Diệp Linh Lang không dám nghỉ ngơi chút nào, làm Huyền Ảnh mang theo mình đi vào bí cảnh Thanh Huyền Tông, rồi đến chỗ hồ hoa sen có linh khí nồng đậm nhất bắt đầu tu luyện.
May mắn trước đó một tháng nàng vẫn luôn điên cuồng nghiên cứu phá giải phù văn cấm chế, nên năm quyển pháp quyết này nàng có thể lập tức vừa xem đã hiểu.
Không thể không nói, tối cao pháp quyết thật cùng bình thường không giống nhau, pháp quyết cấp cao khác ngạch cửa rất cao, có yêu cầu tu vi đạt tiêu chuẩn, có yêu cầu cơ sở để chuẩn bị tu luyện, có thậm chí còn sẽ yêu cầu độ tinh khiết của linh căn.
Nhưng tối cao pháp quyết ngoại trừ việc khó hiểu ra, thật sự là một chút ngạch cửa đều không có, nó có thể ẩn chứa chân lý vô cùng cao thâm, cũng có thể cứu vớt phế vật làm nàng nhanh chóng nhập môn tu luyện.
Theo như cái này thì, pháp quyết càng mạnh nhập môn càng đơn giản, những pháp quyết yêu cầu hà khắc kia, bản thân người tu luyện điều kiện cũng đã rất ưu tú, nhưng so với một quyển pháp quyết bên này cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Diệp Linh Lang trước hết tu luyện chính là Vô Thượng Tâm Pháp, dùng bản tâm pháp này tu luyện so với tâm pháp nhập môn do Đại sư huynh dạy trước đó có vẻ càng thông thuận hơn rất nhiều, tốc độ nàng hấp thu linh khí cũng so với trước kia càng nhanh.
Sau khi tu luyện Vô Thượng Tâm Pháp một đoạn thời gian, nàng bắt đầu tiếp xúc Đại Trọng Sinh Thuật, Chiêu Thiên Thần Kiếm Quyết, Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết cùng Thượng Thiện Nhược Thủy Quyết.
Tốn suốt ba tháng thời gian, mới đưa năm tối cao pháp quyết này đều tu luyện tới tầng một, khó khăn lắm mới vừa vào được cửa.
Lúc này, Diệp Linh Lang mới phát hiện tuy rằng tối cao pháp quyết nhập môn đơn giản, nhưng mà nó giống như một vực sâu, vĩnh viễn đều nhìn không thấy đáy, khi cho rằng mình đã đi được rất nhiều bước, nhưng nhìn xung quanh vẫn là toàn bộ vực sâu, giống như chỉ bước ra một bước nhỏ mà thôi.
Cho nên, thời gian mà pháp quyết khác có thể tu luyện đến một nửa thậm chí học xong, nàng vừa mới học được một tầng.
Sau khi năm quyển tối cao pháp quyết tu luyện đến tầng một, tu vi của Diệp Linh Lang cũng đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ đại viên mãn, kém một bước tiến vào Trúc Cơ trung kỳ.
Mở hai mắt, nàng thở ra một hơi, nàng đối ngộ tính của mình vẫn rất vừa lòng, mỗi một quyển đều học được rất mau, nhờ ngày đêm kiêm trì không ngừng tu luyện, ngay cả tu vi cũng tiến bộ không nhỏ.
Nhân lúc tỉnh lại, nàng hồi ức một chút cốt truyện trong nguyên tác.
Đột phá Trúc Cơ kỳ bốn tháng, nữ chủ đã tới Trúc Cơ trung kỳ đại viên mãn, lập tức liền phải bước vào Trúc Cơ hậu kỳ.
Thời gian này, nàng ta đã được đến linh thú thứ nhất, là một con huyền tước có lực công kích rất mạnh, khắp cả người đỏ rực, toàn thân tắm trong ánh lửa, không chỉ có lớn lên đẹp, lại còn rất là bạo lực.
