Test Love – Thử Yêu Nhau Không Người Anh Trai Cùng Phòng

Chương 25: - Mèo thích được vuốt ve




...Em lại muốn hôn anh nữa rồi, anh Ryu...

Cái tin nhắn chết tiệt này là sao vậy!!!

"Ryu, mày bị gì vậy? Cứ nhìn chằm chằm điện thoại, làm cái mặt cứ như nó lén ngủ với vợ mày vậy đó."

"Hỏi như vậy, lấy chân tao đi ăn không? Tao là bạn giỡn chơi với mày hả!". Nat chỉ mới mở miệng hỏi, Ryu đã ngẩng mặt lên từ cái điện thoại, làm vẻ mặt giống như sắp ăn tươi nuốt sống nó, hỏi bằng giọng gay gắt, làm cho người hỏi giật lùi một chút nhưng cũng không khỏi cười tươi, nói một cách vui vẻ.

"Ờ, tao là bạn chơi với mày, đâu phải bạn tình của mày đâu."

*Rầm*

"Ryu!!! Nếu tao mà té ghế gãy cổ chết, tao sẽ đi theo ám mày!". Thằng Nat la làng trong khi ôm góc bàn thật chặt, nhưng Ryu không quan tâm. Đôi mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm màn hình đã tắt đi rồi, trước khi nhấn mở khóa nó lần nữa để nhìn... cái tin nhắn báo đời này.

Muốn hôn! Thằng nhóc nghiệp chướng, mày tưởng tao là bạn giỡn chơi với mày hay sao? Lần trước, tao vẫn chưa tính sổ mày nữa. Tưởng là tao sẽ cho hôn nữa hả... Không đời nào!

"Hứ, thằng nghiệp chướng! Tao sẽ gϊếŧ mày.". Ryu rống lên trong họng, tay lại càng cầm chặt điện thoại hơn, múa tay múa chân giống như muốn đánh đấm hết mình, hơn nữa còn cực kỳ bực bội cái tảng thịt trong ngực lại đi đập mạnh từ lúc thấy tin nhắn này hồi sáng.

"Nat... Ryu bị gì vậy?". Thái độ này làm bạn nữ duy nhất trong nhóm vừa mới tới nơi quay qua hỏi Nat.

"Không biết. Chắc lại bị ai đó đeo đuổi nữa. Thấy bực mình từ hồi tới nơi rồi.". Nat trả lời rồi nhún vai, làm cho Pim gật đầu hiểu ra. Chuyện Ryu bị tán tỉnh bình thường muốn chết, nhưng đâu biết được rằng lần này có vẻ như là... dính rồi.

Cỡ như Sun mà, không được cũng sẽ lấy.





****************************************

Cái thằng... Cái thằng... Cái thằng!!!

"T... Tao về trước nhé mày... T... Tao đi đây."

"Mày bị cái gì vậy?"

Mày giữ tao lại làm cái quái gì, Nat! Để tao đi. Mày không thấy thằng nhóc đó đang chạy tới sao? Đừng, chạy đi hướng khác đi chứ. Mày đừng có mà mỉm cười với tao!!!

"Xin chào ạ, anh Nat, chị Pim và cả... anh Ryu."

Ryu làm vẻ mặt giống như uống phải ly sinh tố cây rễ gió từ lúc bước ra khỏi phòng, nhìn thấy cái đứa ngồi ở trên ban công (và nó không có ngồi như người bình thường, leo lên ngồi trên chỗ cao nhất sao cho nổi bật cực kỳ) và nhận ra nó là ai. Rồi nó lại quay về phía này, làm cho người giỏi giang như cậu vô tình bước lùi lại, quay ngoắt qua chuẩn bị chuồn đi hướng khác. Nhưng không kịp vì thằng bạn khốn nạn đã giữ cổ cậu lại, làm cho... thằng Sun đã đứng ở trước mặt rồi.

(Cây rễ gió: một loại thảo dược, vị rất đắng)

Nếu tao làm vẻ mặt emoticon khóc với mọi người, liệu có ai cho rằng tao không nam tính không vậy?

"Xin chào, em Sun. Hôm nay đẹp trai như trước nhỉ!"

Pim, mày đừng có mà ra vẻ cuồng con trai. Bản mặt như nó mà đẹp trai ấy hả!

Ryu chửi mắng đứa bạn trong lòng trước khi lấy tay Nat ra khỏi cổ.

"Tao đi nhé."

"Hey! Mày định đi đâu? Thằng nhóc Sun tới kiếm mày mà, không phải sao? Lần trước còn hỏi đường tới căn hộ của mày nữa mà."

