[TFBoys] Quên Em! Anh Không Làm Được

Chương 7




-Và...hai người bước vào vòng thi đặc biệt là Nguyễn Ngọc Băng Nhi và Hồ Kỳ Hân._nghe kết quả ai cũng ồ lên. Nó cũng hết sức ngạc nhiên vì không nghĩ sẽ được vào vòng này. Và thử thách của vòng thi đặc biệt sẽ là làm bánh. Mỗi thí sinh có 90 phút để làm một món bánh mà mình cảm thấy tự tin nhất. Nó thì làm bánh trôi nước, còn Hồ Kỳ Hân thì làm hamburger bò lí do là Khải ca thsch ăn humbergur.

90 phút kết thúc hai người mang ra để giám khảo thưởng thức. Họ vừa cắm miếng hamburger của Kỳ Hân thì lập tức nhổ ra đồng loạt. Bò thì tẩm đầy đường hỏi ai ăn được lúc đấy cô ta chỉ mong có cái lỗ nẻ để chui xuống. Đến món của nó các giám khảo thử thì ai cũng tấm tắc khen ngon. Khải ăn hẳn mấy miếng liền chắc về nhà lại hành nó làm cho xem. Một giám khảo hỏi nó:

-Vì sao em lại chọn món này để dự thi?

-Thưa! Bánh trôi nước là một đặc sản của Việt Nam. Nó tượng chưng cho người con gái Việt Nam với tấm lòng thủy chung son sắc. Và hơn nữa người cha của em rất thích món này.

Nghe câu trả lời của nó các giám khảo gật gù hài lòng. Sau phần thi là thời gian các giám khảo tổng điểm. 10 phút sau Mc Bảo Thi đi ra cầm trên tay tờ giấy kết quả. Ở hội trường chia hai phe một phe thì hô tên nó, phe kia thì hô tên Hồ Kỳ Hân. Mọi người đều mở căng tai ra để nghe kết quả.

-Học sinh thanh lịch năm nay thuộc về bạn Nguyễn Ngọc Băng Nhi của lớp 12A1

Khi nghe kết quả người thì vui mừng hét toáng lên, người thì mặt xị xuống. Khải nhìn nó và mừng thầm.Hồ Kỳ Hân cô ta vùng vằng bỏ đi. Buổi lễ kết thúc nó nhận được bao nhiêu hoa và lời chúc. Ba bảo bối đợi mọi người đi hết rồi thì lặng lẽ đi từ đằng sau định làm nó bất ngờ. Nhưng các anh bỗng khựng lại khi thấy nó rút điện thoại từ túi áo ra nhìn vô cái ảnh trong màn hình điện thoại nói:

-Bố à! Hôm nay con được giải nhất cuộc thi học sinh thanh lịch đấy ạ. Bố vui không? Giá mà bố ở đây để xem con thi bố nhỉ.

Nó cất điện thoại vào trong túi thì thấy ba cậu đang đứng như tượng. Nguyên giật mình vội nói:

-Băng...Nhi tỉ chúc mừng tỉ!

-Phải phải tỉ hát hay lại còn mặc cái áo gì gì ấy đẹp lắm_Nguyên huých vai Thiên rồi Thiên cũng hùa theo

-Là áo dài_nó mỉm cười nói.

Hai cậu đứng vui đùa nói truyện với nó. Còn Khải, anh chỉ đứng nhìn nó bất giác nở nụ cười lộ rõ răng khểnh chết người. Lúc sau mọi người đi về. Vì hết tuyến xe bus nên nó đi cùng TFBoys một đoạn. Còn Khải anh về kí túc xá cùng Nguyên và Tỉ một lúc. Trên đường đi Nguyên buồn buồn nói:

-Chắc tỉ Băng Nhi buồn lắm?

-Phải thương tỉ ấy quá. Sao bố tỉ ấy lại ra đi sớm như vậy nhỉ?

Ánh mắt Khải nhìn xa xăm ra cửa sổ nói:

-Thật ra là như thế này....blo...bla. Chuyện là vậy đấy

Khải kể cho hai cậu nghe, Nguyên và Thiên rơm rớm nước mắt xót thương cho nó. Còn nó sau khi về đến nhà thì gọi điện cho mẹ và em trai hỏi xem hôm nay dỗ bố có làm gì không, hỏi thăm sức khỏe tình hình. Nói truyện được một lúc thì mẹ nó bảo rằng có người muốn nhận hai chị em nó làm con nuôi. Đó là chủ tịch tập đoàn JK ông Hoàng Long một tập đoàn đa nghành và đứng đầu thế giới. Nó thắc mắc vì sao lại nhận nó và em nó làm con nuôi lúc này mẹ nó nước mắt chay dài kể cho nó nghe:

-Thật ra ngày trước khi bố được đưa vào phòng mổ y tá có nói rằng bố con thiếu máu nhưng hiện tại còn một ca đẻ khó mất máu nhiều mà bệnh viện chỉ còn lại đủ số máu cho 1 trong 2 ca. Lúc ấy bố con nắm tay bác sĩ và ông nhường số máu ấy cho ca đẻ khó vì đấy có những hai mạng người. Rồi ca đẻ ấy hạ sinh hai bé sinh đôi kháu khỉnh. Ông chủ tịch cũng muốn đến cảm ơn ngay nhưng ngày ấy công ty ông chỉ là một phân xưởng nhỏ lúc ấy lại bi khủng hoảng nên không thể đén được. Khi công ty đã thành công thì ông ấy đến để thắp hương cảm ơn bố con và ông muốn nhận hai đứa làm con nuôi.

Nghe bà kể xong hai hàng nước mắt nó lăn dài trên má. Bố nó là một người quá là giàu lòng nhân hậu. Dù tính mạng nguy hiểm nhưng ông vẫn muốn cứu sống 2 à không 3 mạng người kia. Nó xin số của ông chủ tịch rồi tạm biệt mẹ nó. Hôm nay là một ngày quá mệt mỏi với nó. Vừa đặt lưng xuống giường là nó ngủ luôn, được 20 phút thì Khải về. Việc đầu tiên là anh vào phòng nó vì Khải sợ nó bị làm sao. Mở cửa phòng thì anh thấy nó đã ngủ trong tay thì ôm di ảnh của bố. Lúc này anh mới nhìn kĩ khuôn mặt của nó một khuôn mặt đẹp tựa thiên thần khuôn mặt trắng hồng, cái mũi dọc dừa, đôi mắt lá dăm nhắm lại để lộ hàng mi cong vút và đôi môi chúm chím nữa. Ngắm nó một lúc thì anh cũng quay về phòng mình ngủ. "Sáng hôm sau nó đang ngủ thì anh lao vào phòng nó vội vàng gọi nó dạy nét mặt vội vàng.

Xin chào các bạn. Tết của các bạn đến đâu rồi? Tết của mình mới về đến cổng làng thôi. Hỳ 30 chưa phải là tết mà. Năm nay ở mình phải học đến 28 âm mới được nghỉ chả chơi bời được gì chán ơi là chán ý. Không muốn làm bài tập nên Au viết truyện cho các bợn đọc. Đọc rồi các bạn cho ý kiến nha Au sễ cố tiếp thu. ^^