Hai người đối mắt, cách nhau chưa tới 1 mét.
Bốn phía mấy trăm người chơi làm thành một vòng tròn lớn đường kính chừng 50 mét, tất cả nín thở yên lặng dõi theo, cả bãi biển to như vậy cũng chỉ còn lại một loại âm thanh —— tiếng kêu của chó hoang.
Vô số Dã Cẩu sinh mới nhưng không ai đi giết, chúng nó càng được thể mà không chút khách khí giương nanh múa vuốt hướng người chơi đứng gần đánh tới.
- Oái! Chân của tao, con chó chết tiệt này, dám cắn lão tử!
- Cẩn thận, sao tự dưng nhiều chó thế này!
Ở vòng ngoài, vô số người chơi gặp công kích, luống cuống một trận rồi vội vàng vung binh khí đánh trả.
Thực khéo, một con chó đen lớn đột nhiên sinh mới ngay giữa Long Quyển Phong cùng Thiên Hạ Nhất Thủ, nó do dự nhìn trái nhìn phải, đang chuẩn bị chọn người mà hạ miệng.
Chớp đen lóe lên, cây xẻng sắt trong tay Thiên Hạ Nhất Thủ vung ra, chính là skill chiến đấu [Phương Tiện Sạn Pháp], máu tươi bắn ra, con chó tức thì bị miểu sát.
Người vừa ra tay đã biết thực lực ra sao, một xẻng này phối hợp tốc độ và góc độ gần như không chê vào đâu được, đạt tới hiệu quả sát thương lớn nhất.
- Hay lắm!
- Tiếp tục đêêêêêêêê!
Mọi người ủng hộ.
Đại Nhiệt đang ở vị trí quan sát tiện nhất bị tiếng thét của đám người làm choáng váng đầu, cái tai to lập tức cụp xuống:
- Mịa cái lũ cuồng này, hét như khỉ đực vào mùa thế nhỉ!
Long Quyển Phong không nhúc nhích, gậy gỗ dựng thẳng, lộ rõ phong phạm cao thủ.
Bọn hắn một là Sa Tăng, một là Tôn Ngộ Không, không tồn tại nhân tố ngũ hành tương khắc (1), cấp bậc ngang nhau, trang bị cũng không sai biệt lắm, như vậy quyết đấu ai thắng ai bại liền xem người nào kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn, năng lực nắm thời cơ tốt hơn.
Lúc này, lại có một con chó trắng sinh mới ngay dưới chân Thiên Hạ Nhất Thủ. Theo bản năng, nó lập tức há mồm cắn bộ bị yếu hại dưới đũng quần của hắn.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười khẽ, một cước đá bay chó trắng ra ngoài.
Cùng lúc đó, Long Quyển Phong rốt cục ra tay. Vừa rồi hắn không nhân cơ hội kia ra tay là một loại tôn trọng với đối thủ, nhưng lần này thì không khách khí nữa. Thiên thời địa lợi nhân hòa, hắn chẳng qua chiếm một chút tiện nghi khách quan mà thôi, không có gì đáng trách.
Thiên Hạ Nhất Thủ sớm dự liệu đối thủ sẽ lên, quát:
- Tới tốt lắm!
Sau đó hắn lùi về sau nửa bước, xẻng sắt quét ra. “Choeng”, xẻng cùng gậy va chạm làm tóe ra hoa lửa, hai người đều kêu lên một tiếng đau đớn, rút lui ba bước, trong lòng đều không khỏi cảm thán sức mạnh của đối phương.
Trong Tây Du Nhất Mộng thì sức mạnh thuộc về loại thuộc tính gân gà (2), dựa theo cơ năng thân thể trong hiện thực của người chơi mà tạo. Đại Nhiệt bởi vì hàng năm luyện Thái Cực Quyền, sức mạnh lại không ngờ đạt đến max, chỉ là việc này không có mấy tác dụng, bởi vì đến giai đoạn thỉnh kinh, các nhân vật mà người chơi chọn sẽ thoát thai hoán cốt cùng khai khiếu, ngày sau mặc kệ là tu tiên hay tu phật đều sẽ so đạo hạnh sâu cạn, pháp bảo mạnh yếu, và các thuộc tính sức mạnh nhanh nhẹn v.v… sẽ không còn mấy hiệu quả. Có điều ở thời kỳ tân thủ này, sức mạnh vẫn có chút tác dụng trong việc giết quái hoặc PK.
