Tay Chơi Bá Đạo

Chương 11: Tiền mặt




Dịch: Niệm Di

***

Không có gì quá đặc biệt về Nhật ký nhiệm vụ, chỉ có hai nội dung về [Đánh giết mèo mặt người][Đánh giết Quỷ ám người]. Phỏng chừng hắn có thể kiểm tra lại các nội dung và mục tiêu được giao tại đây khi thực hiện các nhiệm vụ trong tương lai.

Trong giao diện The Mall, hiện tại chỉ có thể truy cập vào phần kệ hàng hóa. Có 20 mặt hàng trên kệ, được làm mới hàng ngày, nhưng với mức giá này...

[Gươm Laser thần lực của Sith Warrior], [Trường kích của Red Skeleton], [Tòa nhà Asakusa 12 tầng tị quỷ trừ tà], [Giáp ngực hạng nặng của Griffin], [Gauss Pistol], [Quyền trượng thứ cấp của Nhà giả kim], [Thuốc hồi phục trung cấp], [Pháo nổi xỏ dây của đế quốc]...

Trong số hai mươi vật phẩm này, thứ rẻ nhất có giá 2.000 Gcoin. Đây không phải là thứ mà những newbie ngơ ngác có thể mua được.

Lý Ngang thở dài khi nhìn các kệ hàng tại The Mall.

Hắn không thở dài vì giá, chỉ liên tưởng đến một loại giả thuyết. Nếu những thiết bị này có thể mang đi phân tích, nghiên cứu thì nó sẽ có ý nghĩa rất lớn đối với bộ máy Chính phủ.

Chỉ với một thanh gươm laser của người Sith, chính phủ có thể có nắm giữ được một số công nghệ cao bao gồm siêu pin, thiết bị tích trữ plasma và máy phát từ trường mạnh di động. Ngoài ra, nó cũng có thể đóng vai trò định hướng chung cho nghiên cứu khoa học trên tổng thể của một quốc gia.

Gauss Pistol về mặt công nghệ; Pháo nổi, hay Quyền trượng của Nhà giả kim về mặt ma thuật, mỗi thứ sẽ tạo ra sự đổi mới chưa từng có trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học của con người.

"Nếu quốc gia có một đoàn đội chơi chính thức, thì hẳn là lúc này họ sẽ chạy vòng quanh thế giới để kích hoạt các nhiệm vụ nhằm kiếm Gcoin trong trò chơi nhỉ?"

Lý Ngang nghĩ, "Hơn nữa, vì những item này có thể xuất hiện trên kệ trung tâm của The Mall, nghĩa là người chơi cũng có thể tiếp xúc với những vật phẩm tương tự trong các nhiệm vụ. Và thậm chí còn vĩ mô hơn, đó là người chơi sẽ phải tiếp xúc hoặc đi vào thế giới khác..."

Lý Ngang suy tư một hồi, chợt lắc đầu rồi đưa mắt nhìn về phía Thanh ba lô. Vị trí này đang có một chiếc hộp gỗ bình thường làm bằng ván cũ và đinh tán.

Mười con chim trong rừng không bằng một con trong tay.

"Chiếc hộp này có phải là phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ không nhỉ?"

Lý Ngang cười thầm, xoa xoa lòng bàn tay rồi mở hộp gỗ ra.

Một tia sáng trắng chớp lên, chiếc hộp mở ra và có một... chiếc ví nữ bên trong?

[Tên: Ví nữ da hạt xanh đậm Zumi]

[Loại: Hàng xa xỉ]

[Chất lượng: Bình thường]

[Hiệu ứng đặc biệt: Không]

[Điều kiện trang bị: Không]

[Chú thích: Xuất xứ từ Italy, nhẹ nhàng, sang trọng và thanh lịch. Trên bề mặt ví có dính lại mồ hôi, dầu mỡ và nước hoa phụ nữ trưởng thành. Từ đó cho thấy, chủ nhân ban đầu của chiếc ví là một phụ nữ giàu có ở độ tuổi 50.]


Lý Ngang hít một hơi thật sâu và kiểm tra lại chiếc ví, sau nhiều phút thử nghiệm... Cuối cùng, hắn kết luận rằng, đó thực sự là chiếc ví Gucci của một người phụ nữ giàu có ở độ tuổi 50.

"Méo có cm gì..."

Có vẻ Lý Ngang hơi nhức nhói. Trong ví có 7 hoặc 8 thẻ ngân hàng, bao gồm thẻ ATM nội địa, thẻ Visa và MasterCard.

Ngoài ra, chiếc ví còn chứa khăn giấy lau mặt, túi make-up gồm hàng chục món mỹ phẩm với nhiều kiểu dáng và mẫu mã khác nhau và một xấp tiền mềm mại màu đỏ được sắp xếp gọn gàng - tổng số tiền ước tính khoảng 10.000 nhân dân tệ.

Lý Ngang thở dài, "Bạn không bao giờ có thể tưởng tượng được sự hạnh phúc của một người phụ nữ giàu có..."

Hắn không định sử dụng thẻ ngân hàng hay mang chiếc ví xa xỉ này ra tiệm cầm đồ. Cách tốt nhất là cầm tiền mặt và đốt hết những thứ khác để loại bỏ hoàn toàn khả năng bị lộ.

