Tất Cả Bạn Học Đều Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 24: Lớp Học 24




Editor: Yuki

Cậu nhìn theo cặp đôi rời đi rồi quay đầu lại, nhưng lại chạm phải ánh mắt của Nhan Hy, người không biết từ khi nào đã xuất hiện.

Trì Dư: "..."

Nhan Hy: "..."

[ Sao cậu ta lại có ánh mắt như vậy, chẳng lẽ cậu ta đã nghe thấy chúng ta nói chuyện hả? ]

Hệ thống: [Điều này là không thể nào, đây là thế giới hiện đại thuần túy mà. ]

Nhan Hy: "..."

Cái này được tính hay là không tính đây?

Có thể nghĩ đến chuyện tiếng lòng của mình có thể lộ ra ngoài, nhưng không nghĩ tới rằng sự xuất hiện của hệ thống đã không còn "thuần" nữa...

Anh không có ý định làm lộ điều gì với Trì Dư, chỉ tự nhiên đưa đồ vật trong tay cho cậu, nói: "Đây là đổ của cậu rơi tối qua."

Trì Dư nhìn chiếc cặp sách đen nhánh trong chốc lát không nói nên lời, thậm chỉ cả khóa kéo mở cũng đã được kéo lại.

"Khụ," Cậu ho khan một tiếng nhận lấy cặp sách, "Cảm ơn."

[Aaaa! Văn đam mỹ làm hại người, vì cp quá hấp dẫn, đọc sách mà quên mất cặp sách ở chỗ bạn học, không ngờ rằng một hủ nam anh minh đa tài đa nghệ như mình cũng có lúc sẽ phạm sai lầm. Đặc biệt là khi đối phương lại là một bẻ thụ yếu đuổi, nếu tình cờ thấy những chuyện tình yêu trong cập sách của mình, không may xấu hổ chết mất, thì CP của tui SE thì sao!]

"Phụt!" Nhan Hy không nhịn được cười ra tiếng, anh giải thích từ xa:

"Trời quá tối, tôi cận thị."

Dĩ nhiên, lời này là gạt người, anh có hơi cận thị, nhưng anh sẽ quay về phòng và bật đèn hàng nghìn oát để xem kỹ những thứ trong cặp sách rùi.

Thực sự, bên trong cặp sách như Trì Dư nói, đều là những đồ vật liên quan đến văn đam mỹ, truyện tranh đam mỹ, hoạt hình đam mỹ, kịch đam mỹ, phim đam mỹ. Ban đầu anh cũng chỉ vì tò mò lướt qua, nhưng cảng nhìn anh phát hiện mình... nghiện rồi.

Vì vậy, trước ba giờ sáng hôm qua, anh vẫn liên tục xem những đồ vật trong cặp sách, gặp những tư thế không hiểu còn phải lấy số ghi chú lại.

Nói chung, anh đã trải qua một đêm kỳ diệu và vui vẻ.

Trì Dư nới lỏng tay cầm chặt cặp sách một chút.

[ Phủ... may là không thấy, nếu không danh tiếng trùm trường lạnh lùng của mình sẽ lụn bại mất. ]

Nhan Hy: Cậu còn nhớ đến thiết lập nhân vật à?

Kể từ khi anh mượn cuốn đam mỹ từ Trì Dư, anh dành nhiều thời gian hơn để chú ý đến Trì Dư, chủ yếu là vì những sách và đồ vật liên quan của Trì Dư khác với những người hủ nam mà anh đã từng gặp, còn bản thân Trì Dư, cũng là một linh hồn thú vị.

"Trì Dư." Anh Gọi tên cậu. "Ngày hôm qua cảm ơn cậu."

"Thứ bảy là sinh nhật của tôi, tôi có thể mời cậu đến tham dự bữa tiệc sinh nhật của tôi không?"

Trì Dư: "Hả?"

[ Sao lại đột ngột thế này... Tôi nhớ là trơng cốt truyện không phải cậu ta và chồng của cậu ta sẽ cùng nhau trải qua bữa tiệc sinh nhật sao? Không lẽ vì xuất của tui, mà đã cướp đi diễn của chồng cậu ta đấy chứ?]

[ Hệ thống ơi, cậu có đó không? Cậu nhanh kiểm tra xem có phải cốt truyện lại có vấn đề không. ]

Hệ thống: [ Kính chào ký chủ kính mến, chào mừng gọi đến hệ thống CP lão làng, hiện tại hệ thống đang hỏng, xin vui lòng gọi lại sau.]

Nhan Hy: Hóa ra mi cũng có thể hỏng.

Anh cười mỉm giải thích: "Các bạn học khác cũng sẽ đến."

Những ngày này anh đã quan sát, dù tâm hồn Trì Dư tự do không ngừng, nhưng bản thân cậu ngoài việc ship cặp đôi thì chỉ ở nhà xem đam mỹ, cơ bản không giao tiếp với người khác. Ngoài những điều này, cậu cực kỳ kiên định với danh hiệu "trùm trường", luôn phải giả vờ trẻ trâu.

Vì vậy, sự do dự của Trì Dư đã nằm trong dự đoán của anh, để tránh cậu không đồng ý, anh đã sớm dàn xếp với các bạn học khác,

"Được," Trì Dư đáp: "Ngày đó tôi sẽ đến đúng giờ."

Khóe miệng Nhan Hy vô thức nhếch lên, tuy nhiên cao lên được bao nhiêu thì...

[ Hỏa ra là hoạt động tập thể, suýt nữa tôi tưởng mình đã trở thành bóng đèn, trở thành ánh sáng chói lòa ảnh hưởng đến cuộc sống của CP nhà tui. ]

Khóe miệng Nhan Hy lại hạ xuống.