Long Quyển Phong xông lên, một chiêu [Thái Sơn Áp Đỉnh] hung hăng nện xuống.
Thiên Hạ Nhất Thủ thầm nhủ: không hổ cái tiếng kẻ điên, quả nhiên liều mạng đến tàn nhẫn!
Không dám khinh thị, Thiên Hạ Nhất Thủ vung xẻng chặn ngang, cùng hắn đối đầu.
Đại Nhiệt nhất thời không muốn ly khai, theo dõi thật kỹ cuộc chiến, rất nhanh liền suy nghĩ ra ảo diệu trong [Sát Uy Bổng] cùng [Phương Tiện Sạn Pháp]. [Sát Uy Bổng] ra rất mạnh, chiêu thức vô số, nặng công không nặng thủ, tấn công tạo thành bóng gậy trùng điệp, trong lúc rít gào còn chém ra từng luồng thanh quang nhàn nhạt, nghe nói [Sát Uy Bổng] cấp 3 còn chém ra kim quang, uy lực hẳn là lớn nữa. [Phương Tiện Sạn Pháp] lại đại khai đại hợp, tiến thoái chặt chẽ cẩn thận, ổn trọng mười phần.
Hai người này một công một thủ, tựa như cao thủ quyết đấu trong tiểu thuyết của Kim Dung, không đánh tới mặt trời lặn phía Tây, gà lên hết chuồng thì còn chưa phân ra cao thấp.
Đại Nhiệt gãi gãi cái cằm ngấn mỡ, nghĩ:
- Nghe nói skill chiến đấu của Trư Bát Giới gọi là [Hàm Trư Thủ] (tay heo sờ mó), nghe qua không phải thô bỉ bình thường đâu, còn không biết uy lực thế nào nhỉ?
Mọi người đang xem đến say sưa, bỗng nhiên đồng thời bị một âm thanh làm kinh động, đồng loạt quay đầu nhìn lại.
Đó là một tràng tiếng vó ngựa!
Ngựa trong Tây Du Nhất Mộng không thuộc về quái vật mà tính là vật để cưỡi. Nhân vật sau khi tới cấp 30 có thể tới NPC người bán ngựa trong thôn để mua một con ngựa bình thường làm vật cưỡi, sau khi cưỡi lên tốc độ di động gia tăng 30%, có thể cộng dồn với tốc độ vốn có của người chơi. Mặc dù không có công năng phụ trợ nào khác, nhưng tác dụng cũng cực kỳ rõ rệt, bởi trò chơi này không giống như trò chơi phương Tây có truyền tống trận hay quyển trục truyền tống gì gì đó, di chuyển hoàn toàn dựa vào chạy bộ hoặc vật cưỡi (3). Còn về thần thú có thể phi thiên độn địa, pháp thuật có thể cưỡi mây về gió, Cân Đẩu Vân có thể dậm một cái đi xa cả vạn dặm v.v…, hay đấy, nhưng cứ chờ tiếp đi!
Có được vật để cưỡi, liền tỏ rõ người này đã đến cấp 30. Trò chơi mới mở được hơn 30 tiếng, biến thái này là làm thế nào luyện ra?
Cao thủ! Tuyệt đối là một cao thủ!
Tiếng vó ngựa lộc cộc, sau đó là một tiếng ngựa hí vang, cao thủ cuối cùng từ cuối con đường xuất hiện. Đám người chơi đang hóng nhất thời “ồ” lên một cái, tựa như chứng kiến một đại minh tinh cấp bậc Thiên hoàng.
Người tới là một Tôn Ngộ Không, cưỡi một con ngựa có bộ lông màu xanh, mặc một thân giáp sắt cấp 30 bắt mắt, tuy rằng đội thêm chiếc mũ đồng nhỏ cắm hai chùm tua hồng* dựng cao quen thuộc có vẻ có chút buồn cười, nhưng ai cũng không dám lộ ra vẻ tươi cười.
Thiên Hạ Nhất Bôi! (Chén rượu đứng đầu thiên hạ)
Lại là một Boss của Thiên Hạ Hội.