Ngoại trừ pháp quyết nhập môn cơ sở hệ hỏa tháng thứ nhất đã học được, Diệp Dung Nguyệt hiện giờ còn thông hiểu hai quyển pháp quyết cấp hai, Lưu Cầu hỏa thuật cùng với Hỏa Vân Kiếm quyết.
Nói cách khác, lấy thực lực hiện tại của nàng ta, ra cửa đánh chết mấy yêu thú cấp hai, thậm chí một mình đấu với yêu thú cấp ba đều không thành vấn đề.
Không ngừng tu luyện, còn có ở bí cảnh đạt được rất nhiều tài nguyên, làm nàng ta hiện giờ trở thành đệ nhất thiên tài thiếu nữ trong đợt đệ tử này, hiện giờ toàn bộ hạ Tu chân giới đã không người không biết.
“……”
Sau khi nhớ lại xong, Diệp Linh Lang trầm mặc hai giây.
Một người Trúc Cơ sơ kỳ, một người Trúc Cơ trung kỳ, một người học năm quyển pháp quyết nhưng đều chỉ biết bên mặt ngoài một chút, một người học ba quyển pháp quyết nhưng đã toàn bộ hiểu thấu, hơn nữa sức chiến đấu cũng rất mạnh.
Một người còn ở cùng kiếm linh của người ta mỗi ngày cãi nhau, một người đã có được linh kiếm của mình, có được linh thú, có được hỏa linh.
**! chênh lệch sao lại càng lúc càng lớn!
Diệp Linh Lang thật sự muốn nôn ra một ngụm máu, thật sự, người đã tê rần.
Phịch một tiếng, Diệp Linh Lang ngã xuống trên mặt đất, không muốn nỗ lực nữa.
Có sức lực này, còn không bằng đi giám sát các sư huynh tu luyện, làm cho bọn họ chạy đua tu luyện.
Dù sao chỉ cần bọn họ thắng, chính mình cũng có thể đi theo nằm thắng.
Nàng vừa có ý nghĩ này, đột nhiên cảm giác được trên cổ tay có rất nhỏ động tĩnh, nàng cúi đầu thấy được rắn nhỏ trên tay không biết khi nào đã tỉnh.
Lúc này vẫn là lần đầu tiên không phải nàng đánh thức nó đút máu, mà nó chủ động tỉnh lại, nhìn dáng vẻ nó thì có vẻ tình trạng thân thể so với trước đây có cải thiện rất nhiều.
Rắn nhỏ đã mở mắt, đôi mắt nhỏ xinh đẹp kia đang an tĩnh nhìn nàng.
Diệp Linh Lang nhìn đến nó liền vui vẻ, tâm tình sung sướиɠ đem cổ tay nâng lên, để nó ở trước mặt.
“Ngươi tỉnh rồi?”
Rắn nhỏ đem đầu để sát vào ngón tay của Diệp Linh Lang, một chút một chút cọ cọ đầu ngón tay nàng, biểu đạt nó đang vui vẻ.
“Có muốn lại đút cho ngươi máu hay không?”
Rắn nhỏ lắc lắc đầu, sau đó lười nhác ghé lòng bàn tay nàng, nằm đó.
Diệp Linh Lang bỗng nhiên nghĩ tới bùa spa của mình, lập tức lấy ra dán một tấm lên người rắn nhỏ.
Một tấm dán xuống, rắn nhỏ một chút phản ứng đều không có, thậm chí còn nghi hoặc nhìn nàng, vì thế nàng lại nhẹ nhàng dán vài tấm lên.
Dần dần, số lượng này đã so với lúc đưa cho các sư huynh đều nhiều hơn rồi, không đến mức còn không có cảm giác gì chứ?
“Đừng lãng phí những tấm bùa nát đó nữa.” Âm thanh của Huyền Ảnh bất người từ bên cạnh truyền đến.
“Tại sao chứ?”
“Ngươi trước đó không phải làm mấy tấm bùa thu nhỏ sao? Tự dán lên người một chút, sau đó nhảy lên hoa sen giữa hồ sẽ biết.”
