Tây Lam Yêu Ca

Quyển 2 - Chương 23: Tây Diệp Cấm Hồn Cư




Hôm nay Tây Diệp La học viện nhất định rất náo nhiệt nhưng rồi lại tràn ngập yên tĩnh, làm tình tự người ta chấn động khó quên được ngày hôm nay.

Chìm đắm trong dung mạo hấp dẫn vô song của thiếu niên cùng nam nhân tuấn mỹ khí phách lại tản mát ra khí chất cao quý thật lâu, thẳng tới khi bóng dáng bọn họ tiêu thất ở công thất của viện trưởng ở xa xa, mọi người mới thật vất vả hồi phục lại tinh thần, sau đó nảy lên một trận đàm luận kịch liệt, đồng thời cũng vì lâm vào cảnh giới hoa si mà nước miếng giàn dụa không thể kiềm chế.

Đề tài về mỹ thiếu niên từ cổ chí kim vĩnh viễn luôn là trung tâm đàm luận sôi nổi nhất của mọi người, nhất là thiếu niên hôm nay xuất hiện ở Tây Diệp La học viện lại tuyệt sắc yêu dị như vậy, làm người người đều có xúc động muốn hóa thân thành lang sói.

Mà lúc mọi người đang kích động hỏi thăm tình huống của thiếu niên tuyệt sắc để chuẩn bị cho lần gặp gỡ đầu tiên thì lại thấy bóng dáng tinh tế động lòng người, vô hình tản mát ra lực hấp dẫn nồng đậm kia lại xuất hiện trước mắt. Mà bên cạnh thiếu niên yêu dị vô song vẫn như cũ là nam nhân tuấn mỹ khí phách làm người ta run rẩy từ tận đáy lòng.

Bất quá, cung kính đi bên cạnh nam nhân tuấn mỹ cùng thiếu niên yêu dị kia tựa hồ chính là hai lão viện trưởng đức cao vọng trọng, nổi tiếng khắp Thương Lam đại lục a?

Rống rống rống, này đối với đám đệ tử Tây Diệp La học viện vừa nãy còn nhiệt liệt thảo luận thân phận của nam tử tuấn mỹ cùng thiếu niên yêu dị kia không thể nghi ngờ là trúng một loạt đạn. Hai người này rốt cuộc có thân phận gì? Thế nhưng có thể làm viện trưởng bọn họ đích thân đón tiếp? Hơn nữa còn một lúc cả hai người?

Phần đông đệ tử Tây Diệp La học viện đều khiếp sợ, ánh mắt thoáng hiện nghi hoặc cùng suy đoán, bọn họ lần này đều vì mộ danh hai lão viện trưởng mà tới, tuy bộ dáng hai lão viện trưởng vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng trên nét mặt vô tình vẫn lộ ra cung kính với nam tử tuấn mỹ cùng thiếu niên yêu dị kia.

Phải biết tuy tính tình Cáp Lý Tư viện trường cùng Phí La Nhĩ viện trưởng của Tây Diệp La học viện rất cổ quái, lúc quái quở lúc lại đường hoàng, nhưng tới giờ chưa từng nịnh nọt lấy lòng ai, vì sao lại bất đồng với hai người này như vậy?

Hai người này chính là tân sinh của Tây Diệp La học viện sao? Vì sao Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng lại cẩn thận bồi bên cạnh họ? Rốt cuộc hai người này có thân phận gì?

Bọn họ tự nhiên không có khả năng biết thân phận của Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi hiện giờ. Tây Lam Thương Khung đang thi triển huyễn thuật, biến hóa dung mạo, người khác không biết thân phận của y tạm thời không đề cập tới. Mà đối với Huân nhi, không nói tới người đến từ các tiểu quốc trên Thương Lam đại lục, ngay cả nhóm con cháu trong nhà các đại thần quyền cao chức trọng Tây Lam cũng không có cơ hội nhìn thấy dung mạo thực sự của Tây Lam Cửu điện hạ.

Phải biết, Huân nhi tuy là Tây Lam Cửu hoàng tử, nhưng trừ bỏ nghi thức hoàng gia sáu năm trước, bé chưa từng xuất hiện trước mặt người khác, tự nhiên không được mọi người biết tới như Tứ hoàng tử Tây Lam Ly Mạc cùng Lục hoàng tử Tây Lam Diệu Hoa.

Huống chi, hiện tại hài đồng trước kia đã trở thành thiếu niên yêu dị, người biết rõ dung mạo Tây Lam Cửu điện hạ lại càng ít hơn. Này không thể không nói Tây Lam Thương Khung bảo hộ Huân nhi rất tốt. Trừ người trong cung thì hiếm có người bên ngoài từng thấy mặt hoàng tử thần bí được Tây Lam đế vương sủng ái bậc nhất.

Bất quá, qua hôm nay, Huân nhi biết rõ thân phận mình hẳn sẽ nhanh chóng lan truyền xôn xao một trận ở Tây Diệp La học viện đi! Dù sao Huân nhi cũng xinh đẹp vô song như vậy, rất dễ dàng thu hút người khác. Mà Tây Lam Thương Khung cũng không nghĩ tới việc che dấu dung nhan tuyệt thế của thiếu niên, bị người ta tra ra Huân nhi là Tây Lam Cửu hoàng tử cũng không có gì lạ.