*Ngoắt*

Tao đã tìm thấy ai là người đem chuyện của tao nói với thằng nhóc nghiệp chướng này!

Ryu quay ngoắt lại, ra vẻ giống như định phi cước đứa bạn, làm cho thằng có vẻ như đã nhận ra rằng vô tình nói cái gì ra nhanh chóng chạy tới núp sau lưng đứa con gái duy nhất trong nhóm bằng nụ cười tươi.

"Đá tao thì trúng Pim, giống như mày làm tổn thương phụ nữ, giống như... mày là thằng đàn bà đó, bạn à.". Nói thôi chưa đủ, cái người nói còn làm cái tay thành hình dấu bằng, làm cho người nghe gồng chặt nắm tay.

"Tao về!". Tuyên bố vang vọng lần nữa rồi quay người bước nhanh về hướng khác, nghe tiếng thằng Sun chào bạn của cậu rồi nó... chạy theo.

"Anh Ryu bực bội chuyện gì vậy ạ?"

Bởi vì mày đó.

"Làm vẻ mặt như vậy không nên đâu đó. Một hồi nổi vết chân chim."

Rồi mày xía vào làm gì!

"À à, hay là bởi vì..."

*Ngoắt*

"Bởi vì cái gì? Mày nói cho đàng hoàng đó!". Giọng điệu gian manh của thằng nhóc này còn chưa kịp nói xong, Ryu đã quay ngoắt lại ngay lập tức, sợ rằng nó sẽ nói chuyện tin nhắn đó. Và có vẻ như việc quay qua làm vẻ mặt đe dọa của cậu... hoàn toàn không có tác dụng.

Kỳ này, Sun bước chân tới thêm bước nữa, đôi mắt tiến tới gần hơn chút nữa mà nếu như Dear có ở đây nhất định sẽ nói rằng nó đang suy nghĩ kế hoạch xấu xa, làm cho người nói miệng là không sợ nhanh chóng giơ nắm đấm lên.

"Bước tới là tao đấm mày đó.". Đe dọa mà lại cảm thấy miệng mình run rẩy sao sao ấy không biết, khi mà ánh mắt nó không nhìn vào mắt cậu, nhưng lại nhìn... miệng.

Sun nắm lại cái tay đang giơ lên trước, phòng bệnh hơn chữa bệnh mà, trong khi nói cùng với nụ cười.

"Anh Ryu, em lại muốn hôn anh nữa rồi."

"Đồ!!!". Kỳ này anh Ryu há hốc mồm luôn, trợn to mắt nữa, làm cho người nhìn ngẩng mặt lên một chút và thoáng nhìn thấy ký hiệu gì đó, thế là liền dùng bàn tay đang nắm lấy nắm đấm đưa xuống nắm cổ tay rồi ra sức kéo.

"Mày định đưa tao đi đâu? Buông tao ra!!!"

Wa, lại nói chuyện không êm tai rồi.

Sun bật cười hừ hừ trong họng với người níu kéo lại hết khả năng. Nhưng trước khi Ryu kịp giơ chân lên đạp vào khớp gối của nó, đàn em đẹp rai đã nói một cách đơn giản.

"Nếu anh không ngoan ngoãn đi theo, em sẽ nói với mọi người rằng anh hôn em rồi."

"Tao sẽ gϊếŧ mày!"

Để tới khi anh biết được em định làm gì rồi hẳn gϊếŧ em thì hơn đó ạ.

Sun nói với chính mình trong khi lôi đối phương vào... nhà vệ sinh nam.

*Pặc*

*Rầm*

*Kréttt*

"Mày làm cái chuyện điên khùng gì vậy? Thả tao ra, Sun!!!". Kỳ này Ryu chỉ biết quay qua nhìn một cách giận dữ khi mà vẫn chưa kịp nhận ra rằng nó dẫn vào nhà vệ sinh làm gì, nó đã đẩy cậu vào trong phòng có bồn cầu, đẩy cho tới khi cái đứa có thân hình như trâu rừng này có thể vào cùng rồi đóng cửa, gài chốt xong xuôi. Thế là trái tim nó liền rớt xuống tới mắt cá.

Sợ gì nó chứ? Mày có tay có chân mà Ryu.

