"Hôm nay là Trân Tần hỷ sự, chúng ta nên đến Phượng Tê Cung sớm để chúc mừng đi, Tử Họa tay càng ngày càng hảo, Bách Hợp búi tóc kết hợp với bộ trâm bạc cẩn hồng mã não đúng là đẹp đâu" trước đây nàng nhìn trên phim ảnh thấy trâm cày tóc của các mỹ nhân trong phim rất đẹp, nàng ước gì ngày nào đó thử một lần, không nghỉ tới hiện tại ngày ngày đều có thể thử mới lạ kiểu tóc cùng trâm cày.
"Tạ chủ tử khen tặng, nô tỳ đi theo ngài lâu như vậy, tay chân còn vụng về, đúng là vô dụng thật rồi, Chủ tử cẩn thận bật cửa".
"Đi thôi" ngày ngày đi bộ đi bộ hơn nữa giờ thỉnh an, đi đi về về như vậy thật là chịu khổ, trong cung quy cũ chỉ có Từ tam phẩm vị phân trở lên mới được ngồi kiệu liễn, đợi thêm chút vậy, trở về cùng Tiểu bạch than phiền thử xem có thứ tốt gì không, lần này hắn thăng cấp sẽ có nhiều thứ tốt đi.
"Liên Tiệp Dư kim an, Lâm Dung Hoa có lễ" Lâm Dung Hoa là Lâm gia người, nàng không muốn đi gần, không lâu nữ thêm một Lâm gia nữ vào cung đâu, bất quá cũng chỉ là Chính bát phẩm Tài Tử, còn Liên Tiệp Dư tính tình thế nào còn phải nhìn xem.
"Nếu đã gập nhau vậy cùng đi đi" thấy Ân Niệm Yên cười gật đầu, Liên Tiệp Dư nói tiếp "Ngự Hoa Viện mùa thu hoa nở rộ, không biết Quý Nghi muội muội có nhã ý ngấm hoa không?" Liên Tiệp Dư có ý cùng Minh Nguyệt Các kết giao, chỉ hy vọng Ngọc Quý Nghi đừng làm nàng thấy vọng.
"Tiệp Dư nương nương đã mở lời tần thiếp liền nhận hảo ý, hôm nay nắng đẹp, cùng nhau dạo hoa viên thưởng cảnh, thật đúng lúc đâu" nếu nàng không đi, hôm sau sẽ bị người nói làm cao, nếu vị phân cao thì ai dám như vậy?
Lâm dung hoa chỉ nghe hai người nói chuyện không biết nói cái gì, nàng không mặt dầy nghe Lâm gia khuyên đi làm quen Ngọc Quý Nghi, tương lai còn dài, không ai biết ngày sau thế nào, không vội nhất thời.
"Là chúng ta đến sớm, xin Hoàng Hậu nương nương thông thả" Liên Tiệp Dư vị phân cao nhất ở đây, nàng lên tiếng đáp lời.
Không lâu sao Phùng chiêu viện dẫn đầu bước vào, Mai Lương Viện cùng Huỳnh bảo lâm, Trần bảo lâm đi phía sau, mọi người cùng nhau hành lễ, ngồi xuống chờ đợi nhân vật chính hôm nay.
"Kim tần nương nương đến... Trân tần nương nương đến...." giọng tiểu thái giám vang lên, làm mọi ánh mắt đều nhìn về phía cửa.
"Tần thiếp tham kiến Phùng chiêu viện, Hàn quý tần, liên tiệp dư, Ngọc Quý Nghi, các vị tỷ tỷ kim an" hai người đồng thanh hành lễ trước vị phân cao phi tần.
"Kim Tần kim an, Trân tần kim an" Đồng thời phân vị thấp phi tần đứng lên hành lễ với Trân tần cùng Kim tần.
"Tần thiếp chỉ là bồ liễu chi tơ, không dám cùng Chiêu Viện nương nương so với" Trân tần biết hôm nay sẽ có một cuộc đại chiến, nàng trong lòng đè nén cáu giận, căng da đầu chịu đựng, không nghỉ tới ngày thường hảo tỷ muội lại đâm sau lưng mình, nương nói đúng, hầu cung không có tình a.
"Ta tưởng là cái gì nhan sắc đâu, cũng chỉ có như vậy còn đi đoạt sủng a" Bảo dung hoa vừa bước vào liền khinh thường nói "Chiêu viện kim an, Hàn Quý Tần kim an, Liên Tiệp Dư kim an, Ngọc Quý Nghi kim an".
"Bảo dung hoa nói sai rồi, như hoa như ngọc thì sao chứ, kỷ không bằng người thì chịu cô đơn lạnh lẻo thôi".