Anh ghét việc Trì Dư trong đầu chỉ có việc ghép anh thành CP với người khác.

....

Thứ bảy, biệt thự nhà họ Nhan.

[ Quả nhiên là biệt thự của người giàu nhất trong sách, có trang viên, biệt thự, phòng ở... lớn đến độ không thể tưởng tượng nổi. 1

Các bạn học khác đồng loạt chạy đến: Đồng tình sâu sắc, cả đời này chưa từng thấy ngôi nhà nào xa hoa đến thế.

Với một gia đình như nhà Nhan Hy, ba mẹ anh giống như các tổng giám đốc khác luôn luôn bận rộn, ngày sinh nhật của anh, chỉ sai người quản gia chuẩn bị vài bàn ẩm thực ngon nghẻ cho anh và bạn học, còn về bánh sinh nhật...

Nó được một người đàn ông không lớn hơn họ bao nhiêu đầy đến.

Sau khi anh ta đến, anh ta nói: "Các cậu đều là bạn học của Tiểu Hy, hôm nay các cậu cứ thoải mái chơi, như ở nhà mình vậy, đừng khách sáo."

"Chú đây cũng còn việc, hôm nay không thể tiếp tục ở lại tham gia với mọi người được."

Chỉ đến khi anh ta rời khỏi căn phòng này, mới có bạn học lên tiếng: "Nhan Hy, người đó là anh trai của cậu à?"

Sau khi chuyển đến lớp hai. Nhan Hy luôn ít nói. Ban đầu, họ còn nghĩ rằng Nhan Hy lạnh lùng và không muốn giao tiếp với những người không cùng tầng lớp, nhưng sau khi tiếp xúc lâu đài, họ mới phát hiện ra rằng Nhan Hy chỉ đơn giản là người ít lời, rất dễ gần. Lần tổ chức tiệc sinh nhật này, anh đã mời từng người một, nhưng không hiểu sao, anh lại cố ý để Trì Dư đến cuối cùng.

"Đó là chú nhỏ tôi." Nhan Hy đáp: "Có thể coi là em trai thứ hai của ba tôi."

[ Cụ Nhan có vẻ như mang theo chút bí mật, người đã ngoài bốn năm mươi tuổi mà vẫn có thể sinh được đứa con thứ ba, đúng là sinh muộn.]

[ Nhưng mà chú nhỏ này... ]

Các bạn học xung quanh không khỏi ngồi thẳng dậy, lau sạch tai chờ đợi.

Liệu câu chuyện sắp bắt đầu sao?

Nhan Hy không quan tâm đến lịch sử hỗn loạn của gia tộc mình, dù sao thì hầu hết những người thân của anh đều sống rất phóng túng, còn về chú nhỏ Nhan Hoan... anh có ấn tượng khá tốt về chú ấy.

[ Chú ấy còn quá trẻ, chỉ lớn hơn Nhan Hy bảy tuổi, hiện tại vẫn đang học năm ba. Nhưng mà... Phụt hahaha! Có lẽ nhà họ Nhan đã chọc vào tổ gay, chú nhỏ Nhan Hoan có một thiết lập nhân vật hoàn toàn trái ngược với Nhan Hy, hải hước đến không ngờ, còn người quản gia đứng đợi ở cửa, hai người quả nhiên là bạn học, nhưng mà cũng quá đáng thương. Lúc tôi học đại học còn không biết chơi như họ. 】

Bạn học: Đáng thương thế nào?

Nhan Hy: Cùng tò mò, dù sao trước đây chú ấy thường xuyên ở nước ngoài, anh cũng không hiểu rõ về chủ nhỏ này lắm.

Để có thể vui vẻ "ăn dưa" hơn, anh thậm chí còn cắt bánh sinh nhật, phát cho mỗi bạn học một phần.

Bạn học: Hợp lý, vừa ăn bánh vừa nghe chuyện.

Trì Dư cũng rất có triển vọng, cậu vui vẻ xem xong câu chuyện về chú nhỏ và người quản gia.

[ Người quản gia dù xuất thân từ nông thôn, nhưng cả ngọn núi đầy cừu đều là của nhà anh ta. ]

Bạn học: Khoảng cách này thật đáng sợ.

Nhan Hy: Biết anh ta không đơn giản, nhưng không ngờ lại ghê gớm đến vậy.

[ Nhưng người quản gia thường xuyên giả vờ là cậu bé nghèo từ nông thôn vào thành phố làm việc rồi nuôi em trai học hành, Nhan Hoan thấy anh ta dáng thương nên đồng ý cho anh ta vào làm quản gia. Nhưng khi Nhan Hoan trở lại trường học, anh ta lại thấy một khuôn mặt giống hệt người quản gia! ]

Bạn học:???

Thật là huyền bí! Đúng là chơi lớn thật sự.

[666*, thực ra người quản gia không có anh em sinh đôi, đó là chuyện anh ta bịa ra để lừa Nhan Hoan, không ngờ một người dám bịa, một người dám tin, Nhan Hoan thực sự tin rằng họ là hai anh em.]

(*)"666" được viết là 六 六六 và phát âm là /liùliùliù/, có nét tương đồng với âm 牛 /niú/. Từ 牛 thường dùng để khen ngợi người nào đó rất giỏi, "đỉnh chóp", có năng lực khiến người ta bất ngờ.

[ Nhưng người quản gia cũng là một diễn viên tài năng, ở nhà giả vờ chân thành và nghiêm túc làm quân gia, đến trường thì tự do làm một đứa con nhà giàu kiêu ngạo, luôn tìm cách tán tỉnh Nhan Hoan.]