Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Chương 137: Thỏa hiệp




Diệp An An sửng sốt một chút, sau vẫn là uyển chuyển lắc lắc đầu, “Xin lỗi, Ti đại ca, nơi này em ở rất thoải mái, hơn nữa, em cũng muốn được ở một mình”, cô không muốm làm phiền ai nữa. Lại càng không muốn để cho Mục Nham có cơ hội biết, anh ta, đang còn một đứa con nữa trên đời này.

Cô không muốn khiến bản thân mình tốt quá, chỉ là, cô thật sự rất để ý cục cưng này, tựa như chỉ có thể rời xa tất cả mới có thể bảo vệ cục cưng thật tốt.

Ti Hạo không nói gì, chỉ dùng một ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cái ly uống nước bên cạnh, miệng ly màu trắng nhẵn mịn, càng tôn lên những khớp xương trên ngón tay thon dài của anh, có chút xinh đẹp quá mức.

“An An, em không tin anh sao?”, Ti Hạo hơi nghiêng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cô, con ngươi anh đột nhiên nheo lại, che giấu chút suy tư trong mắt mình.

Diệp An An cúi đầu khẽ nhắm hai mắt lại, “không phải”, cô nhẹ nhàng lắc đầu, “em chỉ không muốn làm phiền đến người khác”.

Trong không khí lưu chuyển chỉ là một mảnh im lặng mờ nhạt, im lặng tựa như có chút quá lố.

Hồi lâu sau, Ti Hạo ngẩng đầu lên, “được rồi”, anh không gượng ép gì nữa, nhưng anh cầm cái ly trong tay đặt lên bàn, vươn tay để lên cũng vừa vặn, “An An, em không được đi làm được cái công việc kia nữa, có chuyện gì, em cứ đến tìm anh”. Có một số việc anh có thể đáp ứng, nhưng có một số việc khác, anh không thể đồng ý được. Cho nên, những lời này anh nói rất cương quyết, một n phụ nữ mang thai thế mà lại đi rửa chén, vợ trước của Mục Nham, thật đúng là làm cho người ta đau lòng.

Diệp An An nhấp môi một chút rồi gật đầu, “Em biết rồi, em sẽ không đi nữa”, cô kéo lại quần áo của mình, cô sẽ không làm trái ý anh nữa, anh cho rằng, anh cứ như vậy kéo cô ra đi ra, làm trò trước mặt nhiều người như vậy, cô còn có thể quay về đó sao?

Ti Hạo đứng lên, thân thể cao lớn của anh khiến cho nhà trọ nho nhỏ này lại càng nhỏ thêm đi vài phần. Cúi đầu, anh đối mặt với Diệp An An.

“An An, anh có thể hỏi em một chuyện không?”, Anh đứng ở nơi đó, thẳng tắp, tuy rằng ngoại hình điềm đạm hòa nhã, nhưng không thể tránh khỏi một loại khí chật bức người toát ra từ anh, thực khiến cho người ta cảm thấy rất áp lực.

Bề ngoài anh có vẻ như vô hại, nhưng là, người nào hiểu biết anh đều biết rõ, Ti Hạo anh kỳ thật là một người vô cùng lạnh lùng. Anh xuất thân từ xã hội đen, cũng không phải ôn hòa giống như bề ngoài, thực ra, tính cách anh cực kỳ âm trầm, thậm chí có thể nói là không ai có thể lường được đến mức nào.

“Dạ”, Diệp An An gật đầu, tuy rằng không biết anh muốn hỏi cái gì, nhưng cô vẫn cứ gật đầu.

Ti Hạo ngừng một lúc, giống như đang chìm trong kí ức của mình, khóe mắt hơi hơi hạ xuống, “An An, anh muốn biết, những chuyện trước kia của em”.

Diệp An An sửng sốt, thật không ngờ anh sẽ hỏi vấn đề này, chuyện trước kia, cô cũng không nhớ nhiều lắm, hồi còn bé cô tựa hồ so với bây giờ còn bình thường hơn nữa.

Khẽ cười, nhưng không mang theo chút chua sót nào, chuyện cũng đã qua rồi, “em là cô nhi, không cha không mẹ”. Tám chữ ngắn ngủn, thực sự đã muốn tóm gọn gần hết quá khứ của cô, không cần nói tỉ mỉ, Ti Hạo cũng đã biết được tất cả những gì mình muốn.

“Tốt lắm, anh đã biết, không cần nữa đâu”, thanh âm Ti Hạo trầm xuống một ít, đi đào lên đau xót của người khác, từ trước đến nay không phải là chuyện anh thích làm, anh cũng không muốn miễn cưỡng, huống chi Diệp An An này hiển nhiên đã là một người phụ nữ chẳng còn gì.

“Không sao đâu, Ti đại ca, đều trôi qua rồi”, Diệp An An cười an ủi, cô hiện tại có một người thân, không phải người xa lạ, nhìn bụng bầu đã bốn tháng, cục cưng này, rất khỏe mạnh.

Khóe môi Ti Hạo nhếch lên một chút, khẽ cười thật ôn hoà hiền hậu, đối với người phụ nữ Diệp An An này, anh từ trước đến nay đều là tàn nhẫn, bề ngoài ôn nhu chỉ là vẻ tự vệ của anh thôi, thân là trùm xã hội đen, bất cứ kẻ nào cũng phải tàn nhẫn. Nhưng là, dường như khi đứng trước mặt người phụ nữ này, cho tới bây giờ anh đều chỉ có thiệt tình quan tâm.

Ngồi thêm một chút, Ti Hạo cũng trở về, Diệp An An nhìn theo chiếc xe cao cấp có rèm che rời đi, cô ngồi trên chiếc giường nhỏ của mình, thở dài một hơi, càng ngày càng có nhiều người để ý đến cô, như vậy thực là không tốt.

Trước kia là Giản Tiểu Phương, bây giờ đến Ti Hạo cũng biết rồi.

Ti Hạo về tới nhà mình, cởi áo ngoài ra, chú Lâm vẫn rất chu đáo nhận lấy để sang một bên…