"Chiêu viện nương nương nói không sai, không bản lĩnh liền chịu cô đơn a..." Kim tần lạnh lùng nói, Kim tần trước đây có tiếng là băng sơn mỹ nhân ở kinh thành, xem ra cũng không phải phải là lời đồn.
"Ngươi...."
"Hoàng Hậu nương nương đến" Giọng tiểu thái giám một lần nữa vang lên cắt ngang sự tức giận của Phùng chiêu viện.
"Chúng thần thiếp tham kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an".
"Đứng lên đi".
Hàn Hoàng Hậu nghe tâm phúc cung nữ kể lại tình hình bên ngoài, xem ra hậu cung đã bắt đầu chia ra vài phe phái rồi, đợi nhóm tân nhân vào cung càng thêm náo nhiệt.
"Bắt đầu đi" lần này hành đại lễ không chỉ có Trân tần còn có Bảo dung hoa trong đó, nếu không phải cho Thái Hậu mặt mũi, không biết khi nào Bảo dung hoa mới được hành đại lễ trước chính thê, nếu không hành đại lễ đó là không dánh chính ngôn thuận, sẽ làm trò cười trong cung cấm này.
Như thường lệ, Hoàng hậu răn dạy vài câu cưới cùng còn nhấn mạnh "trong cung phải biết cẩn thủ bổn phận, cung đình hòa thuận, mới là thân làm phi tần nên làm".
"Đa tạ Hoàng hậu nương nương dạy dỗ" bảo dung hoa cười nhạt không để ý, Trân tần tay cầm khăn thật chặt, là do Kim tần hại nàng, ngày sao ta ngươi thế bất lưỡng lập.
"yo... chúng ta đến trễ rồi, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an" Khánh phi, Dung phi, Tỉnh phi cùng nhau đến.
"Ngồi đi, nếu đã đông đủ, bổn cung thông báo một lần luôn, tháng sau là Tết Đoan Ngọ, Hoàng thượng nói năm nay có vài nơi hạn hán nặng, bá tánh không lương thực no bụng, không nên mở tiệc mua vui, chỉ tổ chức tiểu gia yến, mời tông thất cùng ăn bữa cơm, các ngươi trở lại chuẩn bị đi.
Còn có hôm sau tân nhân nhóm còn lại sẽ vào cung, nơi ở đều đã có, các cung có chủ vị đều thêm người mới, riêng Bích Tiêu Cung cùng Hợp Hoan Cung vẫn còn chống, đây là hoàn thượng an bài, nếu không có việc gì thì tan đi".
"Chúng thần thiếp cáo lui".
Khánh phi trước tiên bước ra Phượng Tê Cung, trước khi đi còn cao ngạo nhìn nhóm phi tần một cái liền đi, Dung Phi, Tỉnh phi cùng vài người đầu phục mình trở về, Liên Tiệp Dư cáo lỗi không thể cùng nàng ngắm hoa, Ân Niệm Yên khách sáo vài câu liền trở về Minh Nguyệt Các.
"Chủ tử đã trở lại, thức ăn đã đưa đến, ngài nên ăn sáng" Bạch cô cô cung kính nói.
"Cô cô vất vả, có Tử Họa ở đây là được rồi" đợi Bạch cô cô ra ngoài, nàng cho Tử Họa kiểm tra lại thức ăn trên bàn, vừa đến gần bàn thì ngọc hồ lô rung lên báo nguy, xem ra có người đã không chịu được muốn trừ bỏ nàng đi.
"Chủ tử, không phải là độc dược, nhưng không rõ là cái gì dược, bởi vì hạ trong canh cá, bị mùi cá áp đi, khó bề phân biệt" Tử Họa hổ thẹn cuối đầu nói.
Ân Niệm Yên múc một mũi canh cá lên ngửi, đúng là bị mùi của cá áp đi mùi dược, nhưng là có thể ngửi ra được "Nếu có người không kiên nhẩn vậy liền thành toàn bọn họ đi, Tử Họa đưa tai qua đây..." Ân Niệm Yên kề tai nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe được.
"Chủ tử như vậy quá nguy hiểm, nếu thân mình có tổn hại..."
"Không cần nói nhiều, bổn cung yêu quý thân thể của mình đâu, còn nữa lúc này hoàng thượng không quá chú ý hậu cung, có thể vận dụng người của chúng, nhưng ngày sau phải dấu mình thật kỷ, hậu cung ra quá nhiều chuyện, hoàng thượng càng đề phòng nghiêm cẩn.
Hàm Chương cung bên kia chưa có chủ vị nhưng có tới ba vị Mỹ Nhân cùng một vị Tài tử đến ở, sợ là một trong số người ở đó sẽ thăng vị rất mau đâu" lần này nàng chẳng những cũng cố địa vị trong cung còn có địa vị trong lòng Hoàng thượng, trường gian sóng sau xô sóng trước, không ai biết ba năm sau tuyển tú là cái gì phong cảnh.