Đại Nhiệt chớp chớp mắt, sắc mặt có chút chìm xuống —— hắn rốt cục cảm thấy khí thế hơn người của Thiên Hạ Hội kia.
Thiên Hạ Nhất Bôi thúc ngựa mà vào, Thiên Hạ Nhất Thủ cùng Long Quyển Phong cũng đã dừng trận đấu, đứng đối diện không nhúc nhích.
- Đại ca, làm sao vậy?
Thiên Hạ Nhất Bôi cảm giác không khí hiện trường có chút khẩn trương, tò mò hỏi.
Thiên Hạ Nhất Thủ ha ha cười, nói:
- Không có gì, trùng hợp gặp được Long lão tứ, cùng nhau luận bàn một chút thôi.
Thiên Hạ Nhất Bôi không phải người ngốc, tự nhiên hiểu được, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, nói:
- Đến giờ rồi, chúng ta nên tới bến thuyền hội họp với mọi người thôi.
Thiên Hạ Nhất Thủ nhìn trời, quát:
- Các huynh đệ ở chỗ nào!
Một tiếng "có" đồng thanh vang như sấm, rầm rập hơn 40 người chạy đến, ai nấy đều dũng mãnh, cấp bậc tựa hồ cùng ở ngoài 20.
Lúc này Đại Nhiệt mới chính thức chấn động:
- Vãi chưởng! Thiên Hạ Hội này toàn là biến thái! Lại thêm vừa rồi lão đại bọn hắn một mình động thủ mà không hề có một ai sốt sắng bạo lộ nói rõ đội ngũ này còn thân kinh bách chiến kỷ luật nghiêm minh a.
Long Quyển Phong cũng thầm bội phục, Thiên Hạ Hội quả nhiên không giống bình thường, chẳng thể trách đại ca vẫn luôn tôn sùng.
- Đi!
Thiên Hạ Nhất Thủ ra lệnh một tiếng, vài chục người lập tức theo sau rời đi.
Đại Nhiệt khẽ động tâm, bước nhanh đuổi theo, vỗ vỗ một gã Trư Bát Giới có tên là Trư Môn Tửu Nhục Xú (nhà của heo chỉ toàn rượu hỏng thịt ôi) cuối đội ngũ, tò mò hỏi:
- Đại ca, các anh đang đi đâu thế?
Trư Môn Tửu Nhục Xú thấy Đại Nhiệt cũng chơi class Trư Bát Giới, cảm giác thân thiết, cũng không giấu giếm, đắc ý nói:
- Anh sợ nói ra hù chết chú! Chúng ta đang muốn đi tấn công Tiểu Hoa Quả Sơn!
- Cái gì…! Không thể nào?
Đại Nhiệt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng thốt.
Trư Môn Tửu Nhục Xú rất hài lòng với phản ứng của Đại Nhiệt, càng thêm đắc ý, thổi bay đến:
- Tiểu Hoa Quả Sơn có gì đặc biệt hơn người, Thiên Hạ Hội chúng ta chuyến này sẽ đi san bằng nó.
- Nhưng mà sao các đại ca lại có nhiều thẻ thông hành vậy?
- Việc này anh cũng không rõ lắm, nghe nói vị xếp thứ bảy trong hội chúng ta ngẫu nhiên nhặt được ở biển khơi, tổng cộng có hơn 100 chiếc.
Đại Nhiệt cơ hồ muốn một quyền đánh cái đầu heo trước mặt thành đầu voi, ở bờ biển nhặt thẻ thông hành, mi cho là nhặt vỏ sò chắc? Bất quá đối phương tại Thiên Hạ Hội chỉ là nhân vật cấp tiểu đệ, đương nhiên không có khả năng biết được bao nhiêu cơ mật. Đại Nhiệt lười hỏi nhiều, trong lòng sớm vui vẻ thoải mái:
- Trời cũng giúp ca! Có đội ngũ tinh nhuệ này lên Tiểu Hoa Quả Sơn, khả năng kiếm Đào Phù từ trên người Mã Hầu Kiện Tướng từ một phần ức đã tăng lên đến một phần mười vạn, phải nói là phi thường tiến bộ.
