có gặp mặt ở đó mấy lần” Tả Uẩn ảnh hưởng từ ba mẹ, cho nên ngoài những hoạt động từ thiện bên ngoài thì cũng âm thầm giúp đỡ không ít cô nhi viện.

“Thì ra là vậy” Trang Duy cười nói, cũng trở lại chỗ ngồi.

Lâm Tân ngồi cạnh Trang Duy, không nói thêm gì.

Tả Uẩn thì lại đang quan sát Lâm Tân, một lát sau khẽ gật đầu với Trang Duy.

Trang Duy cười hỏi Lâm Tân “Chị Như không đi với cậu sao?”

“Chị Như ở ngoài chờ em” Lâm Tân trả lời.

Trang Duy nói tiếp “Nếu đến rồi thì nói chị Như vào đây luôn đi, đúng lúc anh Uẩn có việc muốn bàn với cậu”

Lâm tân kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Tả Uẩn, sau đó quay qua nhìn Trang Duy.

Trang Duy cười nói “Gọi điện thoại cho chị Như, nói với chị ấy vào đây đi”

“Vâng” Lâm Tân không biết là chuyện gì nhưng vẫn gọi điện thoại.

Một lát sau, chị Như đã vào đến.

Hỏi thăm vài ba câu với Trang Duy, lại chào hỏi với Tả Uẩn vừa được Trang Duy giới thiệu, chị Như mới để Lâm Tân ngồi xuống bên cạnh Tả Uẩn, còn cô thì ngồi vào chỗ của Lâm Tân lúc nãy, mỉm cười hỏi “Cậu gọi chị vào đây là có chuyện gì sao?”

Tả Uẩn em chuyện vai diễn nói lại một lần nữa với chị Như và Lâm Tân, Tả Uẩn đã xác định là nam chính, nữ chính do một ảnh hậu đảm nhiệm, phía sản xuất mời bọn họ tham gia tuyển chọn những vai phụ khác, nói cách khác Tả Uẩn có quyền lên tiếng trong quá trình casting.

Sau khi trình bày xong, Tả Uẩn lại nói tiếp “Là Trang Duy đề cử Lâm Tân với tôi, nói đến cũng thật trùng hợp, vừa nói xong thì người cũng đến ngay. Không biết hai người có đồng ý tham gia casting hay không, nếu có tôi có thể đề cử với nhà sản xuất và đạo diễn”

“Chuyện này… Chuyện này…” Chị Như kích động đến đỏ mắt, có trời mới biết sau khi cô và Lâm Tân rời khỏi Thiên Ảnh gặp phải biết bao nhiêu trở ngại, bây giờ lại nhận được một cơ hội như thế bảo cô sao có thể không kích động “Cám ơn Tả tiên sinh, cám ơn Trang Duy, chuyện này thật sự là quá tốt rồi”

Lâm Tân cũng mím môi, cúi đầu, khóe mắt cay cay nhưng không để người khác nhìn thấy.

Chuyện Lâm Tân và chị Như rời khỏi Thiên Ảnh mặc dù không công khai nhưng là người trong giới, Tả Uẩn ít nhiều cũng nghe được chút thông tin, đương nhiên cũng biết con đường của Lâm Tân đi không dễ chút nào.

“Tôi thấy Lâm Tân cũng phù hợp cho nên mới hỏi một câu, nếu được tôi sẽ gọi cho phía nhà sản xuất ngay. Lâm Tân có kinh nghiệm đóng phim điện ảnh và phim truyền hình, lại rèn luyện thêm một thời gian nữa hẳn là không thành vấn đề” Tả Uẩn nói “Nhưng vẫn còn phải xem cậu phát huy ở buổi casting như thế nào, nhưng tôi có thể bảo đảm lần casting này tuyệt đối công bằng”

“Được” Chị Như vội vàng gật đầu.

“Cám ơn anh” Lâm Tân nhỏ giọng nói với Tả Uẩn, sau đó lại ngẩng đầu lên, sụt sịt nói với Trang Duy “Cám ơn anh Trang”

“Không cần cám ơn anh, con đường phát triển của cậu sau này phải dựa vào nỗ lực của chính mình” Trang Duy không kể công, Lâm Tân có phát triển cũng giảm bớt áp lực khi tài trợ cho mấy đứa bé kia, đây cũng coi như là chuyện tốt.

Vừa nói xong, điện thoại di động của Trang Duy vang lên một tiếng chuông báo, là tin nhắn từ Cố Diễm – Chiều nay có thời gian thì đến Cố thị với anh, tối nay cùng nhau đi ăn.

Trang Duy cong cong khóe môi, gửi lại “Được”

Sau đó ngẩng đầu lên nói với ba người “Em bận việc phải đi trước”

Tả Uẩn gật đầu “Được, cậu đi đi, anh tán gẫu với Lâm Tân một lát nữa”

“Được” Trang Duy đứng dậy mặc áo khoác, tạm biệt ba người.

Chị Như cười nói “Nếu như nhận được vai diễn này thì để Tiểu Tân mời cậu một bữa”

Trang Duy mỉm cười “Để cậu ấy mời anh Uẩn mới phải, em đi theo ké một bữa là được”

Nói xong, Trang Duy liền vẫy tay đi về.

So với ở lại đó bàn luận phim ảnh với họ, Trang Duy càng muốn gặp Cố Diễm hơn. Trước đây cậu không có ý định đá chéo sân sang lĩnh vực điện ảnh đúng là bởi vì cậu chưa từng được đào tạo chính quy. Nhưng bây giờ, cậu lại có thêm một lý do để từ chối nữa – Đóng một bộ phim, cho dù chỉ là một vai phụ cũng phải mất một quãng thời gian không hề ngắn, mà cậu lại không muốn rời xa Cố Diễm quá lâu.