Tử Dạ chỉ cảm thấy trong lòng phiền não vô cùng, hắn nặng nề ngồi trở lại trên ghế, tay theo thói quen hướng góc bàn với tới, lạivơ vào một khoảng không, lúc này hắn mới nhớ tới chén trà đã bị hắn gạt xuống, sớm đã vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ. Tử Dạ hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên lớn giọng kêu lên “Tử Thanh!” Theo thanh âm hắn, Vệ Tử Thanh từ bên ngoài nhanh tiến vào, hắn nhìn thoáng qua đống hỗn độn dưới đất, đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó đối Tử Dạ chắp tay nói ” Thái tử” Tử Dạ sắc mặt âm trầm, trầm mặc một hồi, bỗng nhiên nói “Tử Thanh, ngươi có nghĩ rằng nàng đã chết không?” Vệ Tử Thanh hơi sửng sờ, nói ” Thái tử nói đến. . . . . . Thái Tử Phi. . . ?” Tử Dạ khẽ gật đầu, hắn dựa vào ghế, thần sắc thoạt nhìn cực kỳ mỏi mệt, hắn hơi nhắm hai mắt lại, chậm rãi nói “Tử Thanh, Lạc cung cháy, Lưu Toàn cũng không có thấy có người chạy ra, nhưng là, thi thể lại thiếu hai cỗ, cho nên, tối hôm đó cung nhân căn bản cũng không hoàn toàn bị chết cháy, ít nhất, có hai người đã trốn ra!” Vệ Tử Thanh thoáng sững người, có điểm kinh ngạc nói ” Ý tứ của thái tử là. . . . Người trong Lạc cung chính mình phóng hỏa? Sau đó thừa dịp hỗn loạn trốn đi?” Tử Dạ trầm mặc không nói, xem như chấp nhận lời nói của Vệ Tử Thanh. Vệ Tử Thanh trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên hỏi “Nếu như là vậy, ngài cho rằng, rời khỏi Lạc cung có thể là người nào?” Tử Dạ mở hai mắt ra, bỗng nhiên lạnh lùng nói “Tốt nhất không phải nàng, nếu là nàng, cho dù nàng chạy đến chân trời góc bể, bản thái tử cũng sẽ không bỏ qua cho nàng!” Vệ Tử Thanh trong mắt hiện lên một tia phức tạp, hắn chần chờ một chút, nói ” Thái tử, ngài đang nói tới Thái Tử Phi sao? Thuộc hạ có một vài lời, không biết có nên nói hay không?” Tử Dạ lạnh lùng hừ một tiếng, nói ” Nói đi!” Vệ Tử Thanh trầm mặc một hồi, sau đó nói ” Thái tử, thuộc hạ cảm thấy, việc Lạc cung cháy, cũng không nhất định là người của Lạc cung phóng hỏa, hơn nữa, thuộc hạ cảm thấy, Thái Tử Phi căn bản cũng không có lý do phóng hỏa đốt Lạc cung! Nàng thân là Thái Tử Phi, như thế nào lại đi làm chuyện như vậy?” Sắc mặt Tử Dạ khẽ biến, âm thanh lạnh lùng nói “Nàng ta không có lý do, bản thái tử sẽ không hoài nghi nàng, bất kể là ai, phóng hỏa Lạc cung, bản thái tử tuyệt đối sẽ không tha thứ!” Vệ Tử Thanh trầm mặc không nói, hắn biết, trong mắt Tử Dạ địa vị Lạc cung rất quan trọng, Lạc cung, là tẩm cung của mẫu phi Tử Dạ, trước đây Tử Dạ ở chính là tại Lạc cung, sau này mãi cho đến khi Mị phi chết vì bệnh mới chuyển đi, nhưng Tử Dạ bởi vì hoài niệm mẫu thân, cho nên thường lui tới Lạc cung ghé thăm, cũng sai cung nhân thường xuyên quét dọn sạch sẽ. Ở trong lòng Tử Dạ, Lạc cung, là nơi hắn hoài niệm về mẫu phi, mà mẫu phi hắn, ở trong lòng hắn chiếm một vị trí rất quan trọng! Hiện tại Lạc cung bị người phóng hỏa đốt thành một đống phế tích, nội tâm hắn phẫn nộ cùng thương tâm là có thể hiểu được. Cửa thư phòng bị người đẩy ra, Lưu Toàn cầm trên tay đống sổ sách đi đến, hắn hướng Tử Dạ hành lễ, sau đó cung kính nói “Thái tử gia, danh sách nô tài đã cho ngươi đưa tới!” Tử Dạ trầm mặt, đưa tay