Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 1 - Chương 39




May mắn cuộc thi tiến triển thuận lợi, môn lịch sử pháp thuật khiến Harry đau đầu nhất, cậu cũng trả lời dễ dàng, thiên văn học thì Harry chỉ cần một nửa thời gian đã hoàn thành. Harry quyết định sau cuộc thi phải đến cám ơn Voldemort đã giúp cậu bổ túc trong nửa năm qua. Đương nhiên, điều Harry vui mừng nhất, là hồi ức bi thảm nhất của Snape không xảy ra, từ lần James đụng độ với Harry ở Hogsmeade thì luôn duy trì khoảng cách.

Cuối cùng là môn phòng chống nghệ thuật hắc ám, đây là môn Harry chắc chắn mình sẽ được điểm O, giám khảo của cậu, cực kỳ tình cờ, là giáo sư Tofty. Thần chú nhẹ tênh (Lightening Spell), thần chú phòng vệ (Defensive Charge), Harry hoàn thành rất dễ dàng, giáo sư Tofty cũng luôn gật đầu mỉm cười.

Nhưng Lily không may mắn như vậy. Giám khảo của cô là một vị quý tộc ăn mặc trang nghiêm, tóc được chăm sóc tỉ mỉ, thể hiện chủ nhân của nó là một vị phù thủy nghiêm khắc. Đây chưa phải là điều tồi tệ nhất, mà tồi tệ nhất chính là, vị giám khảo này không thích Muggle. Lily chậm trễ hơn Harry, giáo sư Nott vừa thấy cô đến liền lớn tiếng nói:” Một Muggle thi O.W.L làm gì!” Thu hút mọi người quay đầu nhìn ông ta và Lily. Lily có chút khó chịu, nhưng lập tức khôi phục như bình thường, mỉm cười ngọt ngào. Giáo sư Tofty nhỏ giọng cảm thán:” Thật sự là một cô bé tốt.”

Nhưng ác mộng của Lily chỉ vừa mới bắt đầu. Giáo sư Nott liên tục không hài lòng với biểu hiện của cô, vì thế Lily có chút mất đi tự tin.

” Như vậy, tiểu thư Muggle thân mến, đối mặt với tình huống này cô sẽ ứng phó thế nào?” Nott giơ đũa phép lên, sau lưng Lily dần dần hóa ra một hình ảnh vừa cao vừa gầy mặc áo choàng, mặt hắn giấu trong mũ, một bàn tay gầy gầy vươn ra bắt lấy Lily, cả hội trường lập tức lạnh như trong hầm băng.

Giáo sư Tofty vừa kinh ngạc vừa tức giận,” Nott, ông lại có thể làm điều này!” Ông rút đũa phép ra, muốn giải cứu Lily, nhưng có một người nhanh hơn so với ông.

” Hú hồn thần hộ mệnh.” Harry phản xạ kêu lên, không cần nghĩ đây là tình cảnh gì, muốn chống lại bọn giám ngục phải nghĩ đến điều hạnh phúc nhất.

Sương mù trắng bạc theo đũa phép của Harry phun ra, ngưng kết thành một con rắn độc cực lớn uốn lượn, con rắn há miệng lộ ra răng nanh độc, kiêu ngạo đứng trước mặt Lily đang hoảng sợ ngã ngồi trên mặt đất.

Bọn giám ngục lui về phía sau, biến mất, rắn độc trắng bạc cũng biến thành sương mù biến mất.

Hội trường chìm vào yên tĩnh. Harry quả thực khiếp sợ quá độ, thần hộ mệnh của cậu từ hươu biến thành rắn? Cậu nhớ tới thần hộ mệnh của Tonks cũng thay đổi, khi đó là do Tonks yêu Remus. Harry không yêu, hiện tại cậu chỉ muốn có một cuộc sống yên bình, hoàn thành mục tiêu mình theo đuổi ở thời đại này, tại sao thần hộ mệnh của cậu lại thay đổi? Cậu không muốn đến hỏi Voldemort, thần hộ mệnh là góc tư mật nhất trong lòng cậu, cậu không muốn chia sẻ với Voldemort.

Tuy nghi vấn trong lòng không thể tiêu tan, cậu vẫn không quên Lily đáng thương. Cậu nâng cô dậy, phát hiện cả người cô run rẩy, thân thể lạnh như băng. Cậu biến ra một khối chocolate, đưa cho Lily, ” Ăn nó cậu sẽ tốt hơn một chút.” Cô gái yên lặng tiếp nhận, cố gắng ăn, ” Suy nghĩ đến điều hạnh phúc, Lily, bọn giám ngục sợ sự hạnh phúc của con người. Không phải sợ nó, cái gì cũng có nhược điểm.”

Cô gái nâng đầu lên, trong đáy mắt có hơi nước mờ mờ.

Tiếng vỗ tay vang lên, tất cả mọi người đang vỗ tay. Giáo sư Tofty dùng thanh âm kích động khích lệ:” Thần hộ mệnh vô cùng hoàn hảo, rất có phong thái quý tộc, Harry Potter, trò làm tốt lắm!”

Giáo sư Nott nở nụ cười sáng lạn, ngữ khí thân thiết hòa ái, giống như một trưởng giả hiền lành, ” Không hổ là hậu duệ của Salazar Slytherin, năng lực pháp thuật khiến kẻ khác phải tán thưởng!”

” Cám ơn thầy đã khích lệ, giáo sư Nott.” Harry biểu hiện thực cung kính, một khi vị giáo sư nghiêm khắc này thích cậu, có lẽ cậu có thể làm chút gì đó. ” Sự khích lệ của thầy khiến em rất hãnh diện. Tất nhiên, nếu thầy cho cô gái này một cơ hội, thầy sẽ phát hiện năng lực pháp thuật của cô ấy cũng rất tốt.”

Nghe Harry nói vây, tâm trạng Nott rất thoải mái, liền chấp nhận yêu cầu của Harry, ” Cô Evens, một khi cậu Harry Potter đã yêu cầu, được rồi, tôi cho cô một cơ hội.”

” Thầy thật sự là một người rộng lượng.” Harry nhanh chóng tâng bốc ông ta một câu.

Sau khi cuộc thi chấm dứt, chuyện này nhanh chóng truyền đến tai mọi người. Nhóm nữ sinh vây quanh Lily, yêu cầu cô kể lại chuyện đó một lần nữa: ” Harry Potter thực sự  biến ra thần hộ mệnh sao? Thần hộ mệnh của cậu ấy? Cậu ấy đã dìu cậu đứng lên? Cho cậu chocolate ăn, an ủi cậu?” Nhận được câu trả lời khẳng định của Lily, nhóm nữ sinh đồng loạt thở dài tiếc nuối: ” Lily, thật hy vọng lúc ấy tớ là cậu!”