Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 1 - Chương 111




Cửa lâu đài Hogwarts mở lúc 14:00, mọi người đứng đợi trước cửa đè nén lại sự lo lắng, nối đuôi nhau mà vào, các giáo sư đã sắp xếp cho khách đến mấy trăm phòng để nghỉ ngơi. Không lâu sau, nữ hiệu trưởng Olympe Maxime của học viện pháp thuật Beauxbatons và hiệu trưởng Igor Karkaroff của học viện pháp thuật Durmstrang mang theo những học sinh xuất sắc nhất của mình tiến vào Hogwarts. Bọn họ không giống như lúc xuất hiện ở cuộc thi tam pháp thuật trong trí nhớ của Harry, là vì hôm nay không phải ngày bọn họ khoe khoang, nhân vật chính của hôm nay là Harry Potter của trường phù thủy và pháp sư Hogwarts. Nhưng lần này họ đến cũng không đơn thuần là chỉ chúc mừng Dumbledore có một học sinh vô cùng xuất sắc, mà còn mang theo một sứ mệnh quan trọng, bọn họ phải dùng cả buổi chiều quý giá để thuyết phục lão ngoan cố điên điên khùng khùng này, hy vọng hắn sẽ không vì cuộc tấn công bất ngờ kia mà cả lá gan cũng mất, tốt nhất là như vậy, hai vị hiệu trưởng sẽ rất vui mừng. Hai vị hiệu trưởng đến thì được Dumbledore tự mình ra đón, lần đầu tiên các phù thủy thiếu niên của Hogwarts thấy một người có thân hình đủ so sánh với Hagrid, cũng may là vẻ ngoài xinh đẹp, dáng người cân xứng, hơn nữa cách ăn mặc vô cùng lộng lẫy. Không thể không nói, Hagrid rơi vào tình yêu sớm hơn Harry biết hai mươi năm.

Lại một lát sau, một chiếc xe ngựa lớn được hơn mười thần sáng hộ tống chở niềm kiêu hãnh của các nhà điêu khắc tiến vào, thu hút ánh mắt của mọi người, các học sinh càng thêm kích động. Không thể nghi ngờ, trong xe ngựa kia chính là tâm huyết của các bậc thầy về điêu khắc. Vải nhung đỏ phủ kín bức tượng cao năm thước, thần sáng và các nhà điêu khắc thật cẩn thận đưa nó lên xe chuyển về đây, dưới sự trợ giúp của các học sinh nhiệt tình, đặt nó đứng vững vàng trước bậc thang của lâu đài Hogwarts. Biểu ngữ có biểu tượng của Hogwarts được dựng thẳng lên, mọi thứ đã chuẩn bị xong.

Tới gần14:25, Voldemort nhẹ nhàng gọi Harry dậy. Chỉnh sửa đơn giản, bọn họ đi vào hội trường.

Hai bên thảm đỏ đi đến pho tượng, các phù thủy chen chúc nhau mà đứng, nhỏ giọng thảo luận. Voldemort và Harry đứng bên trái thảm đỏ, bên người là Abraxas Malfoy và Karkaroff, Dumbledore mỉm cười đứng đối diện Voldemort, bên cạnh là Barty Crouch Sr và vợ của hắn.

Lúc 14:30, nghi thức khánh thành tượng chính thức bắt đầu.

Đầu tiên là Charles Veron phát biểu, tiếp theo là Dumbledore, sau đó là Voldemort, cuối cùng là Harry. Voldemort chuẩn bị cho Harry bài phát biểu vô cùng hoàn chỉnh, Harry đọc lại không sót một chữ, đọc xong, thậm chí có nhiều nữ phù thủy rơi nước mắt. Mọi người nói xong, nghi thức tiến hành. Charles Veron, Dumbledore, Voldemort và Harry cùng kéo tấm vải đỏ che bức tượng, sau đó toàn trường lâm vào yên tĩnh.

Đó là một bức tượng làm bằng vàng, tạo hình giống một trong số các ảnh chụp của Harry. Vẻ mặt Harry bình tĩnh, lạnh lùng, đáy mắt lộ ra một chút tàn nhẫn, cậu vung tay phải, đũa phép lóe ra ánh sáng xanh biếc. Trên bức tượng vàng có khắc dòng chữ: Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình.

Bức tượng trông rất sống động, khiến mọi người nhớ lại cuộc tấn công đẫm máu đêm đó: Tiếng kêu thảm thiết, máu tươi, giết người, còn có một vị phù thủy vị thành niên đáng lẽ cần người bảo vệ lại cho họ một chỗ ẩn nấp an toàn, bọn họ càng cảm kích những việc Harry làm đêm đó.

Nghi thức cuối cùng, Harry đọc bài phát biểu tổng kết, lấy này cảm ơn tâm huyết của các nhà điêu khắc, cảm ơn họ tạo ra một tác phẩm vĩ đại, cảm ơn bọn họ khen ngợi mình.

Sau khi nghi thức kết thúc, trước khi đến tiệc tối còn có một chút thời gian để nghỉ ngơi, nhưng Voldemort không thể ở lại cùng Harry, hắn không nói cho Harry biết hắn đi đâu, chỉ thoáng lộ ra là hắn cùng quan chức cấp cao của bộ pháp thuật và ba vị hiệu trưởng có việc cần thảo luận, bắt đầu buổi tiệc sẽ trở về. Trước buổi tiệc 10 phút, hắn đã trở lại, trên mặt mang theo hài lòng, và nụ cười vui vẻ. Harry không có hứng thú với chuyện này, toàn bộ tâm trạng của cậu đặt ở buổi tiệc, cậu phải tìm cách tránh Voldemort tầm 10 đến 15 phút, để xem Miranda làm cái gì. Lúc tiến hành nghi thức, cậu rất dễ dàng nhìn thấy Jim cùng Miranda, bọn họ đứng một chỗ với nữ phóng viên Bungari kia, hình như giữa Miranda và nữ phóng viên kia có xích mích, Jim ở giữa giảng hòa.

Tựa hồ không phải tình nhân nào của Voldemort cũng ủng hổ kế hoạch của Miranda, Harry nghĩ. Cậu sợ Miranda sẽ từ bỏ, dù sao giờ nghỉ ngơi là cô ta có cơ hội gặp cậu, nhưng cậu chờ mãi không thấy. Có lẽ cô ta không biết Voldemort rời đi, hy vọng như thế