"Nô Tỳ đi làm ngay".
Cẩm Họa không nói gì, nhẹ nhàng đi ra ngoài đều tra xem ai đụng đến thức ăn hôm nay, Minh Nguyệt Các có hai mươi lăm cung nhân thì có đến bốn người là cái đinh rồi, còn chưa biết những người còn lại thế nào.
"Hôm nay ai đi lấy thức ăn của chủ tử?"
"Là Tiểu Lan cùng Tiểu Đàn tử, không biết có gì không đúng" Tiểu Hỉ Tử bắt đầu đỏ mồ hôi, nếu thật có vấn đề hắn đúng là thất trách.
"Hồi Cẩm Họa cô nương, hôm nay đến lượt Tiểu Lan cùng nô tài đi lấy phần cơm, nhưng Tiểu lan đau bụng cả buổi sáng, nô tài liền gọi Tiểu Hà đi cùng" Tiểu Đàn tử rung rẩy nói.
"Không có gì, chủ tử rất thích món canh cá, thưởng cho một người một lượng bạc, sau này đến thiện phòng có món cá liền lấy về cho chủ tử, cá hấp hoặc là cá chua ngọt đều hảo".
"Đa tạ chủ tử ban thưởng"
Đợi hai người kia nhận bạc đi rồi, Cẩm Họa cùng Tiểu Hỉ Tử nói "tự ý đổi người không báo lên là không được, phiền hỉ công công quản nghiêm hơn".
"Hôm nay là ta đại ý, sẽ không có lần sau, ta sẽ đến cùng chủ tử tạ tội".
"Chủ tử đang nghỉ tạm, ngươi đừng vào, quản hảo người dưới là được rồi".
Dưỡng Tâm Điện
Dương trung nhẹ bước vào trong, đợi tỉnh đế buông bút xuống liền ra tiếng "Hoàng thượng, nên lật thẻ bài".
Nhìn mâm thẻ bày, nhớ tới bị Kim Tần cùng Trân tần tính kế hắn chán ghét không bước chân vào hậu cung, định mở miệng lại nhìn thấy Ngọc Quý Nghi thẻ bài, nghỉ nghỉ lại đổi ý "Minh Nguyệt Các cầm đèn".
"Dạ, Hoàng thượng" Kính sự phòng thái giám chưa kịp rời đi thì nghe Tỉnh đế một lần nữa lên tiếng "không cần thông báo, trẫm cùng Ngọc Quý Nghi ăn tối".
"Nô tài lập tức đi chuẩn bị" Dương Trung nhanh miệng nói, chỉ hy vọng Ngọc Quý Nghi làm hoàng thượng bớt giận hơn.
Lúc nầy Ân Niệm Yên đang cùng Tiểu Bạch tâm sự "ngươi chắc chắn dược không có tác dụng phụ đi? Còn có giải dược nữa, mỏi lần uống một ít thì độc dược chậm phát huy tác dụng đúng không?"
"Ngươi đừng nghi ngờ vật phẩm của thương thành, nếu đã bán ra thì nhất định là loại tốt, đúng rồi lần này thăng cấp, có nhiều thứ tốt đâu, bất quá giá cả có chút cao, đợi thời gian sau giảm giá sẽ gọi ngươi".
"Hảo a... đúng rồi, mấy thứ ngọc trang sức thương thành có mua lại không?" nàng không thể có ra mà không có vào.
"Có nhưng giá không cao, nếu là hảo gỗ thì giá phi thường cao, thế giới khác bị người khai thác gần hết, nếu có bán giá sẽ rất cao, trong không gian của ngươi không phải có một gốc sao?"
Lần trước Tiểu Bạch nhắc nhở nếu thăng cấp thì các loại gỗ quý có giá cao, đáng tiết nàng chỉ có thể tìm được một khúc chưa được hai thước.
"Vậy bán đi, để lại cũng không làm được gì"
Tiểu Bạch nghe vậy liền bắt đầu làm giao dịch, nàng không nhìn thấy gì ngoài những con số đang nhảy kia, một phút sau con số ngừng lại ở năm vạn lượng bạc.
"Là năm vạn nhưng ngươi chỉ có thể dùng mua vật phẩm, không thể lấy hiện bạc".
"Được rồi, cứ lưu lại đi, khi nào cần sẽ mua" vừa dứt lời khúc gỗ liền biến mất, Ân Niệm Yên nhìn mấy cái rương của mình nghỉ, hy vọng tên Tiểu bạch này từng túng quẩn quá bán luôn tài sản trong không gian của nàng đi.