Có thiếu nữ nào không từng hoài xuân? Mùa xuân của Yêu Yêu chính là Đại Nhiệt. Giấc mơ này đã theo nàng từ khi còn nhỏ, chẳng qua vì đủ loại nguyên nhân, từ việc học tới chị gái mà nó luôn bị ẩn giấu đi. Rồi sau đó Mai Mai và Đại Nhiệt buông tay vì vấn đề tính cách, cũng là lúc nàng vượt qua giai đoạn khẩn trương vì bài vở, giấc mơ kia lại bắt đầu mọc rễ nảy mầm —trong các loại ái tình, tình cảm bồi dưỡng từ khi còn thơ trẻ chính là thứ làm người ta khó quên cùng day dứt nhất.
Sau khi biết Đại Nhiệt muốn ở lại trường học tiếp, Yêu Yêu liền chọn tới học đại học này, như vậy bọn họ mới có nhiều cơ hội ở chung hơn. Mà lúc trước nàng cũng thường xuyên tới nhà thăm cha mẹ của Đại Nhiệt, thường xuyên nói bóng nói gió hỏi thăm tình hình về hắn.
Hai ông bà Trần đương nhiên còn chưa có hồ đồ, nhanh chóng hiểu được tâm ý của nàng, không khỏi vừa mừng vừa sợ. Hai cụ vẫn luôn lo lắng việc con mình là một cái thằng cứng đầu cứng cổ, đã không thích đầu cơ luôn cúi, cũng không biết cách nói lời ngon tiếng ngọt, chỉ sợ không lừa nổi con gái nhà nào về làm vợ. Giờ đây có con út nhà họ Lý tự động tìm tới cửa, có lẽ là ứng với thành ngữ: người ngốc có phúc của người ngốc? Chưa kể vừa mới đánh mất trái dưa hấu (Mai Mai), hiện tại lại nhặt được một trái dưa hấu nhỏ còn ngon ngọt hơn, tại sao lại không cao hứng cho được.
Vì thế hai cụ nói thẳng luôn, trước tiên dùng góc độ người lớn để khẳng định tâm ý của Yêu Yêu, cũng tích cực cung cấp tình báo, ngay cả Đại Nhiệt thích mặc quần lót màu gì cũng vạch trần hết ra ngoài. Mà bị chính cha mẹ đẻ bán cho người ta tới cả cái quần lót cũng không chừa, cách đó nơi xa ngàn dặm, nhân vật chính là Đại Nhiệt lại hồn nhiên không hề hay biết.
Được người lớn ủng hộ, lá gan của Yêu Yêu cũng lớn lên, trải qua vô số lần suy nghĩ, rốt cuộc quyết định thổ lộ với Đại Nhiệt vào hôm nay — hoàn cảnh xung quanh là trời xanh thẳm, mây trắng bay, hồ nước mát lành, quả thật rất thích hợp bàn chuyện lứa đôi.
Yêu Yêu từng suy đoán qua phản ứng của Đại Nhiệt, nàng nghĩ tới hoặc hắn sẽ vui mừng nhận lời, hoặc giật mình bất ngờ, thậm chí có cả từ chối, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới việc hắn lại phun luôn ngụm đồ uống lên mặt mình…
Chuyện này thật sự quá quá quá xấu hổ…
Điều khiến nàng xấu hổ hơn nữa còn ở phía sau, bởi vì gã nam chính kia lại luống cuống chân tay túm lấy khăn ướt trên bàn rồi dùng tinh thần không biết sợ của đội viên cứu hỏa mà xông lên, không ngừng lau lau trên mặt nàng, sau đó lại thuận tay chuyển tới bộ ngực, ra sức mà miết qua lau lại.
Xin người! Đây là trụ sở quân sự bí mật của con gái nhà người ta đấy! Bị người chà miết như vậy, sau này còn có mặt mũi gặp ai nữa chứ? Mà càng khiến Yêu Yêu căm tức là: cách lau của Đại Nhiệt không có nổi nửa phần kỹ thuật, lại còn dùng lực chẳng theo quy tắc nào cả, không biết là lau vì sạch nước hay lau vì sướng tay!
