Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 1 - Chương 92




James cũng không ngủ quá lâu, chủ yếu là bởi vì trận đấu rất kịch liệt nên hơi mệt mỏi, sau đó lại bị hoảng sợ khi ngã xuống từ không trung, cũng không phải đặc biệt nghiêm trọng, cho nên ngủ không đến một giờ liền tỉnh. Mở to mắt, lại thấy mỹ nhân xinh đẹp đang ngồi bên cạnh giường suy nghĩ gì đó.

Hắn thật sự là vừa mừng vừa sợ, máu toàn thân đều nóng lên. Nhập học đã một tháng, có thể cảm nhận được thái độ của Lily đối với hắn không ngừng dịu dàng hơn, rõ ràng thay đổi phương pháp theo đuổi đã mang lại kết quả tốt, nhưng cũng không quá hy vọng lần này bị thương Lily sẽ tới thăm, dù sao khoảng cách giữa Lily và hắn vẫn còn rất xa, cho nên sự xuất hiện của cô là một niềm vui đầy bất ngờ. James không lên tiếng gọi Lily đang tự chìm đắm vào suy nghĩ của chính cô, hắn sẵn lòng chờ đợi, có thể thu hẹp khoảng cách với Lily như thế này đã là hạnh phúc khó có được, chờ đợi có là cái gì chứ.

Lily có một mái tóc dài màu đỏ, khẽ xoăn, mượt mà buông xuống bờ vai, đôi mắt to xanh lá sáng ngời trong suốt, bất kỳ lúc nào, trong mắt đều thể hiện sự kiên định, giống như tính cách kiên định thẳng thắn của cô. Hai gò má của cô mềm mại, trắng hồng, giống như cánh hoa, xinh đẹp đáng yêu. Môi đỏ sẫm, khóe môi hơi cong lên, cho dù không cười cũng có ý cười, gương mặt xinh đẹp đầy hoạt bát và thân thiện. Vóc người xinh xắn lanh lợi, áo choàng phù thủy rộng thùng thình cũng không che được dáng vẻ thướt tha của cô. Lily khác với những nữ sinh cùng lứa tuổi, hiện tai nữ sinh 13,14 tuổi đã bắt đầu biết ăn mặc trang điểm, hấp dẫn sự chú ý của nam sinh, còn Lily lại không thích trang điểm, phần lớn thời gian đều dành cho việc đọc sách mà thôi, nhưng đôi mắt trong suốt kia còn xinh đẹp hơn bất kỳ khuôn mặt trang điểm nào, khiến vô số nam sinh phải quỳ gối dưới chân cô, James là người kiên trì nhất trong đó. Một cô gái đáng yêu xinh đẹp như vậy, không ai có thể sánh bằng, James luôn nói với bản thân mình, không ai có thể sánh được với Lily, không ai.

Hắn đột nhiên bắt đầu lo được lo mất, trong lòng bất ổn, lo sợ bất an. Bởi vì hắn đột nhiên nghĩ, lần này Lily đến, có thật là đến thăm hắn không? Nghĩ vậy, khóe mắt hắn giật giật, cảm giác vui sướng hoàn toàn biến mất. Hắn vẫn chưa quên chuyện đầu năm học trước, Lily và Harry Potter nhìn nhau đầy mãnh liệt (là cái vụ Har và Lily nhìn nhau mà khiến Vol hiểu lầm í, này thêm cả James hiểu lầm nữa, ai~), nếu không phải Voldemort nhúng tay vào, có thể hai người đó đã là đôi tình nhân nổi tiếng nhất từ trước tới này của Gryffindor và Slytherin. Hắn không hề nghi ngờ chuyện Lily đối với Harry Potter là nhớ mãi không quên, cho dù kiêu ngạo như hắn, nhưng một tháng nay hắn cũng không thể không thừa nhận Harry thực sự xuất sắc, quá xuất sắc trên mọi phương diện, cái này đả kích nghiêm trọng lòng tự tôn của hắn. Cho dù Harry Potter và Lily không hề liên hệ, nhưng ai có thể cam đoan Lily không thương thầm cậu ta chứ? Nói không chừng lần này Lily đến là muốn giải thích thay Harry Potter, hắn cũng không nghĩ Harry Potter là cố ý, lúc đó người kia chỉ lo khoe khoang, không hề chú ý cái khác.

Hắn nhìn cô gái vẫn đang lặng im suy nghĩ, mặt của cô ửng hồng vì thẹn thùng, xinh đẹp không thể tả. Cô ấy đang nghĩ đến ai? Là mình, hay là Harry Potter? Merlin a, có thể nói cho hắn biết được không?

Lily thoát khỏi suy nghĩ của bản thân, kinh ngạc thấy James đã tỉnh, đang còn chăm chú nhìn cô. Ánh mắt mãnh liệt nhiệt tình lại có chút sợ hãi lo lắng, làm cô có cảm giác tan chảy, tình yêu tràn ngập sự chân thành tha thiết vây quanh khiến tim cô nhảy lên, giống như con thỏ không nghe lời nhảy loạn trong lòng. Mặt của cô càng ngày càng đỏ, sự xấu hổ càng khiến hai má cô đỏ rực như ánh nắng chiều.

James càng ngây ngốc, hô hấp cũng quên. Lily hình như vì hắn mà thẹn thùng, dáng vẻ xấu hổ đáng thương, lại vô cùng xinh đẹp. Tim kích động nhảy lên, biểu hiện của Lily có phải ám chỉ cái kia hay không? Hắn có thể hy vọng một chút chứ?