Diệp Linh Lang dựa theo Huyền Ảnh nói, rất nhanh rút nhỏ bay đến đóa hoa sen ở giữa kia, trong nháy mắt, cả người nàng đều mềm thành một bãi ngã xuống giữa nhụy hoa.
Hoa sen này quá mức nhiều linh khí, có thể gần gấp mười lần những tấm bùa kia, mức độ thoải mái càng điên cuồng nhân lên.
Nằm ở chỗ này, đừng nói là người bình thường cảm thấy thoải mái, mặc dù là người nào đó bị liệt hỏa đốt người, mình đầy thương tích, gân cốt đứt đoạn nằm ở đây cũng muốn thoải mái đến không cảm giác được đau đớn nữa.
Trách không được nàng ở trên người rắn nhỏ dán nhiều bùa nó cũng chưa phản ứng, ở đây nằm lâu như vậy, nó sớm đã thói quen rồi, sao có thể sẽ có phản ứng chứ.
Lúc này, rắn nhỏ cũng bay đến trên hoa sen, thân thể thật dài cuộn thành một vòng, đem Diệp Linh Lang đang thu nhỏ đặt ở giữa, sau đó nó cũng gác đầu ở bên cạnh đầu nhỏ của Diệp Linh Lang, lười nhác nằm xuống.
Diệp Linh Lang cười trở mình, cái trán chạm vào trán của rắn nhỏ, cảm nhận xúc cảm của lớp vảy, lạnh lẽo nhưng rất thoải mái.
Bọn họ đầu tựa đầu nằm một hồi, Diệp Linh Lang bất tri bất giác cũng ngủ mất.
Chờ lúc nàng tỉnh lại, rắn nhỏ đã chìm vào ngủ say rồi.
Nàng từ hoa sen nhảy xuống, gỡ bỏ bùa thu nhỏ, nhìn hoa sen lại nhìn rắn nhỏ, nàng do dự có nên đem nó mang về trên cổ tay hay không.
“Huyền Ảnh, rời đi hoa sen, có phải sẽ không cảm nhận được linh khí thấm vào nữa đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Vậy có phải ta không nên đem nó mang đi hay không?”
“Lúc trước là chủ nhân chính mình lựa chọn đi theo ngươi, ngươi cảm thấy sao?”
Diệp Linh Lang sửng sốt, rắn nhỏ tình nguyện từ bỏ một nơi thoải mái như vậy để đi theo mình, nếu nàng nhân lúc nó ngủ say đem nó bỏ lại, đến khi nó tỉnh lại chắc chắn rất thương tâm.
“Cọng giá nhỏ, ngươi nếu là cảm thấy bạc đãi ngài ấy thì ngươi phải tu luyện Đại Trọng Sinh Thuật thật tốt, điên cuồng luyện, liều mạng tu luyện, tu luyện như muốn chết vậy. Hôm nay chủ nhân có thể chủ động tỉnh lại, là bởi vì ngươi đang mạnh lên, ngươi tu luyện Đại Trọng Sinh Thuật đang bắt đầu giúp đỡ dưỡng thương.”
Diệp Linh Lang trừng lớn hai mắt, hiệu quả lợi hại như vậy thật sao?
“Không cần xem thường mấy quyển tối cao pháp quyết ngươi tu luyện này, tuy rằng ngươi khó khăn lắm mới luyện đến tầng một, nhưng đó cũng là một tầng của tối cao pháp quyết, cách rất xa, không phải những pháp quyết lung tung rối loạn bên ngoài kia có thể so sánh.”
Lời này vừa ra, Diệp Linh Lang tức khắc một lần nữa giống như tiêm máu gà, không muốn nỗ lực gì chứ, cái gì toàn dựa vào sư huynh chạy đua, không tồn tại!
Dù là vì rắn nhỏ hay là vì chính mình, nàng cũng không có khả năng lười biếng nằm ra!
“Tối cao pháp quyết lợi hại hay không, ngươi nói không tính, thử xem mới biết được.” Diệp Linh Lang khẽ cười một tiếng: “Ngươi chờ xem, ta có một ý tưởng rất lớn mật!”