Yêu Yêu vừa thẹn vừa giận, vừa bực mình vừa buồn cười, theo bản năng đẩy hắn ra, dậm chân hét:
- Tức chết đi được!
Sau đó nàng xoay người chạy vội đi.
- Bình tĩnh! Mình phải bình tĩnh!
Đại Nhiệt tóm lấy ly nước dốc cả vào bụng, lẩm bẩm bảng cửu chương để đánh lạc hướng suy nghĩ cho bản thân tỉnh táo lại, sau đó thật sự lo lắng cho "tai nạn giao thông" xảy ra bất thình lình vừa xong!
Đầu tiên có thể xác định: Yêu Yêu hoàn toàn nói thật! Nàng là một cô gái tâm tư kín đáo, suy nghĩ chu toàn, nhất định sẽ không vì chút xúc động nhất thời mà thổ lộ với hắn!
Tiếp đó: Yêu Yêu là một cô gái tốt. Bất kể là hoàn cảnh gia đình hay trình độ văn hóa, thậm chí dung nhan cá nhân, tất cả đều cực kỳ xuất sắc, quan trọng nhất là tính cách của nàng cũng không thua kém những điều trên.
Nhưng mà điều kế tiếp hắn lại không thể xác định: hắn thích Yêu Yêu sao? Hẳn là thích đi, những khi hai người ở chung chẳng phải là luôn vui vẻ và hòa hợp sao. Chẳng qua là bởi vì đủ loại nguyên nhân mà hắn chưa bao giờ nghĩ tới phương diện kia, hiện tại Yêu Yêu chủ động phá vỡ lằn ranh tình cảm, gợi cho hắn một cảm giác rất kỳ lạ, tựa như gặp phải một sự cố giao thông cổ quái, tìm không thấy nguyên nhân sự cố, cũng không cách nào đoán trước hậu quả.
Vấn đề là, hai người vốn quen thân như anh em ruột, đột nhiên biến thành quan hệ yêu đương, loại chuyển biến này làm Đại Nhiệt có chút không quen, có chút xấu hổ — hắn chợt nhớ tới lời cha hắn đã nói, hóa ra giữa nam và nữ thật sự rất khó tồn tại tình cảm hữu nghị thuần túy.
Một vấn đề càng lớn hơn là, nếu hai người ở cùng một chỗ, người nhà họ Lý sẽ thấy thế nào? Mai Mai sẽ có cảm tưởng gì?
Đại Nhiệt chỉ thấy đầu óc muốn loạn lên, nhất thời không nghĩ ra được chủ ý gì, cuối cùng hắn quyết định đi về nhà đã, rồi sẽ tìm Yêu Yêu nói rõ ràng sau!
Yêu Yêu cũng đã trở về phòng mình, tắm rửa thay quần áo xong xuôi, mái tóc còn ẩm xõa ra, thong dong ngồi trước bàn xem một quyển truyện tranh. Nhìn qua nàng rất bình thản, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra, chỉ có con gấu bông đặt tại đầu giường méo mó vì những vết nắm chặt mới chứng minh được nàng từng có vài hành vi kích động.
Đại Nhiệt gõ cửa rồi bước vào, nhìn qua nàng, không biết bắt đầu mở miệng thế nào.
Vẫn là Yêu Yêu tinh tế, nhỏ giọng hỏi trước:
- Tiểu ca, anh nghĩ thế nào?
- Anh chưa nghĩ được gì cả!
Lời vừa ra khỏi miệng, Đại Nhiệt liền cảm giác được quả thật là mình thiếu kinh nghiệm trò chuyện với phái nữ. Thuộc lòng ba trăm bài thơ không khó bằng một lần trò chuyện trơn tru cùng nữ giới! Trước nay hắn chỉ toàn thông thuộc lý thuyết suông, hiện giờ gặp chuyện thì rối lên như mớ bòng bong.