Lời trấn an chính mình của người nhìn chằm chằm ngược lại làm cho Sun mỉm cười tươi, nhờ vào sự chật hẹp để đẩy đối phương tới nỗi lưng áp sát vào tường phòng. Bàn tay đang nắm lấy cổ tay thì nắm chặt, rồi nhanh chóng dựa vào tốc độ mà nắm lấy cái tay còn lại trước. Sau đó thì nói với nụ cười, đôi mắt long lanh một cách đầy hy vọng.

"Anh Ryu... em thật sự muốn hôn anh đó."

"Lấy chân tao đi ăn đi!"

"Đi mà...". Sun nói với giọng nũng nịu, kiểu mà người nghe quát lại lớn tiếng. Và Nam khôi khoa siêu đẹp trai vẫn cứ tiếp tục làm nũng, khuôn mặt bảnh bao cũng hiện lên vẻ nũng nịu, nhìn cái miệng trước mặt một cách thèm muốn, dáng vẻ này làm cho Ryu la lớn một cách giận dữ.

"Sun, tao là con trai đó!"

"Em cũng con trai. Con trai hôn nhau có gì sai?". Nếu không tin, anh đi hỏi em cùng mã số của anh đi. Miệng nó nát bởi anh Porsche rồi chắc luôn, Sun đảm bảo.

"Sai!!!". Ryu hét lên, mặt đỏ gắt bởi sự giận dữ, ra vẻ như định vùng vẫy bỏ chạy rồi nếu không phải bởi vì...

"Hey, mày! Tao mắc tiểu. Tao đi tiểu trước, đợi chút."

"Nhanh nhanh đi. Tao còn phải đi đón ghệ sớm."

"Thôi mà, cho tao quá giang xe xuống trước cổng trường một chút."

Nếu không phải bởi vì tiếng của khách không mời chạy ào vào trong nhà vệ sinh, làm cho Ryu cứng đơ người cùng vẻ mặt hốt hoảng ngay tức thì, làm cho Sun nhanh chóng cúi xuống thì thầm nhỏ nhẹ.

"Nếu anh lớn tiếng, người ta sẽ biết rằng anh vào trong nhà vệ sinh riêng với em đó. Và việc mà chúng ta ở cùng nhau chỉ có một ý nghĩa duy nhất...". Sun thì thầm bên tai làm cho người nghe đưa chân lên định đạp vào chân nó, nếu không phải thằng nhóc này lại thì thầm tiếp.

"...Và nếu anh làm tổn thương em, em lên tiếng... người ta cũng biết thôi."

Chỉ vậy thôi, Ryu liền hạ chân xuống, chỉ biết đứng yên một cách nổi nóng nhưng không làm gì được, cầu nguyện cho cái người vừa vào nhanh chóng đi ra. Và chắc chắn rằng người như Sun không để cho cơ hội vàng vuột khỏi tay đâu.

"Em muốn hôn anh, anh Ryu.". Lời nhấn mạnh vang lên lần thứ bao nhiêu của nó không biết nữa, trước khi nó buông tay cậu ra như biết rằng cậu không làm gì nó được, rồi nắm lấy cổ, nhanh chóng hôn xuống thật dữ dội.

"Ư... Tao không..."

"Suỵt! Một hồi người khác nghe thấy đó ạ.". Nói thầm nhỏ nhẹ rồi nhấn nụ hôn lên đôi môi mềm lần nữa. Rồi dường như lần này chỉ nhấn nụ hôn xuống thôi không còn đủ nữa rồi. Đầu lưỡi đưa tới liếm đôi môi làm cho Ryu mở to mắt. Bàn tay cố gắng đẩy vai đối phương ra, nhưng thằng nhóc này lại khóa cổ cậu lại thật chặt.

Hôm nay không chỉ muốn môi chạm môi thôi đâu.

Sun kêu la trong lòng ngay khi tiếp xúc sự ngọt ngào ngay đầu lưỡi, thế là hôn dữ dội hơn trước. Cảm thấy anh Ryu cứng ngắc hết cả người rồi. Đầu lưỡi liếʍ ɭáρ làm cho ẩm ướt hết cả miệng, trước khi công kích nhè nhẹ. Thế nhưng... anh Ryu cắn răng đúng chặt luôn.

Tao không cho!

Ryu nói với chính mình trong khi cơ thể đang yếu dần đi. Vừa cảm thấy sướng, vừa cảm thấy nhột bởi lưỡi của nó. Nhưng thần trí vẫn còn thế nên kiềm chế bản thân lại hết khả năng. Thái độ này làm Sun lặng đi một chút, trước khi...

"Ư!!". Kỳ này, người trắng trẻo liền giật nảy cả mình, vô tình há miệng một cách kinh ngạc khi bàn tay của thằng nhóc nghiệp chướng này đưa lên rồi... nhào nắn ngực của cậu.

