Tên Oan Gia Hách Dịch

Chương 3




Cố lên em! Còn xíu nữa thôi, con chúng ta sắp ra đời rồi!- Tiếng ông Phạm vang lên, trên mặt thấm đẫm mồ hôi, tay đang cầm tay ba Phạm.-ÁAaaaaaaaa...............!!!!!!- Bà Phạm Hò lên trong đau đớn. Và rồi: Oe!Oe! Oe!Một đứa bé gái chào đời.

Một nữ y tá liền bế đứa bé đi tắm rửa. Bỗng có 1 người hớt hải chạy vào, thở không ra hơi:

- Cháy.... Cháy..... rồi!!! Mọi người mau sơ tán- Vừa nghe xong, ai nấy cũng đều hoảng loạn và chạy vội vã ra ngoài. Ông Phạm cũng dìu bà Phạm ra ngoài.

Được nữa đoạn, bỗng bà Phạm hỏi:

-Còn con...con chúng ta thì....thì sao?

-Em nghỉ đi đã! kiểu gì con chúng ta cũng được đưa ra ngoài thôi! Em yên tâm! Ta phải rời khỏi đây cái đã.

Rồi hai vợ chồng dìu nhau ra khoỉ bệnh viện. Vừa ra khỏi bv thì bỗng có 1 cô y tá chạy tới cúi đầu xin lỗi:

-Tôi xin lỗi.Con của hai người, tôi... tôi...

''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''HỒI TƯỞNG'''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''

Giữa đám cháy lớn, cô đang tìm cách để lại chỗ của đứa bé, nhưng cô thấy bỗng có ai đó bống đứa đi rồi chạy theo lối thoát hiểm.Cô cố gắng kêu nhưng vô ích. Trước lúc cô định đuổi theo thì bỗng một thanh ngang ập xuống làm cô bị thương cho đến giờ.

''''''''''''''''''''''''''''''''"""""""""""""KẾT THÚC HỒI TƯỞNG"""""""""""""""""""""""""""""""

Bà Phạm nghe xong như sét đánh ngang tai:

-Cô nói vậy là sao? Đứa con gái vừa mới chào đời của tôi......sao có thể đc?- Nói xong bà lắc mạnh người cô y ta_ Làm ơn cô hãy nói răng cô đang lừa tôi đi.

-Em ah, em hãy binh tĩnh lại. chung ta vẫn có thể đi tìm con mà- Ông phạm phải an ủi bà

-Tìm đc sao? Thế giới rộng lớn bao la này, biết tìm đâu bây h?- nói xong bà Phạm buông xuôi người rồi ngã vào lòng ông Phạm.

bỗng từ xa có một cậu bé đang chạy tới:

- Ba ơi, mẹ sao vậy.? Mà em gai của Tuấn đâu rồi- Vừa nói anh vừa chạy lai đỡ bà Phạm lên.

-Tuấn ơi! em gái của con biến mất rồi!

Chỉ một câu nói thôi mà đã như sét đánh ngang tai Tuấn:

-Sao có thể có chuyện này cơ? Tại saoooooo- Rồi cậu bé bông ngất lịm đi.

- Anh Tùng, cho xe qua- Nghe xong Tung lập tức cho xe qua rồi chở mọi người về nhà.

''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''16 năm sau'''''''''''''''''''''''''''''

-An Linh, con lại đánh nhau nữa hả? Trời ơi, tuần nào cx có 3->4 vụ đánh nhau của con là sao hả? Ta tự hỏi 1 điều rằng tại sao trường học đó lại giữ con lại nhỉ. Con bé này đã lớp 9 rồi, ta tưởng thành tích đánh nhau của con sẽ giảm sút ai ngờ đâu nó tăng nhanh đến khinh khủng. Ta bị giáo viên mời lên trường nhiều quá đến nỗi bảo vệ cũng nhớ mặt ta thì con nghĩ mà coi. Gần một tháng nữa là hết năm học rồi mà con vẫn như thế thì đến hé ta sẽ bắt con đi làm thêm.- Vâng,cuối cùng Linh cũng đã nhận được một bài học yêu dấu từ người mẹ của mik vì cái tội đánh nhau. Bưc xúc quá nó rút cái Samsung ra và gọi cho ai đó( ở đây nó đang là chi đại của trường)