Yêu Yêu cả giận, giọng cũng lớn thêm:
- Cái gì gọi là chưa nghĩ được! Anh chỉ cần đồng ý hoặc từ chối thôi!
Bắt một cô gái phải chủ động tới mức này, điều này khiến Yêu Yêu rất giận — nàng rốt cuộc hiểu được tại sao tới giờ Đại Nhiệt vẫn chưa có bạn gái, hắn quả thực chính là một gã đầu gỗ, mỡ không thấm muối không vào, bình thường khi giỡn thì mạnh miệng lắm, đến khi động tới đao thật thương thật thì cái gì cũng lơ mơ.
Kỳ thật cái này không thể trách Đại Nhiệt, thân là trai tân chưa từng yêu, phương diện tình cảm nam nữ quả thật hắn là kẻ ngoại đạo, nhưng theo tính cách của hắn, chỉ cần một lần trải qua thì trở thành "thi nhân" cũng không phải là việc khó. (Tình cảm với Mai Mai chỉ là rung động đầu đời, chưa đi tới đâu nên không tính)
Vạn sự khởi đầu nan! Yêu Yêu phải gánh vác trách nhiệm làm người dẫn đường chỉ lối, thật là khó cho nàng.
Đại Nhiệt cuối cùng cũng biểu hiện ra được một ít phong phạm của nam nhân, ho khan một tiếng, nói:
- Anh bây giờ đang rất bối rối, chuyện này tới quá bất ngờ, anh còn chưa tiếp thu kịp! Anh nghĩ, hay là chúng ta cứ ở cạnh nhau thế này đã, để cho cả hai có thời gian tự hỏi, nếu đến lúc đó mà tình cảm không thay đổi thì chúng ta tiến tới cũng không muộn!
Hắn nói cũng có lý, Yêu Yêu suy nghĩ một lát rồi đáp ứng. Chuyện tình cảm không thể cưỡng ép, cũng không thể quá gấp, nếu bức quá hắn có thể sẽ lại chạy mất, nàng hiểu rất rõ tính tình của tiểu ca.
Đại Nhiệt nghĩ đến một chuyện mấu chốt, hỏi:
- Yêu Yêu, người nhà em có biết chuyện này không?
Kỳ thật, hắn muốn hỏi là Mai Mai có biết hay không.
- Đương nhiên biết rồi!
Yêu Yêu nói dõng dạc:
- Anh biết là em luôn rất ngoan mà, có chuyện gì quan trọng đều sẽ bàn bạc với mọi người trong nhà, đặc biệt là với chị của em — tuy rằng cuối cùng em đều sẽ kiên trì ý nghĩ của mình.
Đại Nhiệt hỏi:
- Vậy mọi người có ý kiến gì không?
Yêu Yêu chớp chớp mắt:
- Sao lại có ý kiến gì ạ, em lớn rồi mà. Anh cho là em và chị sẽ còn để ý chuyện trước kia sao? Không ngờ anh lại cổ hủ thế đó!
Đại Nhiệt toát mồ hôi! Rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao mình không được phái nữ hoan nghênh, vừa gặp chuyện nam nữ đã sợ nọ sợ kia, tay chân lóng ngóng, cứ thế bao giờ mới cưa đổ được một bóng hồng?
Đại Nhiệt ảo não nói:
- Anh chỉ muốn hỏi cho rõ thôi mà!
Yêu Yêu nói:
- Vậy giờ anh rõ rồi chứ?
- Rõ rồi, anh đi được chưa?
Đại Nhiệt hỏi một câu khá ‘ngu’.
Yêu Yêu hận không thể một ngụm cắn đứt lỗ tai hắn xuống, tức đến đỏ mặt lên hét:
- Đi đi!
Đại Nhiệt cũng chạy như trốn trở lại phòng của mình, gấp gáp lục lọi giá sách, hắn đang tìm một quyển sách trước đây được một người bạn học tặng, tên là “Tình yêu giống như một vụ tai nạn giao thông”.
Hắn cảm giác hiện tại mình cực kỳ cần quyển sách này chỉ điểm.