Tây Lam Yêu Ca

Quyển 1 - Chương 42: Hoán Nhi






“Hoán nhi?” Tây Lam Thương Khung nhìn cung nữ theo sau Y Liên Hoa, vừa tiến vào đã lập tức quỳ xuống, có chút đăm chiêu. Cung nữ này chính là nữ nhân luôn chăm sóc Huân nhi sao?

Thời gian trước, Tây Lam Thương Khung sau khi biết tiền thế của Huân nhi liền quyết định tăng số mật thám ở Đông Lăng, âm thầm phát triển thế lực của mình ở đó, sau này sẽ nghiêm khắc trừng trị đám người dám thương tổn Huân nhi.

Chờ đến lúc an bài xong mọi việc mới nhớ ra trong lãnh cung còn một cung nữ luôn chăm sóc cho Huân nhi. Lúc phái Tang Đạt tới lãnh cung xem thử thì phát hiện nàng ta đã biến mất, có lẽ đã cùng Nhược phi tới hành cung tiên hoàng ở Tây Ẩn Sơn đi.

Mặc dù có chút tiếc nuối, dù sao cung nữ kia cũng thật tâm chăm sóc Huân nhi suốt 7 năm qua, bất quá Tây Lam Thương Khung cũng không phái người đón nàng về. Bởi vì cung nữ kia luôn ở cùng một chỗ với Nhược phi, nói không chừng đã biết bí mật của Huân nhi. Dù sao, au cũng không thể cam đoan Nhược phi có nói lung tung hay không.

Không ngờ bây giờ nàng lại xuất hiện, hóa ra là theo bên người Y Liên a.

“Hoán di!” Lúc này bé con trong lòng ngực cũng đột nhiên nhìn về phía nữ nhân đang quỳ trên mặt đất, gọi khẽ.

“Tiểu điện hạ.” Hoán nhi ngẩng đầu, lệ rơi đầy mặt, thấy đứa nhỏ được đế vương tuấn mỹ trẻ tuổi cẩn thận ôm trong lòng, Hoán nhi rốt cuộc yên tâm. Tiểu điện hạ của nàng xem ra không có chuyện gì, ngược lại còn được vị đế vương lạnh lùng vô tình kia chiếu cố rất tốt.

“Ngươi chính là cung nữ đã chiếu cố Huân nhi trước kia, có vẻ Huân nhi cũng rất thích ngươi, vậy từ giờ trở đi, ngươi tới Thương Lam điện phụ trách chăm sóc Huân nhi đi.” Nhìn biểu tình chân thật của nữ nhân quỳ gối bên dưới, Tây Lam Thương Khung uy nghiêm nói.

Nếu Huân nhi không chán ghét tiếp xúc với nữ nhân này, vậy để nàng ở bên cạnh Huân nhi y cũng an tâm một chút. Dù sao lúc mang Huân nhi về Thương Lam điện, Tây Lam Thương Khung đã biết Huân nhi của y rất chán ghét người khác đụng chạm. Vì thế trong Thương Lam điện, Tây Lam Thương Khung không phái người luôn hầu hạ bên người Huân nhi, vì bé không thích.

Mà trước mắt cung nữ này đã chiếu cố Huân nhi 7 năm, Huân nhi đối với nàng cũng có một chút ỷ lại nhất định đi.

“Tạ ơn bệ hạ!” Hoán nhi nghe vậy kinh hỉ ngẩng đầu, nhìn đứa nhỏ tuyệt mĩ trong lòng bệ hạ, rốt cục mỉm cười.

“Phụ hoàng, Y Liên có thể mang Cửu hoàng đệ tới ngự hoa viên chơi không?” Nhìn hài đồng tuyệt mĩ im lặng trong lòng phụ hoàng, cô gái thấp thỏm bất an nói.

Tuy nàng thực e ngại uy nghiêm của phụ hoàng, chính là Cửu hoàng đệ thực đáng thương, không có ai bồi đệ ấy. Hơn nữa Cửu hoàng đệ bây giờ đang rất thương tâm đi, bị mẫu phi của mình tổn thương thật sâu. Vốn cơ thể Cửu hoàng đệ đã rất yếu, hiện tại nhất định càng nghiêm trọng hơn, bằng không vì sao nhóm tế tự ngày nào cũng chạy tới Thương Lam điện mà cơ thể Cửu hoàng đệ vẫn không thấy chuyển biến tốt đẹp.

Chư bao giờ thấy Cửu hoàng đệ ra ngoài chơi đùa, nhất định là vì cơ thể không khỏe vì thế mới ở trong Thương Lam điện mãi. Nghe cung nữ Thương Lam điện nói, Cửu hoàng đệ yếu tới mức đi đường cũng khó khăn, luôn được phụ hoàng ôm.