"10.000 tệ tiền mặt, he he he."

Sấm dậy đất bằng, đột nhiên giàu có, Lý Ngang hạnh phúc đến nỗi còn nở một nụ cười rạng rỡ với giáo viên tiếng Anh trên bục giảng, khiến ông ấy phải run lên, giảng bài gượng gạo dần.

...

Lúc chạng vạng, học sinh trong khuôn viên trường đã rời đi hơn một nửa. Thế nhưng, bãi đậu xe dưới tầng hầm đang trong trạng thái đèn đuốc sáng choang.

Xe cảnh sát đã kéo dây phong tỏa ở bên ngoài bãi đậu xe, nhưng các đồng chí cảnh sát lại đứng bên ngoài đường dây ấy, trông như không có chuyện gì để làm.

Trong ga ra, một nhóm người đàn ông mặc vest đen, đeo kính râm chia làm hai nhóm. Một nhóm đang chụp ảnh và thu thập thông tin hiện trường giống như điều tra viên tội phạm.

Nhóm còn lại đang điều khiển một số loại thiết bị tương tự như máy dò mìn, rảo qua bước lại giữa các phương tiện có cửa sổ vỡ. Trông bọn họ y hệt công binh vậy.

Đột nhiên, có một người dáng dấp tương tự Men in Black gọi to: "Trưởng khoa, phát hiện phản ứng năng lượng tâm linh, cường độ là level 1, thuộc loại hình bám thân. Xét từ mức độ tiêu tán năng lượng tâm linh, ít nhất đã 5 giờ trôi qua kể từ khi nó bị tiêu diệt."

"Quả nhiên là như vậy."

Người đàn ông trung niên được gọi là là Trưởng khoa ấy có tóc mai trắng với khuôn mặt uy nghiêm. Gã gật đầu, quay sang hỏi nam trợ lý bên cạnh: "Mấy góc camera quay vào nơi này đều bị phá hoại à?"

“Tất cả đều bị phá hỏng.” Người trợ lý nói, “Kỹ năng phản trinh sát của người này rất chuyên nghiệp. Hiện trường được xử lý rất sạch sẽ, không có hình ảnh hữu ích nào được chụp lại. Bên cạnh đó, hầu hết các dấu vết còn lại trên hiện trường đều bị xóa sạch hoàn toàn. Thậm chí, cả bản ghi điều khiển của một số xe đã bị tháo rời và phá hư. "

“Ừm.” Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói, “Người giáo viên bị quỷ ám kia đã tỉnh lại chưa?

“Tỉnh lại rồi, đang nằm và được thẩm vấn trong phòng bệnh đặc biệt.” Người trợ lý thở dài, lắc đầu, “Đương nhiên, ông ta không có bất cứ ký ức nào trong thời gian bị linh thể bám thân. Nhưng sau khi linh thể bị tiêu diệt, ông ta ngất xỉu mất rồi, không thể cung cấp thông tin về kẻ đã giết chết linh thể.

Đối với cuộc gọi khẩn cấp đến tổng đài 120 của người đó, tần số âm thanh đã được ghi lại, nhưng gã ấy giả giọng rất chuyên nghiệp, không tìm được cá nhân cụ thể. "

Trên mặt người đàn ông trung niên không có nhiều biểu cảm, "Có vẻ là một người từng trải."

Người trợ lý do dự một lúc rồi nói, "Trưởng khoa, chúng ta có cần tiến hành một cuộc điều tra bí mật về tất cả giáo viên, công nhân viên và học sinh toàn trường hay không?"

"Kiểm tra thì được, nhưng không cần thiết làm vậy đâu."

Người trưởng khoa lắc đầu nói: "Thứ nhất, đánh rắn động cỏ. Vã lại, trình độ của người chơi vừa giết con linh thể này vẫn còn tương đối thấp. Hiện tại, cũng không đáng để đầu tư nhiều tài nguyên vào."

Thứ hai, xét về hành vi tổng thể của người chơi này, gã vẫn thuộc về phe trung lập. Nếu chúng ta cố tình điều tra như vậy, có khả năng ép gã phản công ngược lại. Cuối cùng, chúng ta vẫn không biết liệu người chơi này đang thực hiện nhiệm vụ thông thường hay nhiệm vụ theo kịch bản.

Nếu là nhiệm vụ thông thường thì không sao. Nếu là nhiệm vụ kịch bản, thì người chơi vừa giết linh thể này có khả năng đến từ khắp nơi trên thế giới.

Hiện tại, những hiện tượng siêu nhiên, quỷ dị tại phố Tiền Hoa ngày càng nghiêm trọng. Chúng có thể phát triển thành thảm họa thiên nhiên di động bất cứ lúc nào."

"Vậy..." Người trợ lý ngập ngừng nói: "Lưu trữ hồ sơ ư?"

“Đóng hồ sơ lại.” Người Trưởng khoa gật đầu, “Nếu người giết linh thể là một giáo viên hoặc sinh viên của trường này, thì sau khi xử lý xong vụ phố Tiền Hoa thì quay lại đây điều tra lần nữa cũng không muộn."