Chỉ vậy thôi, những sự cố gắng cắn chặt liền há rộng ra, để cho đầu lưỡi nóng rực chen sâu vào trong khoang miệng nhỏ. Cơ thể cao hơn đẩy anh Ryu tới nỗi nhúc nhích không được, chỉ có 1 tay khóa cái cổ lại để ngẩng lên hôn cùng 1 tay vuốt ve lồng ngực qua lại.

"Ư~". Nụ hôn làm Ryu bắt đầu chịu đựng không nổi, cơ thể mềm nhũn đi, uốn éo thân mình một chút để trốn chạy sự tiếp xúc của đàn em trước mặt mà lúc này đang ép buộc quấn quýt đầu lưỡi tới nỗi mảng nước trong suốt tụ ở khóe miệng. Hơn nữa bàn tay dùng để khóa cổ của cậu đang vuốt ve phía sau gáy một chút làm cho cậu... thư giãn.

"Ưm". Ryu đang đổ lỗi là do hormone tuổi trẻ tiết ra mạnh mẽ, bởi vì lúc này cậu đang... đáp lại.

Hành động này làm cho bản thân Sun càng đẩy người tiến tới. Nói thẳng rằng nụ hôn của anh Ryu mang lại cảm giác đã cực kỳ, kiểu như không muốn dừng lại luôn. Thế là đầu lưỡi lại càng chen vào sâu hơn, càn quét mọi điểm trong khoang miệng. Trong khi cơ thể đã ghi nhớ rằng anh Ryu thật sự giống mèo, càng vuốt ve, càng xoa nắn cổ, đối phương lại càng... dịu đi... dịu đi... tới nỗi bám chặt vào cánh tay cậu.

*Phụp*

"Ức!". Tới nỗi Ryu trợn to mắt khi Sun bắt đầu dùng đầu ngón tay với lấy bộ phận cứng ngắt và bóp nhẹ, làm cho cậu phải giật nảy mình. Cảm giác suиɠ sướиɠ vọt lên từ đầu cho tới chân, tiếng rên ư a vang lên trong họng trong khi ra sức đẩy bờ vai rộng hết mình.

"Mày... héc... Đ... Đừng... nữa mà... Đừng sờ...". Ryu nói với giọng thở gấp, đẩy bờ vai rộng hết mình khi cậu sắp chết với nụ hôn của nó. Hơn nữa, cả cơ thể còn nóng rực kiểu mà biết ngay triệu chứng này là gì.

Cậu đang có sự ham muốn với thằng nhóc này!

Tiếng ngăn cản mà Sun thật không muốn nói rằng khuôn mặt đỏ đỏ, cái miệng ẩm ướt hơn nữa còn lem luốc tới tận cằm, đôi mắt đọng nước như vậy... nếu bây giờ tao đè anh Ryu ra cưỡng thì có sai không ta?

"Nhưng cơ thể anh nói rằng muốn em sờ đó. Nhìn đi, đầu ti cứng rồi kìa."

"Thằng... khốn!". Ừ hử, thở hồng hộc mà vẫn chửi tao được. Kiểu này nên bắt đem hôn cho tởn.

Và dường như chỉ nghĩ thôi không đủ, bởi vì Sun liền cúi mặt xuống định bịt cái miệng đỏ vì lại nói chuyện không êm tai lần nữa, nếu không phải bởi vì anh Ryu biết tỏng, đưa tay lên che kín miệng của mình.

"Tao... héc... không cho."

"Xin một lần nữa... nhé anh Ryu. Rồi em thật sự sẽ để cho anh về phòng.". Khi thấy ánh mắt ngang bướng của người mềm nhũn, Sun liền nói với giọng điệu dịu dàng, luồn tay qua ôm lấy cái eo nhỏ. Nhưng trước khi anh Ryu lại nổi cơn lần nữa...

"Không cho thì em sẽ ôm anh ở trong phòng này như vậy đó."

Tới đi, tao không cần về gấp sẵn rồi mà.

Lời nói làm cho Ryu cắn chặt môi. Nổi nóng thì cũng nổi nóng, bực bội thì cùng bực bội, ai bảo cậu lại không hề ghê tởm chút nào chứ. Hơn nữa nụ hôn lúc nãy... cảm thấy sướng giống như cơ thể lơ lửng được vậy.

"Ờ, một lần thôi đó."

"Một lần ạ."

"Không cho vuốt.. ơ..."