Bất quá hiện tại nhìn bộ dáng Cửu hoàng đệ tựa hồ đã tốt hơn nhiều, hẳn là có thể cùng nàng ra ngoài chơi, chính là phụ hoàng có đồng ý không a?

Tây Lam Thương Khung nhìn Y Liên Hoa có chút luống cuống đối mặt với mình, trầm tư một lát sau đó mới cúi đầu nói với bé con im lặng trong lòng mình.

“Huân nhi, ngươi cùng Y Liên ra ngoài chơi đi. Bất quá đừng đi lâu quá, phụ hoàng ở Thương Lam điện chờ Huân nhi về ăn ngọ thiện.”

“Ân.” Nhìn thật sâu vào mắt phụ hoàng một chốc, Huân nhi lúc này mới đi theo cô gái vô cùng hưng phấn ra khỏi Thủy Tạ.

“Tang Đạt, ngươi đi theo Huân nhi đi, hảo hảo chiếu cố.” Lo lắng cho Huân nhi, Tây Lam Thương Khung phân phó Tang Đạt bên người.

“Dạ, bệ hạ.”

Nhìn thấy Y Liên Hoa cùng Huân nhi rời đi, Tây Lam Thương Khung trầm mặc thật lâu. Sỡ dĩ cho phép Huân nhi ở cùng Y Liên Hoa, y cũng có suy nghĩ của mình.

Y Liên Hoa tuy là công chúa hoàng thất Tây Lam, nhưng nàng rất hồn nhiên, cũng không bị ô nhiễm thứ tư tưởng tranh quyền đoạt lợi phổ biến trong hoàng thất, này không thể không nói chính là công lao của Hoàng Hậu Y Tô Na. Y Tô Na từng là thánh nữ Tây Lam, tự nhiên biết làm thế nào để bạo hộ nội tâm hồn nhiên của đứa nhỏ của mình.

Huống chi Y Liên Hoa còn là người đề cử cho vị trí thánh nữ tiếp theo, đối với Huân nhi đúng là một người bạn tốt để chơi đùa. Huân nhi hiện tại bất quá chỉ là một đứa nhỏ 7 tuổi, nhưng nội tâm của bé rất tịch mịch. Mỗi lần nhìn thấy Huân nhi lộ ra vẻ mặt cô đơn, Tây Lam Thương Khung cảm giác thực đau lòng, đối với bé con này lại càng thêm yêu thương.

Đã biết chuyện tiến thế của Huân nhi, y không thể tha thứ cho tên nam nhân dám can đảm tổn thương bé, Tây Lam Thương Khung y làm thế nào có thể bỏ qua. Đông Lăng sao? Nếu Đông Lăng đã che chở hắn, vậy đừng trách sao y vô tình.

“Đông Lăng vương, đây là ngươi tự tìm. Tự cho là mình chiếm được sự trợ giúp của hậu duệ bộ tộc luyện kim sư thượng cổ là có thể húng bá thiên hạ sao, bất quá chỉ là tự chui đầu vào rọ mà thôi.” Ngươi cho là Tam đại quốc biết bộ tộc thượng cổ Đế Luyện quy thuận Đông Lăng sẽ không làm gì để mặc Đông Lăng lớn mạnh, sau đó uy hiếp sự tồn tại của bọn họ sao? Khờ dại!

Bộ tộc Đế Luyện tuy đã xa lánh đời mấy ngàn năm, thế gian đã sớm quên mất sự tồn tại của bọn họ, nhưng dù sao cũng là hậu duệ của luyện kim sư vang danh ngàn năm, nắm giữ bí mật cổ xưa làm gì có chuyện không làm người ta chú ý.

Nếu hiện tại Tam quốc khác đều đang lưu truyền bộ tộc luyện kim sư thượng cổ dốc sức phục vụ Đông Lăng, Đông Lăng vương, ngươi nói kết quả sẽ thế nào?

Hiện tại thời kì luyện kim sư hưng thịnh đã quá xưa, cả ngàn năm trước. Luyện kim thuật được ghi lại và phát triển đến hiện tại đã rất hiếm hoi, rất nhiều kỹ nghệ luyện kim đã thất truyền. Ngươi nói nếu vương thất các quốc gia khác biết sự tồn tại của bộ tộc Đế Luyện, bọn họ sẽ làm gì?

Sự tình phát triển thật đáng chờ mong a! Người thương tổn Huân nhi, y sao có thể để hắn sống khá giả.

Phất tay áo rời khỏi Thủy Tạ, Tây Lam Thương Khung mang nét mặt lạnh giá tiêu sái quay về ngự thư phòng. Y phải lên kế hoạch thật kĩ càng về hành trình đi đến Đông Lăng sau này.