tiếp nhận danh sách, tùy ý mở ra, tinh tế nhìn , chỉ thấy sắc mặt của hắn càng ngày càng khó coi, bỗng nhiên nắm chặt tờ danh sách, ngẩng đầu hai mắt sắc bén nhìn thẳng Lưu Toàn, tức giận quát “Lưu Toàn! Đây chính là danh sách cung nhân trực ban ngày đó? Có hay không bỏ sót điều gì? Nếu có bất kỳ sai lầm nào, bản thái tử sẽ lấy mạng chó nhà ngươi!” Lưu Toàn sợ tới mức quỳ sụp xuống, thanh âm hắn run rẩy nói “Thái tử gia khai ân, quả thật đây là danh sách ngày đó, nô tài không dám có nửa điểm giấu diếm!” Tử Dạ sắc mặt càng ngày càng khó coi, hắn cố nén tức giận trong lòng, nói ” Ngươi đã tìm hiểu rõ chưa, cung nhân ở trên danh sách này, có phải hay không đã toàn bộ mất tích?” Lưu Toàn sợ tới mức thở không ra hơi, thân thể hắn run rẩy, quỳ rạp xuống dưới đất, run giọng trả lời “Bẩm thái tử gia, sau khi Lạc cung bị cháy, đám cung nhân này quả thật đã mất tích toàn bộ, nô tài không dám nói dối, thái tử gia cho người điều tra liền biết ngay ạ!” Tử Dạ cắn chặt hàm răng, trên trán gân xanh nổi lên, bản danh sách trong tay bị hắn siết chặt thành một cỗ dúm dó! Hắn phẫn nộ đem bản danh sách trong tay ném trên mặt đất, tức giận quát: “Cút ngay cho bản thái tử! Chuyện hôm nay, nếu ngươi cùng người khác nhắc tới nửa câu, bản thái tử sẽ lấy đầu ngươi! Cút!” Lưu Toàn không dám ở lâu, hắn cơ hồ chật vật bò vội vàng đi ra ngoài. Vệ Tử Thanh hai hàng lông mày khẽ nhíu, có điểm nghi ngờ nhìn Tử Dạ, hỏi “Thái tử? Rút cục chuyện gì đã xảy ra?” Biểu tình Tử Dạ càng thêm lạnh như băng, mặt âm trầm, bỗng nhiên nặng nề đánh một chưởng ở trên thư án, phịch một tiếng, án thư bị Tử Dạ đánh xuống một chường vỡ vụn, mảnh vỡ bay tung tóe xuống một bên trong lò lửa, phát ra tiếng lửa thiêu đốt lách tách. Qua một lúc lâu, Tử Dạ mới nghiến răng nghiến lợi nói “Hảo một cái tiện nhân! Bản thái tử tuyệt đối sẽ không tha thứ cho nàng!” Vệ Tử Thanh hơi lui bước, muốn nói lại thôi, do dự một chút, đúng là vẫn không nói gì. Tử Dạ trong thâm tâm vô cùng phẫn nộ, hắn bỗng nhiên quay đầu đối vệ Tử Thanh, lạnh lùng phân phó nói “Tử Thanh! Ngươi lập tức đi tra rõ ràng cho bản thái tử, xem ngày đó có nhân vật nào khả nghi xuất cung! Điều tra xong lập tức quay lại bẩm báo!” Vệ Tử Thanh khẽ gật đầu, sau đó lắc mình đi ra thư phòng! Tử Dạ sắc mặt càng ngày càng khó coi, hai tay của hắn gắt gao nắm chặt, trong lòng lửa giận hừng hực thiêu đốt , cơ hồ làm hắn mất đi lý trí! Diệp Lạc! Ngươi dám can đảm phản bội bản thái tử, phóng hỏa đốt Lạc cung, bản thái tử tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Cung nhân trong Dạ Vân điện , mặc dù cũng không phải toàn bộ là người của hắn, nhưng đã có một bộ phận lớn là người do hắn điều đến, bởi vì hắn trời sanh tính đa nghi, cung nhân địa phương khác điều tới, hắn căn bản không tin tưởng, hơn nữa, hắn càng không để cho những người đó tiếp cận nơi mẫu phi hắn từng ở! Đám người quét tước trong Lạc cung, toàn bộ là do hắn một tay lựa chọn , hắn tín nhiệm đám cung nhân này, đám cung nhân này tuyệt đối sẽ không phản bội hắn! Cho nên, Lạc cung thiêu cháy tìm được mười ba cỗ thi thể, chính là mười ba cung nhân đang trực trong cung , chân chính chạy đi ra ngoài, chính là chủ tớ Diệp Lạc!