"Không vuốt ngực ạ.". Không cần đợi người mắc cỡ tự mình nói ra đâu, giành nói trước luôn làm cho anh Ryu làm ánh mắt giận dữ, rồi đưa tay tới kéo bàn tay trắng trẻo ra trước khi nghiêng mặt để cho đúng góc độ.

"Anh biết không? Miệng của anh đúng ngọt luôn đó."

"Ư!!!". Không cần đợi anh Ryu nói gì đâu, bịt miệng luôn. Và dù cho người cứng đầu không tình nguyện, nhưng chỉ một lúc, miệng đã há rộng ra. Và Sunny thiệt không muốn nói với anh Ryu luôn...

Lưỡi của anh đúng khiêu khích em luôn đó. Gì vậy chứ? Muốn kéo ra mà còn quay lại quấn vào nhau nữa!

Suy nghĩ của người hôn cái miệng ngọt ngào thật dữ dội, kiểu mà tiếng rên vang lên khắp cả phòng, mà ai nấy cũng đều không biết rằng đã hôn nhau lâu tới cỡ nào, không biết rằng bao nhiêu người đã vào và ra nhà vệ sinh. Những gì Sun biết...

Tao biết cách làm cho hổ trở thành mèo rồi, hừ hừ.





****************************************

"Có việc gì?"

Trong khi đứa bạn thân đang thuần phục mèo, chàng nghệ sĩ như Shin-chan đang khoanh tay dựa vào chiếc BMW đẹp đẽ của chính mình, trong khi nhìn người tới tìm cậu mà lúc này đang nhìn cậu với nụ cười.

"Anh tên Mix, năm 2.". Shin nhìn người nhỏ con, trắng trẻo, mặt mũi khá là được đang tự giới thiệu cùng ánh mắt điềm đạm.

"Rồi anh có việc gì với em?". Câu hỏi làm cho đối phương bật cười trước khi nói một cách tự tin.

"Anh thích Shin."

Người nghe khựng lại một chút, nhìn vào trong đôi mắt của người con trai có dáng vẻ tự tin ở trước mặt. Và sau khi gật đầu 2, 3 cái, giọng trầm thấp liền nói lên một cách đơn giản.

"Chắc biết rằng em nói gì với người trước đó tới nói thích em rồi nhỉ?"

"Biết". Anh Mix nói cùng với nụ cười, không có biểu hiện lưỡng lự dù chỉ một chút, kiểu mà Shin biết ngay rằng đối phương muốn gì, thế nên cậu mới mở khóa xe. Nhưng trước khi bước vào vị trí ghế lái, cậu nói một cách thư thả.

"Lên đi, nhưng mà ghé qua mua bαo ƈαo sυ trước đã."

"Không thành vấn đề.". Câu trả lời làm cho Shin-chan chỉ nở nụ cười xấu xa một chốc rồi mờ nhạt đi, khi mà chính cậu tự mình nói nếu xin quen thì đành phải từ chối, nhưng nếu 1 đêm... thì ok.

Hừ, nếu chỉ muốn sεメ thì dù là ai, khi nào, lúc nào... cũng đều cho được hết.





****************************************

"Ở đâu rồi ta? Nó ở đâu? Ở đâu!"

Từ lúc trở về từ trường đại học đã trôi qua gần 2 tiếng đồng hồ rồi, nhưng Dear vẫn đi qua đi lại khắp căn hộ. Hai tay thì cứ lục cái này, tìm cái kia, cố gắng tìm kiếm áo của đàn anh mà cậu đã mượn. Và nói thẳng nhé, không có ký ức liên quan với việc đã bỏ nó ở đâu luôn đó!

*Krétt*

"Dear... làm cái gì đó?". Ngay cả lúc Purin trở về phòng, nhóc nhỏ vẫn không ngừng tìm kiếm, làm cho chàng trai bước vào phòng chau mày lại, nhìn căn hộ của cậu mà lúc này đồ đạc đầy khắp sàn, mà chính giữa có người đầu rối bù xù từ việc vò liên tục lúc này đang lục lọi kiếm đồ.

"Anh Porsche! Hey, anh... anh thấy áo của Dear không?"

"Cái nào?"

"Cái màu đen đen, loại áo da đó."

"Không thấy.". Purin trả lời rồi mỉm cười với hình ảnh của người tìm kiếm đồ tới nỗi không thèm để ý tới cậu. Bàn tay lớn đặt cặp tài liệu và áo vest lên ghế salon. Triệu chứng choáng váng từ những gì đã gặp cả ngày nay giống như đã đỡ hơn khi thấy mặt chú chó con này. Tay thì cởi nút cổ tay chuẩn bị tìm giúp.

