Gia yến kết thúc Ân Niệm Yên lại có hứng thú với vũ đạo hơn bao giờ hết, nghỉ tới nghỉ lui nàng liền nhờ Tiểu Bạch đi "Tiểu Bạch, có cách nào giúp ta dáng người uyển chuyển hơn không, còn nữa có thể mua một quyển sách các điệu múa hoặc là tư liệu gì đó sao? Còn có âm nhạc nữa, khi cần ngươi có thể phát ra không? Trong cung mùa đông không có gì thú vị, sáng sớm còn đi thỉnh an, ai.... Nên làm chút gì thả lỏng bản thân a".
"Có thể, ngươi chọn mua một bộ ba mươi điệu múa khác nhau, còn có âm nhạc ta sẽ giúp ngươi mở lên khi cần, năm ngàn lượng".
Môi Ân Niệm Yên run run, nàng rất muốn khuất tay áo bỏ đi, nhưng nghỉ đến mấy vũ khúc kia liền thở dài nói "ta tích góp trong thương thành được mấy vạn lượng, một lần mua là năm ngàn lượng như vậy thì cách phá sản không lâu a, thôi mua lần này đi, đợi tìm kiếm được thứ tốt, bán đi kiếm lại vậy, Dễ tử đan uống vào chỉ sinh nhi tử thôi sao?"
"Không phải, ngược lại ta rất thích nữ nhi nhưng nơi này là Hoàng gia, sinh ra nàng ấy sẽ là tôn quý công chúa, càng tôn quý càng dễ dàng đưa đi Hòa thân cùng nước láng giềng, Đại Hưng mấy đời đến vương đều là như thế, ta không muốn nhưng không có cách nào, chỉ có thể không sinh nàng ra thôi".
Tiểu Mạnh không nói gì thêm, hắn tuy thân ở trong Thương Thành, nhưng đã nghe thấy nhiều hoàn cảnh trên khắp nơi ngoài không gian huyền ảo kia, Ân Niệm Yên nói không sai, thủ đoạn đến đâu đều không vượt qua hoàng quyền, cho dù có cố giữ lại được nữ nhi cũng bị văn nhân nhóm khính thường, con cháu không ngốc đầu dậy được.
"Hảo, ta mua sách vũ đạo trước, ngươi giúp ta làm giao dịch đi, ta tắm trong suối kia một hồi, bên ngoài lạnh lẻo, tắm không sảng khoái, ngọc hồ lô có thể giữ ấm cơ thể khi tắm, nhưng không giống như trong không gian nước suối".
Một giờ sau nàng trở ra ngoài, bên ngoài đã không còn ánh đèn, màng đêm yên tỉnh làm nàng dễ dàng vào giấc ngủ hơn.
Hôm sau tỉnh dậy bên ngoài một mảnh tuyết trắng, tuyết vừa lớn vừa dầy, còn phải đi thỉnh an thật là chịu tội a.
"Hồi chủ tử, tối qua Kim Tần thị tẩm, mấy ngày liên tiếp Hoàng thượng đã năm lần tuyên tân nhân thị tẩm, có hai vị Tài tử thăng vì Quý Nhân, riêng Hinh Tần được ban vào ở Minh Nguyệt Các, nghe nói là Hàn Quý Tần thường xuyên làm khó" Tiểu Hỉ tử một năm một mười báo lại những gì mình biết được.
Ân Niệm Yên còn đang nghỉ đến Tỉnh Đế tuyên tân nhân thị tẩm là lười đi lại, hoặc là Tiền triều có gì không ổn, lại nghe đến cây mai có vấn đề liền nhanh chân đi nhìn, đúng là nở rộ vào mùa đông, lúc này Mai trong vườn chỉ có vài nụ hoa nhỏ mới mọc ra, còn cây Mai này hoa đã nở đầy cây, cánh hoa có gì đó không đúng...
Ân Niệm Yên hái xuống một đóa hoa ngửi ngửi, thử đưa vào miệng thì ngọc hồ lô run lên, nàng liền khẳng định nó là cái gì "Đây không phải hoa mai, nhìn bên ngoài rất giống nhưng phi thường độc, hương hoa ngửi lâu sẽ khó có thai, nếu ăn phải liền không cứu, cây này nhân gian gọi là Giả Hoa Mai, còn có cái tên khác là Am Tước Hoa là nhân gian tối kiêng kỵ một loại hoa, gọi người chém xuống đi".