Điểm này, Tây Lam Thương Khung cũng không muốn che dấu. Thiếu niên xinh đẹp quá mức rất dễ trở thành tâm điểm, nếu thiếu niên không có địa vị tôn quý cùng quyền thế vô thượng thì có thể hạn chế số người dám đánh chủ ý. Huống chi, Tây Lam Thương Khung cũng không cho người khác có cơ hội này.

Nắm tay Huân nhi, Tây Lam Thương Khung theo Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng đi tới chỗ ở mà học viện an bài cho y cùng Huân nhi. Dọc theo đường đi, Tây Lam Thương Khung tự nhiên thu hết vẻ mặt của đám đệ tử vào đáy mắt.

Mà bởi vì đến lúc này Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng mới biết Lam đế bệ hạ thế nhưng quyết định mang theo Cửu điện hạ ở lại học viện, vì thế trong khoảng thời gian ngắn bọn họ quả thực không tìm ra nơi thích hợp cho bệ hạ cùng Cửu điện hạ ở lại.

Túc xá bình thường trong học viện tự nhiên không thể để bệ hạ cùng Cửu điện hạ ở, mà biệt viện xa hoa chuẩn bị cho nhóm thành viên hoàng thất hiện giờ cũng không còn bao nhiêu. Hiện giờ bọn họ nghĩ phù hợp với thân phận tôn quý của bệ hạ cùng Cửu điện hạ chỉ có một nơi duy nhất, chính là nơi nổi danh là ‘Tây Diệp Cấm Hồn Cư’ ở Tây Diệp La học viện.

Tây Diệp Cấm Hồn Cư, tên như nghĩa, chính là khu cấm đệ tử trong học viện tiến vào. Đương nhiên, này thực ra không phải học viện cấm mà là nhóm đệ tử e sợ không dám tiến vào. Nói ra thì Tây Diệp Cấm Hồn Cư cũng không phải nơi giam giữ linh hồn gì cả, ngược lại, nơi này vốn là biệt viện Ly tạ xa hoa nhất.

Giống như biệt viện chuẩn bị cho nhóm đệ tử phú gia cùng thành viên hoàng tộc, vốn nó cũng dùng để tăng kinh phí cho Tây Diệp La học viện. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là tăng kinh phí riêng của Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng. Theo lời hai lão viện trưởng, những thí nghiệm ma pháp mà bọn họ muốn làm nói đơn giản chính là hoạt động đốt tiền, há có thể vì không có tiền mà bỏ dở a.

Biệt viện này có thể nói là nơi xa hoa rộng rãi nhất mà cũng yên tĩnh tao nhã nhất, mà hàng năm Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng cũng thu được một mớ khá xa xỉ, hai vị lão nhân đã cười tới tít cả mắt. Nhưng niềm vui không bao giờ kéo dài mãi, từ năm năm trước, đệ tử trong học viện liền sống chết không chịu ở bên trong.

Cái này không thể không nói nguyên nhân. Từ năm năm trước, khi đám thiếu niên kia vào ở Ly tạ không bao lâu thì nó bắt đầu được học viên âm thầm gọi là ‘Cấm Hồn Cư’. Trừ bỏ mấy thiếu niên ở đó, số người còn lại đều bị dọa chạy sạch sẽ. Hơn nữa lại còn mang theo một thân đầy vết thương vô cùng khủng bố.

Nói tới nơi này thì hai lão viện trưởng lại hận tới nghiến răng. Đám nhãi con tiểu thỏ tử này đều có thiên phú kinh người, nhưng tính cách cũng vô cùng ác liệt, lực phá hoại kinh người, hơn nữa còn vô cùng bạo lực.

Mới tiến vào học viện không bao lâu, không chỉ mỗi ngày trình diễn màn khiêu chiến vũ lực, lại còn đánh cho đám đệ tử xem không vừa mắt lại không có thực lực kia một trận, vì thế cả đám liền hoảng sợ chạy tới gặp hai lão viện trưởng đòi đổi chỗ ở, hai lão viện trưởng tới câu thông, đám tiểu tử kia thế nhưng lại nói cái gì mà không được bọn họ thừa nhận thì đừng có lắc lư trước mặt, chướng mắt.

Càn rỡ tới mức nào a? Mà sau đó, mỗi khi sắp xếp người vào Ly tạ thì không ngoài dự đoán, bị đánh tới sợ chết khiếp rồi quăng ra ngoài. Từ đó về sau, không còn ai chịu tiến vào đây ở, thậm chí ngay cả tiến vào phạm vi Ly tạ cũng không, bởi vì nếu bị đám người trong Ly lạ nhìn thấy, sẽ lấy cớ xâm phạm khu vực riêng tư mà hành hạ đủ loại thủ đoạn làm sợ tới mức hồn vía lên mây.