"Chết rồi. Đó là áo đàn ánh của em. Làm sao giờ ta? Nên nói với anh Oat rằng áo anh ấy đã mất như thế nào?"

"Của ai đó!!!"

"Hửm? Anh Porsche bị gì vậy? Tại sao phải lên giọng chứ?". Vừa mới lỡ miệng nói ra rằng cái áo đó của ai, Purin liền bất động trước khi hình ảnh của thằng nhóc dám hôn chó con của cậu chạy thoáng vào trong đầu, làm cho giọng điệu hỏi gay gắt tới mức đáng sợ.

Và điều đó làm cho người ngu ngốc (của chế Dream) quay qua nhìn một cách khó hiểu.

Anh Porsche bực mình chuyện gì vậy?

"Không có gì... Anh chỉ bực bội chuyện công việc một chút. Xin lỗi.". Purin hít một hơi thật sâu trước khi nói một cách qua loa bằng giọng trầm tĩnh. Nói với chính mình rằng đứa nhỏ nó không biết chuyện đã xảy ra vào tối đó và cậu không có ý định cho nó biết rằng nó bị người khác ngoài cậu ra hôn chính mình đâu.

"À, dạ.". Dear chỉ biết gật đầu, dù cho không nhịn được mà cảm thấy anh Porsche nhăn mặt sao sao ấy không biết. Nhưng nhìn cũng có vẻ hơi đuối, làm cho cậu phải nhanh chóng quay lại dọn dẹp đồ đạc vào đúng chỗ.

"Không kiếm nữa sao?"

*Ngoắt* *Ngoắt*

"Không kiếm nữa ạ. Có thể Dear đã đem nó về nhà. Lát thử tìm trong vali ở nhà trước đã. Hơn nữa anh Porsche đã về rồi... Ăn gì không anh? Dear nấu cho.". Câu trả lời làm cho người nghe cao hứng hơn nhiều luôn. Bởi vì điều đó có nghĩa là Dear xem trọng cậu hơn đàn anh đó.

Mày trẻ con quá, Purin. Hài lòng bởi vì chuyện như vậy ấy hả?

Suy nghĩ làm cho chàng trai chau mày lại. Cảm thấy bản thân giống thanh niên yêu đương, ghen tuông không đúng chỗ... Nhưng mà mấy chuyện này không thể tin tưởng được... Nói thẳng, cậu không tin tưởng cái người tiếp cận Dear chút nào.

"Có thân nhau lắm không?"

"Hả? Thân cái gì vậy anh Porsche?". Nghe đồn tao hỏi anh ấy định ăn cái gì mà? Hay là dậy sớm quá nên đầu óc lờ đờ rồi vậy, anh Porsche?

"Đàn anh tên Oat đó.". Câu nói làm cho Dear hiểu ra trong lúc đặt cái gối cuối cùng mà mình lục tung từ ghế salon về vị trí cũ, rồi trả lời cùng với nụ cười tươi.

"Cũng một chút ạ. Anh Oat là đàn anh giáo dục đó. Lúc đầu Dear nghĩ là anh ấy dữ cực kỳ, rồi khi được nói chuyện riêng với nhau một chút thì biết rằng anh ấy rất tốt bụng. Hơn nữa, lúc tiết lộ bí mật đàn anh giáo dục, từ cướp rừng râu ria lỏm chỏm thành thần thánh luôn đó. Con gái gào thét ầm lên. Nghĩ tới thì lại thấy buồn cười.". Dear kể mà không nghĩ gì nhiều. Vậy cũng tốt, có chuyện để nói, không thì mắc cỡ chết vì cảnh tượng anh Porsche hôn cậu hồi sáng chắc luôn.

Vừa nói vừa đi vào trong bếp, làm cho người nghe bước chân theo liền chau mày nhiều hơn trước nữa.

"Thích nó?"

"Cũng thích đó anh Porsche. Anh Oat tốt bụng mà, dù cho mặt hơi lạnh một chút.". Người thông minh (chỉ trong chuyện học) cứ kể như vậy lúc mở tủ lạnh nhìn xem hôm nay nên ăn cái gì, mà không hề nhìn thấy người đi theo nhăn mặt tới cỡ nào.

"Có ớt chuông đây mà. À, nhớ là có mua gà để lại từ tuần trước. Làm đồ xào ớt chuông, trứng chiên và... Ưm, có thịt heo, thịt heo chiên tỏi đi vậy. Đúng lúc đang thèm.". Lầm bầm với chính mình rằng nên ăn cái gì.