"Dạ, chủ tử" Tiểu Hỉ Tử nghe vậy tinh thần run lên, nhanh chân gọi người đến chém xuống, chủ tử khó có thai vậy bọn họ nô tài như bọn họ khó tránh khỏi bị trách tội a.
"Hôm nay Bạch cô cô, Tri Họa cùng bổn cung đi thỉnh an đi, lại cuối tháng rồi, nên đi thỉnh an Phúc Thọ Cung, sợ là không yên ổn một ngày đi".
Phượng Tê Cung bên trong phi tần đến đông đủ, nhìn đến Kim Tần làm người không khỏi ghen ghét hơn, tỏ ra thẹn thùng cho ai xem đâu?
"Nghe nói Vĩnh An Ba phủ đều là có tài người, Kim Tần thật có phúc khí a" Tỉnh Phi tranh chua nói.
Đây là ngầm nói Kim Tần không bản lảnh, phải trông cậy vào nhà mẹ đẻ?
"Đúng vậy, tính tính thời gian Kim Tần vào cung hơn bốn tháng đi?" Phùng phi che miệng cười khẻ "hôm nay Kim Tần khí sắc không khác vì hoa mai nở rộ vào mùa đông, làm bổn cung cảm thấy hổ thẹn a".
"Bổn cung còn nhớ trước đây Thuận Phi ân sủng, xinh đẹp không thua kém gì Kim Tần của hiện tại đi, ai... mới đó đã bảy năm trôi qua" Dung Phi không cho Kim Tần ra lời đáp lại, nàng không ưa gì đóa hoa chớm nỡ, mang theo chút kiều mị sau đêm xuân kia.
"Được rồi, Kim Tần hành lễ xong, cùng nhau đi thỉnh an Thái Hậu đi, bên ngoài tuyết rơi chậm lại không ít" Hoàng hậu thấy không đủ liền ra tiếng ngăn lại, cung phi nhóm không hài hòa, Hậu vị mới vững chắc nhưng quá mất quy cũ lại là cái này Hoàng Hậu không phải, điểm đến tức ngăn mới là lẽ phải.
Ra khỏi Phượng Tê cung khí lạnh ập vào làm cho nhóm người rùn mình lạnh lẻo, thời tiết này Thái Hậu nên miễn thỉnh an, sẽ được người ca tụng nhân từ khoan dung, nhưng vị Thái Hậu thích khoe ra này lại khác, đúng ngày thỉnh an còn làm khó dễ phi tần được sủng ái, phụ nhân nhóm nghe được liền âm thầm cười trộm.
"Ngày đông tuyết nhiều làm khó các ngươi đến Phúc Thọ Cung thỉnh an, trên đường vẳn hảo chứ?"
"Hồi Thái Hậu, thỉnh an là quy cũ cũng là con dâu nhóm đối với Thái Hậu hiếu kính, trên đường điều tốt, đa tạ mẫu hậu quan tâm" Hoàng Hậu xưa ngày không thích đến Phúc Thọ Cung nhưng khổng thể không đến.
"Trong cung có hai người mang thai còn quá ít, nghe nói Hoàng Thượng sủng hạnh tân nhân, hy vọng bọn họ có phúc cho ai gia thêm vài cái hoàng tôn" nhìn một vòng phi tần bên dưới nói "Các ngươi giống nhau, Hoàng gia đứa nhỏ quá ít rồi".
"Dạ, Thái Hậu" trên mặt cung kính có thêm nhưng bên trong có ai không khinh thường vị Thái Hậu này đâu? Không khác gì bà bà nhóm, thích đưa nữ nhân cho con trai, còn trắng trợn không chút ám chỉ, thật không phải quý phu nhân hành sự.
Thấy một đám phi tần cuối đầu cung kính Thái Hậu hài lòng gật đầu, nhân lúc nầy cùng Hoàng Hậu nói "ai gia chất nữ vừa đến Kinh Thành thăm người thân, Tên là Uông Ỷ Diệu, ai gia có ý định đưa nàng vào cung ở vài ngày, cùng ai gia làm bạn, không biết ý Hoàng hậu thế nào?"
"Tuy nói thần thiếp là quản hậu cung, nhưng cho ai vào thì phải được Hoàng Thượng đồng Ý mới hảo, nếu Hoàng Thượng đã không ý kiến, Thần thiếp nhất định cho người lo hảo nơi ở cho Uông cô nương".