Nhóm thiếu niên trong Ly tạ đều đến từ những nơi bất đồng, vì thế cũng không quen biết. Mà đều thuộc loại tính cách cao ngạo không chịu phục ai nên cuối cùng chỉ có thể nói chuyện bằng vũ lực. Không ngờ, bọn họ thế nhưng lại kì dị hòa hợp ở cùng một chỗ.

Tây Diệp La học viện có quy định, học viên cứ hai người ở một phòng. Mặc kệ là thành viên hoàng thất, con cháu thế gia được an bài ở biệt viện xa hoa hay đệ tử bình thường ở túc xá, đều là hai người một phòng.

Mà Tây Diệp Cấm Hồn Cư Ly tạ là nơi rộng rãi nhất trong học viện, trong đó phòng ở chia thành từng viện thông hoặc không thông với nhau. Mà mỗi viện đều xây dựng thanh nhã khác biệt, cũng tràn ngập không khí huyền ảo thanh lịch. Vì thế có thể vào ở đây đều là người rất có khả năng.

Nhưng vì không còn ai chịu vào ở, nên viện trong Ly tạ chỉ đành bỏ trống. Hơn nữa, lại trống suốt năm năm. Năm năm a, ai cũng sợ kết cục thê thảm nên không chịu vào đó. Nhất là sau khi tin đồn ‘Tây Diệp Cấm Hồn Cư’ bắt đầu âm thầm lưu truyền, nơi này suýt chút nữa đã phát triển thành cấm địa bật nhất ở Tây Diệp La.

Năm năm a, năm năm này bọn họ tổn thất biết bao nhiêu thu nhập a, không thể mua biết bao nhiêu tài liệu thí nghiệm a. Nghĩ đến đây, hai lão viện trưởng không khỏi đấm ngực dậm chân, biết vậy lúc trước đã không xếp bọn họ lại chung một chỗ a?

Hiện giờ trong học viện đã không còn chỗ trống, trừ bỏ nơi đó. Huống chi, nó là nơi thanh nhã lại rộng rãi nhất trong học viện, cũng rất phù hợp với thân phận của bệ hạ cùng Cửu điện hạ. Hơn nữa Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng cũng không lo lắng, với thực lực của bệ hạ, đám tiểu quỷ kia còn không chịu phục tùng hay sao.

Đối với đám tiểu tử kia, trừ bỏ tính cách hơi quái dị một chút, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng thật ra rất thưởng thức đám tiểu tử này. Tin tưởng sau khi gặp bọn họ, bệ hạ cùng Cửu điện hạ cũng không chán ghét. Tuy hai lão viện trưởng rất sẵn lòng cống hiến chỗ ở của chính mình, bất quá tin tưởng bệ hạ cùng Cửu điện hạ cũng không đáp ứng.

“Bệ hạ, người cùng Cửu điện hạ sau này sẽ ở đây.”

“Hai vị lão sư, các ngươi cứ đi trước đi. Trẫm cùng Huân nhi tự vào là được.” Nhìn cánh cửa Tây Diệp Cầm Hồn Cư trước mắt, vô cùng thanh u quạnh quẽ đối lập với những nơi khác, Tây Lam Thương Khung thật ra cũng không nghĩ nhiều.

Mang theo Huân nhi tiến vào Cấm Hồn cư, Tây Lam Thương Khung nhìn bố trí trong Ly tạ, không khỏi hài lòng gật đầu. Nơi này không tệ. Theo lời hai lão viện trưởng đi sâu vào bên trong, Tây Lam Thương Khung cũng không chú ý ánh mắt cười híp lại của Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng trước khi rời đi.

Mà lúc này, Tây Lam Thương Khung mang theo Huân nhi tiến vào Cấm Hồn cư, tìm kiếm tiểu viện hai vị lão viện trưởng an bài cho mình, không ngờ còn chưa tìm thấy thì đột nhiên nghe thấy bên tai truyền tới một trận kinh hô.

“Huân nhi biểu đệ, Thần Thệ biểu ca, sao hai người lại ở trong này?”

“Phong Diệp!” Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi quay đầu lại, quả nhiên không ngoài dự kiến thấy thiếu niên đáng yêu ở Phong phủ đang kích động nhìn bọn họ. Tuy trong mắt thiếu niên có kinh ngạc cùng khó hiểu, nhưng bên cạnh Phong Diệp thế nhưng lại chính là Phong Vô Kỳ.

Tuy đã sớm biết Huân nhi biểu đệ cùng Cơ Thần Thệ biểu ca sẽ tới Tây Diệp La học tập, nhưng lúc thấy bộ dáng hai người có vẻ rất thân thiết đứng cùng một chỗ như vậy, quả thực làm người ta kinh ngạc.

Bất quá, thiếu niên đơn thuần kia cũng không suy nghĩ sâu xa. Sau khi kinh ngạc gọi một tiếng, Phong Diệp đã hoàn toàn quăng vấn đề này ra sau đầu, chỉ kích động chạy tới, kinh hỉ nhìn hai người đứng trước mặt.

Về phần Phong Vô Kỳ, vẻ mặt có chút trầm tư.