"Anh Porsche, anh muốn ăn gì không?"

*Mặp*

*Bưng*

"Hey, anh!!! Ư, ư!". Dear giật nảy mình khi anh Porsche kéo tay rồi va vào cánh cửa tủ lạnh làm cho nó đóng lại. Khi quay ngoắt qua định hỏi anh làm gì thì chỉ biết trợn to mắt một cách bất ngờ khi đối phương cúi mặt xuống hôn lên môi cậu thật mạnh.

Anh Porsche làm cái quái gì vậy!

Dear hỏi chính mình nhưng không có âm thanh nào lọt ra khi anh Porsche đem mặt cậu ngẩng lên, hơn nữa còn chèn ép đôi môi xuống một cách mạnh mẽ, đầu lưỡi nóng rực chen sâu vào trong, càn quét khắp khoang miệng thơm ngọt tới nỗi tay chân Dear mềm nhũn, 2 tay chỉ biết nắm chặt cánh tay anh Porsche khi bản thân bị kéo tới gần.

"Ức!". Dear chỉ biết run người, đôi mắt mở to một cách hoảng hốt khi bàn tay cứng cáp chui vào trong áo sinh viên, đầu ngón tay thì vuốt ve lên xuống liên tục, thế là cậu nhanh chóng đẩy người ra.

"Anh... Porsche... Khoan... đã... Khoan hãy... Ư, đừng có vuốt chứ. Anh bị điên cái gì vậy!"

"Thì Dear hỏi anh rằng anh muốn ăn cái gì. Thì đây nè, anh muốn ăn Dear.". Câu trả lời của Purin làm cho người nghe há hốc mồm, nhìn khuôn mặt sắc sảo của người trước mặt một cách kinh ngạc, rồi gò má liền nóng lên, gấp rút nắm lấy tay anh Porsche trước khi nó chạm phải những cái không nên chạm.

"Ai cho ăn? Đâu có nói là cho ăn câu nào đâu."

Hồi sáng thì liếm miệng giống như kem. Bây giờ còn định ăn Dear như cơm tối nữa.

"Dear, anh hỏi một chút.". Tự nhiên anh Porsche lại mở miệng hỏi, làm cho cậu phải ngẩng mặt lên nhìn, không theo kịp cảm xúc anh Porsche luôn. Và rồi gặp phải đôi mắt sắc bén không long lanh như mọi khi, mà lại dữ tợn tới mức đáng sợ sao sao ấy không biết.

"Dạ?"

"Hồi nãy Dear nói rằng đàn anh Dear giống như thần thánh. Vậy giữa anh và đàn anh của Dear, ai

đẹp trai hơn?"

Trời đất! Anh Porsche hỏi như vậy thì đem Dear đi chôn luôn đi. Ai mà dám trả lời chứ!

Người nghe câu hỏi đỏ rực gò má tới nỗi không tìm thấy được màu cũ luôn rồi. Định la lối rằng anh hỏi như vậy là giỡn phải không, nhưng khuôn mặt trầm tĩnh chờ đợi câu trả lời làm cho cậu liếc mắt lên.

Ai đẹp trai hơn à?

Dear chỉ biết nhìn khuôn mặt sắc sảo trong khoảng cách gần. Lông mày đậm, mắt sắc bén, mũi cao, đôi môi nét cạnh, khuôn mặt cứng cáp được vây quanh bởi mái tóc đen, anh Porsche còn ở trong bộ đồ áo sơ mi cùng quần tây làm cho thân hình ngầu ngầu càng có vẻ đẹp hơn gấp 3 lần nữa. Mặt mũi như vậy, chỉ nói được 1 câu... muốn bị thất thân ghê.

"Nghĩ lâu tới cỡ đó?"

Sao mà không lâu được. Dear mô tả mặt anh hết mấy trang được luôn đó.

Nhưng có vẻ như giọng gay gắt của người đợi câu trả lời làm cho người đỏ mặt mà không hề nhớ tới mặt anh Oat chút xíu nào, phải liếc mắt lên nhìn lại.

"Dear phải trả lời thiệt hả?"

"Không trả lời cũng được. Anh sẽ chỉ..."

Dear cứng đơ người khi anh Porsche cúi người xuống hôn lên cổ cậu. Hơn nữa bàn tay lớn còn cởi nút áo sinh viên ra từng cái một, thế là nhột hết cả người, 2 tay chỉ biết đẩy bờ vai rộng ra.

"Anh... a... đừng mà. Trả lời, trả lời đây."

"Thì trả lời đi."

"Ức!". Dear kêu lên nhỏ tiếng khi ngón tay dài đang khều cái bụng nhỏ và xuống dần dần, làm cho du͙ƈ vọиɠ chấn động khắp người. Đôi môi nóng cứ quấn quýt quanh cổ làm cho hơi thở bị ngắt nhịp nhiều hơn trước.

Đừng mà. Tao chắc chắn sẽ không thất thân vào hôm nay giống như chế Dream đã tuyên bố đâu.

"Anh!!! Là anh Porsche ạ. Anh Porsche đẹp trai nhất trong mắt Dear!!!". Chỉ vậy thôi, người sợ sẽ thất thân thốt lên lớn tiếng. Hơn nữa còn thở gấp thật mạnh, trong khi đẩy người to con lúc này đã lặng đi một chút trước khi chịu ngẩng mặt lên nhìn đôi mắt to tròn mọng nước, làm cho Dear phải nhanh chóng nói tiếp.

"Anh Oat thật sự đẹp trai không bằng một nửa của anh Porsche. Anh Porsche đẹp trai kiểu đẹp trai cực kỳ, đẹp trai nhất, đẹp trai không có ai hơn nữa hết."

"Trả lời không thành thật đây mà."

"Hey!!! Thành thật cực kỳ rồi. Dear làm gì còn ánh mắt mà để mà nhìn ai nữa chứ, yêu anh tận hơn 3 năm, sao mà thấy người khác đẹp trai được!". Nói thật, chưa từng xem người nào đẹp trai giống như đã xem anh Porsche hết.

Câu trả lời làm cho người nói rằng không thành thật chịu rời xa ra một chút, nhìn chú chó con đỏ mặt đỏ hết cả người. Hơn nữa đôi mắt run rẩy ánh lên sự chống cự giống như muốn cắn lưỡi chết luôn, nào là lời nói dễ thương của nó nữa.

*Thơm má*

"Trả lời như vậy thấy sướng ghê.". Purin cảm thấy cơn giận đã biến mất khỏi trái tim ngay lập tức lúc nhấn mũi xuống gò má trắng trẻo của nó hết mình và rồi ôm lấy cái eo nhỏ của nó thật chặt. Sự tiếp xúc gần gũi làm cho Dear lầm bầm nhỏ tiếng.

"Anh Porsche, thân người nóng vậy."

"Thì Dear làm cho anh nóng mà. Đáng lẽ nên trả lời trễ hơn như vậy một chút."

Thiệt chứ, anh Porsche cứ thích chọc ghẹo.

Dear chỉ biết trề môi một cách hờn mát, nhưng cũng không trách gì khi đối phương đang cài nút lại như trước. Trái tim nó đập thình thịch cực kỳ hạnh phúc với việc được ở cạnh anh Porsche như vậy. Và rồi hỏi lại nhỏ tiếng.

"Rốt cuộc anh muốn ăn gì?"

"Ăn D..."

"Nếu trả lời là ăn Dear thêm câu nữa, Dear không nấu cho nữa đó.". Lời đe dọa của chú chó con đang nhe nanh, kiểu mà không hề nhìn mặt bản thân gì hết rằng nó đỏ tới cỡ nào làm cho Purin bật cười. Bàn tay lớn xoa cái đầu tròn nhè nhẹ, gạt chuyện thằng đàn anh đó ra khỏi lòng.

"Dear muốn nấu gì, để anh giúp cho vậy.". Chỉ vậy thôi, nhóc nhỏ liền cười thích thú, hài lòng với câu trả lời cuối cùng cũng tránh xa được việc thất thân. Có vụ hất mặt nói lớn tiếng nữa.

"Trong bếp này, Dear là lớn, anh Porsche là trợ thủ. Ok?". Dáng vẻ muốn làm lớn hơn mình làm cho Purin bật cười trong họng.

"Ok, được thôi. Nhưng một ngày nào đó, trợ thủ sẽ đem đầu bếp đi "ăn" trong bếp này đó.". Và rồi bếp trưởng trả lời được gì chứ? Ngoài việc quay qua cùng gò má đỏ rực rồi la lối lớn tiếng rằng...

"Anh Porsche đúng điên!!!"

Kiểu này chắc mình phải sợ trước... rằng chừng nào anh Porsche sẽ đem mình ra bắt chỉ mặc mỗi cái tạp dễ thôi nhỉ!!!

------------ End Chap 25 ------------