Đại Nhiệt lập tức chạy về thôn, đem toàn bộ tài liệu trên người đổi thành tiền, mà cái ‘cẩu tiên’ kia đúng là đồ quý, lại có thể bán được 50 đồng. Hắn tiếp tục đem toàn bộ tiền mua thuốc loại trung cấp trở lên, một giây hồi 100 máu, sau đó phi nước đại đến bến thuyền.
- Trư ca ca, anh đang luyện cấp ở đâu vậy?
Là Thiên Tầm Ái, nàng mới online liền pm cho hắn.
- Ặc, cái này… Anh hiện đang bận, nói chuyện sau nhé.
Đại Nhiệt thực bất đắc dĩ mà tắt kênh chat đi. Mỹ nhân tuy rằng như ngọc, nhưng việc tối trọng yếu trước mắt là chuyên tâm kiếm được Đào Phù, không quản được nhiều như vậy.
Cạnh bên tàu đang tụ tập ít nhất 200 người chơi cấp cao, nhưng lại chia làm hai bên, một bên là Thiên Hạ Nhất Thủ cùng Thiên Hạ Nhất Bôi dẫn đầu, bên kia lấy Long Quyển Phong làm thủ lĩnh.
- Á đù! Lẽ nào Long Quyển Phong không phục, tụ tập nhân mã tới đây đánh lén Thiên Hạ Hội sao? Nhưng mà nhìn bộ dáng lại không giống, an tĩnh như vậy, bình thản như vậy, một điểm sát khí cũng không có.
Đại Nhiệt cảm thấy buồn bực, luồn lách đứng vào đám người Thiên Hạ Hội, lại tìm được Trư Môn Tửu Nhục Xú kia, hỏi:
- Đại ca, các vị đang làm gì thế? Quyết chiến cùng Long thị gia tộc sao?
- Nói gì thế, lần này chúng ta cùng bọn họ liên thủ, cùng nhau tấn công Tiểu Hoa Quả Sơn.
Thì ra là thế, Đại Nhiệt mừng rỡ, tinh anh hai bên liên thủ sức mạnh sẽ càng lớn, xác suất mình thu được Đào Phù từ một phần mười vạn lại tăng lên một phần vạn, quả nhiên trời không tuyệt đường người a.
- Vậy tại sao còn không lên thuyền? Tranh thủ thời gian đi chứ, trời sắp tối rồi.
Trư Môn Tửu Nhục Xú quét mắt nhìn hắn một cái, miễn cưỡng nói:
- Không vội, chúng ta còn phải đợi một người.
- Chờ người? Ai vậy? Là cao thủ sao?
- Nói nhảm, đương nhiên là cao thủ rồi.
Nghe nói lại có cao thủ gia nhập, con mắt Đại Nhiệt sáng lên, thực chờ mong hỏi:
- Cao bao nhiêu?
Trư Môn Tửu Nhục Xú khụ một tiếng, ngẩng đầu nhìn hướng thôn trang mặc cho thân thể cao chưa tới 1 mét 6 nhiều nhất chỉ có thể thấy được cái mông của gã Sa Tăng to xác đứng trước, trầm giọng nghiêm túc nói:
- Chắc phải cao bằng Yao Ming (4) ấy!
-----oo0oo-----
Chú thích:
- (1) Sa Tăng thuộc hệ Thổ, Tôn Ngộ Không hệ Kim, không liên quan ngũ hành. Xem lại ở chap 5.
- (2) Gân gà: dùng để ám chỉ những thứ bỏ đi thì tiếc mà để lại không có nhiều tác dụng.
- (3) Game phương Tây thường có skill mở ra cửa truyền tống, đi lại tự do giữa các địa điểm. Còn game này hoặc game Tàu nói chung thường chỉ có thể truyền tống qua NPC hoặc địa điểm đặc thù, còn Thổ Địa Phù chỉ có thể từ bên ngoài về các thôn thành cố định, chứ không từ địa điểm này sang địa điểm kia theo ý riêng được.
- (4) Yao Ming: cầu thủ bóng rổ của Trung Quốc đang chơi tại NBA, cao tới 2 mét 29. Ý ở đây là cố tình hiểu từ "cao" trong "cao thủ" sang "cao to, cao lớn".
- * Tạo hình chung của nhân vật Tôn Ngộ Không: