Tôi vừa đi vừa cười với ý nghĩ đen tối của mình trong đầu, bọn học sinh nhìn tôi như vật thể lạ.Bực mình tôi quát
-Chưa nhìn thấy người đẹp bao giờ hay sao mà nhìn - Tôi nói nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý,lườm mỗi đứa một phát. Công hiệu thật, ai cũng ngoảnh mặt đi chỗ khác luôn.
Bước vào lớp, tôi đã thấy tên Huy đó ngồi trễm trệ trên bàn.Tôi nở nụ cười ngọt nhất có thể và nói:
-Huy ơi, bạn bao giờ mới nói cho tôi biết phải làm gì cho bạn đây???
-Lúc nào nghĩ ra thì nói
Nụ cười trên môi của tôi tắt hẳn. Cái tên Huy này, chịu hết nổi mà, làm gì thì nói luôn ra đi còn lằng nhằng.Hừ, hôm nay mà ta không chơi ngươi được thì ta không mang họ Huỳnh
Tôi bực lắm, hậm hực ngồi vào chỗ. Rồi rồi, Huy ơi là Huy, mi sẽ biết ta lợi hại như thế nào
Nghĩ lại, kế hoạch một: Cho hắn sặc nước
Tối qua, cái Linh bày cho tôi, nó bảo tôi phải đi mua 4 lon pepsi cho cả bốn đứa: Linh, Phong, Huy và tôi.Tôi còn lưỡng lự lắm, vì chưa bao giờ tôi phải đi đãi người khác, mà cho dù nhà tôi có khá giả như thế nhưng tôi cũng chưa lãng phí bao giờ. Nhưng nghĩ lại, nếu cho hắn sặc nước thì cũng được
Tôi ngậm đắng nuốt cay hỏi cả ba người
-Linh, Phong, Huy uống gì để tôi đi mua cho.
-Tôi uống pepsi - Huy nói
Khà khà, mi trúng ý ta rồi
-Vậy cho 2 lon pepsi nữa đi - Linh và Phong đồng thanh
-Ok - tôi nở một nụ cười.
Trái tim của ai đó lỗi nhịp (các bạn đoán xem là ai)
Tôi chạy tót xuống căng -teen mua 4 lon pepsi và không quên xóc một chai thật lâu
Về lớp, tôi đưa mỗi người môht chai và cho Huy cái chai vừa xóc
Tôi đếm trong đầu: 1,2,3..
Đến giây thứ ba cũng chính là lúc tên Huy mở chai pepsi ra và...
Nước ngọt bắn tung tóe hết lên sách vở, quần áo và cả khuôn mặt điển trai của cậu ta nữa
Cả lớp, nhất là nữ sinh trố căng mắt nhìn.
Tôi và Linh bật cười ha hả:
-Hahaha, Huy ơi là bạn ép tôi đó nhé - tôi cười " trìu mến " nhìn bãi " thảm họa " trước mặt