Cho dù tại thời đại này, dấu hiệu hắc ám cũng là sự tồn tại kinh khủng. Harry không nghi ngờ chuyện các hành vi của Voldemort gây ra sự khiếp sợ.
Nữ pháp sư nhẹ nhàng vỗ đứa bẻ ngủ say trong lòng, giật mình hiểu ra, ” Cô nhớ rồi, cô từng thấy ảnh chụp của cháu trên tờ Nhật báo tiên tri, cháu là cháu ngoại của ngài Voldemort, học sinh của Hogwarts.”
” Đúng vậy, cháu vẫn chưa giới thiệu, cháu là Harry Potter, học sinh năm thứ 6 của Hogwarts. Cháu có thể cam đoan việc này không phải do Voldy làm.” Harry lại biện hộ giúp Voldemort lần nữa.
Nữ phù thủy mỉm cười gật đầu, ” Cô tin tưởng, bởi vì ngài Voldemort sẽ không đẩy cháu ngoại của mình rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.” Tạm dừng, ” Tự giới thiệu một chút, cô là Mary Sue.”
“Cô Sue, có thể giúp cháu chăm sóc các học sinh, được không? Còn có nhiều người gặp nguy hiểm. Cháu đi xem có thể cứu họ không.” Harry nhờ cậy.
” Cậu điên sao, Harry!” Lucius kêu to, hoàn toàn không còn phong cách quý tộc như bình thường, ” Dưới tình cảnh này cậu còn đi cứu người, nếu cậu xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ? Giáo sư Voldemort…… Chỉ có cậu là thân nhân!” Thiếu chút nữa hắn đã nói ra tâm tư thật sự của Voldemort, mồ hôi lạnh chảy ròng.
Lily cũng đứng chắn trước mặt Harry, cô không thể để Harry rời đi, có thể sẽ mất mạng. ” Không được, Potter, cậu không thể đi. Đây là việc của Thần sáng, không phải việc của những người chưa trưởng thành như chúng ta.”
Sue cũng cho rằng Harry không nên mạo hiểm, ” Cháu mới chỉ là một cậu bé, năng lực mạnh thế nào thì cũng chỉ là một cậu bé. Cô không đồng ý, cháu phải ở lại.”
” Cứu người là chuyện không thể do dự. Không ai biết khi nào Thần sáng mới đến. Cháu không thể trơ mắt nhìn người khác bị giết.” Harry đã quyết định,” Tớ phải đi, chỉ cứu được thêm một người cũng đi. Cho dù gặp nguy hiểm, cháu còn có cách bảo toàn mạng sống.” Cậu vuốt ve mề đay trước ngực. Harry chỉ cần cầm nó trong chốc lát, nó sẽ đưa Harry đến bên cạnh Voldemort.
Thấy không thể lay động quyết định của Harry, ba người phản đối đành phải từ bỏ. Bọn họ có thể làm gì, thực lực của Harry mạnh như vậy, cho dù pháp thuật của bọn họ không bị mất, bọn họ cũng không ngăn cản được Harry, lại càng không nói đến bây giờ.
Harry đang muốn dùng phép độn thổ, thì có mấy người chạy ào vào cầu trường, mà mấy người khổng lồ truy đuổi bọn họ đều bị dính thần chú, văng xa trên mặt đất.
Những người mới đến hoàn toàn yên tâm. Bọn họ là hai cặp vợ chồng mang theo ba đứa nhỏ, còn có một đôi tình nhân trẻ tuổi. Bọn họ xoay người, dùng biểu tình còn khiếp sợ đánh giá cầu trường và nhóm người Harry.
Harry nở nụ cười ôn hòa nhất,” Hoan nghênh mọi người đã đến, cháu là Harry Potter.”
” A, đúng vậy, chúng ta thấy cháu trên tờ Nhật báo tiên tri.” Người chồng do dự nói.
Bọn họ ở gần cầu trường, nghe được lời của Harry, bọn họ suy nghĩ, ” Có thực sự an toàn không? Vì mấy đứa nhỏ. Harry Potter cũng là một cậu bé, nên không có ý xấu.”
Cho nên dù chán ghét Voldemort, hắn cũng mang theo vợ đi vào trong này, nếu là cạm bẫy thì cùng nhau chết. Kết quả, đi vào cầu trường, gặp hai cậu bé cao to và một cậu bé cao gầy thanh tú chăm sóc một cậu bé sắc mặt trắng bệch, ba cậu bé cùng hai cô bé chụm lại một chỗ, một bà mẹ trẻ tuổi sưng đỏ hai mắt ôm đứa trẻ ngủ say, tóc bọn họ tán loạn, quần áo rách rưới, vết máu loang lổ, hiển nhiên vừa thoát khỏi nguy hiểm. Mà Harry Potter, tựa hồ không hề bị tấn công, mái tóc đen nhánh không có một chút rối, áo choàng xanh biếc sạch sẽ lộng lẫy, không có một chút nhăn, giày da tinh xảo không dính một chút bùn. Gió nhẹ thổi, hương nguyệt quế nhàn nhạt bay bổng. Dưới tình huống tất cả mọi người đều chật vật, cậu bé này giống như mới được Gia tinh hầu hạ thay quần áo, không một chút bụi bẩn, tinh khiết như sướng sớm. Không hổ là Voldemort, nguy hiểm đến hắn liền tạo cho cháu ngoại nơi ẩn nấp an toàn này. Không thể nghi ngờ là một người may mắn. Vô luận cậu của Harry Potter là ai, một phù thủy chưa trưởng thành không nên bị cuốn vào nguy hiểm. Càng thêm may mắn chính là, cậu bé này nguyện ý đưa nơi an toàn chia sẻ cho người khác. Một cậu bé xinh đẹp tuyệt trần, nụ cười ngọt ngào ôn nhu có tác dụng rất lớn, giúp mọi người bình tĩnh lại sau sự hoảng sợ tột độ.
Harry vô cùng hài lòng vì dụng tâm của cậu không uổng phí, cậu gật gật đầu với Sue, ” Mọi việc nhờ cô, Sue.” Sau đó dùng phép độn thổ.