Hoàng Hậu tươi cười chuẩn mực, lời nói dịu dàng không chút sơ hở, Thái Hậu có muốn tức giận đều không chổ phát tác, nếu có thể cùng Hoàng Thượng nói thì nàng không cần nói cho Hoàng Hậu, Hoàng Thượng không quá thích Vạn gia người, Bảo Quý Nghi hiện tại không được sủng, nàng phải tìm cách khác, bằng không Vạn gia càng ngày càng suy tàn a.
"Trời đông tuyết dầy, Hoàng Hậu muốn ai gia đi nói? Vậy cần đến Hoàng Hậu làm gì?".
Đây là bắt đầu ăn vạ? Thật làm người khinh thường "Thần thiếp không dám, thần thiếp sẽ đến gập Hoàng thượng, gần đến Thái Hậu thiên thu là nên gập người nhà thỏa nhớ mong".
"Được rồi, các ngươi trở về đi" một đám không ánh mắt, đợi ai gia tức giận mới chịu làm, nói cái gì quý nữ nhóm?
"Chúng Thần thiếp cáo lui".
Hoàng Hậu ngồi kiệu trước tiên trở về, Ân Niệm Yên kiệu rời đi sau đó, trong đầu nàng đang nghỉ đến Uổng Ỷ Diệu, là một nhân vật không thể thiếu của xuyên không cung đấu cốt chuyện, lúc nàng ta bại trong tay Mai Quý Nghi đã là Quý Phi chi vị, còn sinh được hai vị công chúa, như vậy lần này nhập cung chính là hướng long giường bò đi? Hậu cung càng lúc càng náo nhiệt a.
"Ngươi nói cái gì? Ngọc Hiền Phi cho người chém xuống Am Tước Hoa kia, hảo a... một đám tâm tư thâm trầm, không nghỉ tới Ngọc hiền Phi biết nhiều như vậy, nếu không tìm người tranh sủng, ngày sau hậu cung sẽ không có chổ đứng cho ai gia a, chỉ hy vọng Diệu nhi tranh đua chút".
Am Tước Hoa là Thái Hậu gọi người tìm đến, đưa cho năm xưa hảo tỷ muội Vĩnh Quý Phi, Vĩnh Quý Phi năm xưa sủng quang lục cung, không lâu sao còn có thai làm cho người người ghen ghét, Thái Hậu là một trong những người đó, Am Tước Hoa ngửi nhiều dẫn đến sinh non, còn khó có thể có thai lại.
Nghe Hoàng đế cho Ngọc Hiền Phi nhập chủ Bích Tiêu Cung, nàng không làm khó ngăn trở, không nghỉ tới a... là nàng xem thường Ngọc Hiền Phi đi.
"Thái Hậu bớt giận, Uông cô nương tư sắc hơn người, nhất định sẽ được Hoàng thượng yêu thích, thời gian còn dài a" Vạn ma ma đi một vòng thận hình tư, hiện tại càng trầm tỉnh hơn, không còn chó cậy thế chủ nữa.
"Đúng vậy, thời gian còn dài đâu, ngươi nhớ cùng Đại tẩu nói phải cho Diệu Nhi dùng dễ thụ thai dược trước khi vào cung, tránh làm người nghi ngờ biết không".
"Lão nô nhất định làm hảo".
Dung phi vứa lúc nghe tin Am Tước Hoa bị chém xuống, trong lòng dâng lên hồi trống cảnh báo, vừa tức vừa sợ, nàng ta có cảm giác nằm ngoài tầm khống chế, buổi sáng thỉnh an lại nghe tin Uông cô Nương kia vào cung, sợ là Thái Hậu hướng hoàng thượng đưa nữ nhân đi? Không được, nàng không thể để từng người đạp lên đầu mình.
"Ngươi đi liên lạc với Phúc Thọ Cung cái đinh...." kế tiếp là một hồi kề tai nói nhỏ.
Thuận Phi nhìn Đại công chúa nhíu mày, sinh một cái khỏe mạnh công chúa thì được gì? Còn không bằng một cái ấm sắc thuốc hoàng tử đâu, ít ra Hoàng Thượng còn đến chổ Phùng phi thăm bệnh tật hoàng tử, Quỳnh Hoa Cung của nàng rất lâu chưa được đón Long giá rồi.