Editor: cac-ban-khong-nham-dau-het-that-roi-do
Chờ đến khi Tạ Quan Sư tỉnh lại lần nữa, trước mắt đã là một mảnh trắng xoá. Nhiệm vụ hoàn thành, y lại trở về thế giới chủ.
502 nói:【Bụp bụp bụp. Chúc mừng anh Tạ, lần này xem như là lần hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi nhất! Ít nhiều cũng nhờ sự giúp đỡ của công năng vạn nhân mê.】
Tạ Quan Sư tức giận nói:【Cũng là lần nhiệm vụ thống khổ nhất đó có được không, hệ thống cái gì chứ, ngay cả công năng phong bế cảm giác đau cũng không miễn phí được.】
Nỗi thống khổ khi hồn phách bị xé rách không hề thua gì cảm giác bị viên đạn xuyên qua thân thể, giờ đã về đến thế giới chủ rồi mà đầu y vẫn còn hơi ê ẩm.
502 tự biết mình đuối lý, không dám nói gì.
【Đúng rồi, nhiệm vụ tiếp theo là gì?】 Tạ Quan Sư bật dậy khỏi giường, chuẩn bị khiêu chiến tiếp.
Nhiệm vụ cuối cùng?
Nguyện vọng ban đầu?
Tạ Quan Sư đứng trong căn phòng màu trắng trống rỗng, cảm thấy hơi mờ mịt.
Y đã không nhớ rốt cuộc mình đã đi qua bao nhiêu thế giới.
Ban đầu là làm pháo hôi, vai ác, ngày ngày bị người ta vả mặt, lúc sắp chết lặng thì được thăng chức, bắt đầu đi vào trong các thế giới tìm những người xuyên việt, xách bọn họ ra ngoài, rồi sau đó lại khiêu chiến một ít vai thân thế bi thảm, trải qua biết bao thăng trầm, suy cho cùng thì nhiệm vụ cũng là thay vai chính chịu tội......
Sau đó lại từ từ thăng chứ.....
【Cậu có nhớ tôi đã đi qua tổng cộng bao nhiêu thế giới không?】 Tạ Quan Sư hỏi, y đã không còn nhớ rồi.
Bảo sao, nếu tính thì cũng đã được mấy trăm năm, ký ức Tạ Quan Sư như một tấm ván bị cọ rửa không ngừng, đến thế giới mới, y sẽ bắt buộc phải làm mình quên đi những thông tin của thế giới trước, nếu không sớm hay muộn gì cũng sẽ phát điên.
502 hỏi:【Cậu còn nhớ lý do mà ban đầu mình từ bỏ mạng sống báo danh làm người xuyên việt không? Giờ cậu có thể thực hiện rồi.】
Ký ức Tạ Quan Sư lại hơi mờ mịt.
Y nhớ là mình muốn cứu sống một người, nhưng khi trải qua quá nhiều các thế giới, khuôn mặt của người này lại dần phai nhạt. Chỉ là nguyện vọng muốn cứu sống người kia vẫn còn mãi, cứ cố chấp như đã khắc sâu vào trong trí nhớ.
Y cảm thấy, có lẽ người này là người thân của mình, hoặc là người yêu.
Tạ Quan Sư hỏi:【Trở lại thế giới hiện thực sao?】
502:【Ừm, tôi cũng nên đi tìm ký chủ đời kế tiếp của mình rồi.】
Tạ Quan Sư:【Bắt đầu đi.】
Y nhắm mắt lại, cảm thấy mình đã rời khỏi căn phòng màu trắng kia, sau đó lại đi vào một căn phòng màu trắng khác ——
Lúc đó Tạ Quan Sư đã nghĩ là mình vẫn chưa rời khỏi, chứ sao cả hai đều là phòng trắng chứ! Y nhìn tới phát chán rồi!
Nhưng không phải là căn phòng cũ.
Y đang đứng trong một phòng bệnh, ở gần đó là một khoang vô khuẩn, bên trong có một người nằm.
Tạ Quan Sư đi qua.
Người nằm ở nơi đó là một người đàn ông có khuôn mặt tuấn mỹ, nhưng lại tái nhợt, như là đã ngủ thật lâu, thời gian không lưu lại dấu vết gì trên người hắn.
Khi Tạ Quan Sư nhìn thấy hắn, vô thức ngừng thờ, hốc mắt cũng hơi đau xót —— đã rất lâu rồi, từ khi bắt đầu làm nhiệm vụ đến nay, đây là lần đầu tiên y không thể khống chế cảm xúc của mình.
Y cảm thấy người này vô cùng vô cùng quen thuộc.
Ở nơi sâu nhất trong trí nhớ của y, có một đoạn ký ức liên quan đến người này, hai người rất gần gũi thân thiết. Sau đó người này xảy ra chuyện, không thể tỉnh lại, vì thế y tự nguyện trói buộc với 502, hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ, đổi lấy một nguyện vọng.
Nguyện vọng khi đó là —— "Tôi muốn anh ấy tỉnh lại."
Mà cảm giác quen thuộc này không phải chỉ có đoạn ký ức kia, còn có những thứ khác. Giống như ba thế giới công lược cuối cùng của y đều có liên quan đến người này.
Tạ Quan Sư không nhịn được hỏi:【Ba thế giới cuối cùng tôi đến rốt cuộc là nơi nào?】
502 vẫn còn ở đó, không vòng vo, dứt khoát trả lời: 【Là thế giới tinh thần của bạn trai cậu. Trong ba thế giới đó, tất cả những đối tượng công lược đều là do hắn hóa thân, Phùng Bắc là lý trí và ngạo mạn, Chu Tuấn là dịu dàng và đố kỵ, Chung Tri là phần tình cảm thâm hậu nhất và nhiều nghi kị nhất, Tần Dung là ngây thơ và cố chấp, Thẩm Nghi Hoàn là cường đại và âm u...... Cậu làm tất cả những mặt âm u và quang minh của hắn yêu cậu lại một lần nữa, tình cảm mãnh liệt này sẽ làm hắn không màng tất cả, ngăn cản vận mệnh để tỉnh lại.】
Tạ Quan Sư nhìn người trước mắt chăm chú.
Hình như y đã nhớ ra rồi, lúc trước 502 đã nói với y, có lẽ phải hoàn thành mấy trăm nhiệm vụ có đơn giản có gian nan, phải kiên trì đến cùng mới có cơ hội thực hiện tâm nguyện.
Mà người đàn ông trẻ tuổi tuấn mỹ trước mắt này, là người yêu y.
Đột nhiên ngón tay hắn giật giật, từ từ mở mắt, đôi mắt chứa đựng đầy cảm xúc và hết thảy ký ức đối diện với y.
502 thì thầm:【Anh Tạ, cậu là người đầu hoàn thành tất cả các nhiệm vụ, cũng là người đầu tiên thực hiện được nguyện vọng của mình.】
Tác giả có lời muốn nói:
Chào mọi người, văn xuyên nhanh cẩu huyết này đến đây coi như là xong rồi, vốn dĩ kế hoạch là viết 5 thế giới, tổng cộng 7 anh công. Nhưng hai thế giới còn lại là giới giải trí và chủng điền, mà tôi lại cảm thấy không hấp dẫn người đọc lắm nên không viết, nếu sau này có cơ hội thì sẽ lại viết ở một quyển xuyên nhanh khác.
Dù sao mỗi thế giới trong xuyên nhanh đều là độc lập, sẽ không ảnh hưởng đến nhau.
(... đã lược bớt....)
Hoàn toàn văn
_____
Editor có lời muốn nói:
Hmmm .......
Sau gần 5 tháng lê lết thì cuối cùng mình cũng làm xong bộ này, giờ nhảy qua làm LXDP hén, hứa sẽ siêng năng(≧∇≦)