Tạp Đồ

Chương 51: {Thoát Vĩ Toa} tạp




Nếu nói là làm đề tài, Trần Mộ thật ra có cảm giác có thể tiếp nhận được. Nhưng hắn lập tức nghĩ tới Lôi Tử, {Sư sĩ truyền thuyết} còn chưa có làm xong, chỉ sợ chính mình trong khoảng thời gian ngắn không thể làm được. Bất quá dù Trần Mộ không hiểu nhiều lắm làm giám đốc kĩ thuật đến cùng là làm gì, nhưng thái độ của đối phương với mình vô cùng thành khẩn, điều này rất khó chối từ. Lôi Tử từng nói qua, sau khi làm xong {Sư sĩ truyền thuyết} liền dừng lại, bản thân mình phải suy nghĩ cân nhắc về vấn đề công việc sau này.

Tiền bạc với Trần Mộ bây giờ mà nói, rốt cục cũng không vẻn vẹn chỉ là phương diện cuộc sống, nếu bản thân mình muốn tiến thêm một bước với việc phân tích tấm tạp phiến thần bí nọ, không có số lượng lớn tiền bạc chống đỡ đúng là hoàn toàn không có khả năng. Một tấm {Thoát Vĩ Toa} tạp đã ‘thịt’ của hắn hơn hai trăm vạn rồi, thật sự không hổ danh là đốt tiền.

Trên mặt Trần Mộ không khỏi lộ ra vài phần khó khăn.

Bạch Chiết Uyên thấy thế, lòng thầm giật mình, lập tức nói: “Trần tiên sinh có vấn đề gì, chúng tôi nếu có thể sẽ lập tức giải quyết, còn nếu tạm thời không giải quyết được, chúng tôi cũng sẽ cố gắng hết sức nghĩ biện pháp giải quyết”.

Suy nghĩ một chút, Trần Mộ đành phải bất đắc dĩ nói: “Gần đây chỉ sợ không được, ta còn có sự tình khác”.

“Vậy Trần tiên sinh đại khái cần thời gian bao lâu để xử lí việc này đây?”, Bạch Chiết Uyên ung dung hỏi. Từ trong lời nói của Trần Mộ, Bạch Chiết Uyên biết đối phương thật sự có việc, chứ không phải muốn đưa đẩy từ chối.

“Bây giờ còn không biết”, Trần Mộ lắc đầu: “Đại khái cần khoảng nửa năm”.

Bạch Chiết Uyên trên mặt nụ cười không giảm chút nào: “Không sao cả, không có vấn đề gì, Trần tiên sinh chắc sẽ thường xuyên tới đây, chỉ cần chuyện tình của Trần tiên sinh xử lí xong, có thể tùy thời tìm ta”. Nói xong hắn móc ra một tấm danh phiến màu trắng, đưa cho Trần Mộ.

Trần Mộ tiếp nhận tấm danh phiến, cẩn thận bỏ vào túi tiền. Trong mắt hắn đây chính là phiếu cơm sau này.

Nhìn Trần Mộ cầm theo vali giữ lạnh rời khỏi câu lạc bộ, Bạch Chiết Uyên vẫn còn nhìn theo thật lâu sau.

“Hội trưởng, hắn thật sự có khả năng đảm nhận chức giám đốc kỹ thuật à?”, Lam Phong ấp úng hỏi, nàng có cảm giác hội trưởng nhanh chóng quyết định chọn người vào vị trí giám đốc kỹ thuật như vậy dường như có chút tuỳ tiện.

“Ừ, hắn có năng lực này”, giọng nói của Bạch Chiết Uyên tuy nhẹ nhưng lại vô cùng chắc chắn. Nói xong hướng Lam Phong nói: “Ngươi bình thường phải liên lạc nhiều với hắn, nếu hắn muốn tài liệu gì, hãy tạo điều kiện thuận lợi cho hắn. Nhân tài như vậy, nhất định không thể buông tha”. Nói lời cuối cùng xong, mặc dù giọng của hội trưởng vẫn ôn hòa, nhưng Lam Phong lại nghe ra một mùi vị nghiêm khắc.

“Rõ!”, Lam Phong vội vàng đáp lại.

« Ngươi công tác trong khoảng thời gian này tốt lắm, tập đoàn sẽ không bạc đãi với người cống hiến cho tập đoàn đâu. Từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ làm trợ lý cho Vương Hạo”. Thanh âm Bạch Chiết Uyên chậm dần nhưng uy nghiêm vẫn không giảm chút nào.

“Cám ơn hội trưởng đã cất nhắc!”. Trong lòng Lam Phong lập tức mừng như nở hoa, Vương Hạo bây giờ là cấp trên của nàng.

“Tốt, tốt lắm”, Bạch Chiết Uyên hướng về phía Lam Phong gật gật đầu, nhìn thoáng qua đám người còn đang vây quanh trước màn hình lớn, rồi xoay người rời khỏi câu lạc bộ.

o0o

Mặc dù có thể bắt đầu chế tạo tạp phiến {Thoát Vĩ Toa}, nhưng Trần Mộ cũng không có lập tức động thủ mà suy nghĩ đi suy nghĩ lại. Hắn suy nghĩ không vẻn vẹn chỉ dừng ở trên các bước chế tạp, mà còn cân nhắc nguyên lý tiến hành đối với kết cấu của nó. Với trình độ của hắn bây giờ, muốn hoàn toàn biết rõ nguyên lý của tấm {Thoát Vĩ Toa}, thật sự không đủ, nhưng Trần Mộ vẫn như cũ kiên trì muốn tìm hiểu.

Nhìn qua giống như là làm việc tốn công vô dụng, nhưng Trần Mộ cũng không cho là vậy. Hắn cho rằng việc này không những đề cao xác xuất thành công chế tạp, mà còn học được nhiều tri thức, một công đôi việc. Hắn cho rằng nguyên lý mới là căn bản nhất.

Tìm hiểu suốt hai tuần, tất cả nội dung hắn đều đã thuộc như cháo, Trần Mộ mới quyết định bắt đầu động thủ.

Đầu tiên là phối chế tạp mặc, đây là một bước tương đối mấu chốt. Tài liệu hơn hai trăm vạn được chế tác ra thành ba loại tạp mặc bất đồng, chúng có công hiệu không giống nhau.

Trong chế tạp, nếu bên trong một tấm tạp phiến cần đến càng nhiều loại tạp mặc, thì độ khó khăn khi chế tạo ra nó tăng gấp vài lần. Tính chất tạp mặc trong đó ảnh hưởng lẫn nhau, tạp mặc khác nhau thì thời gian làm lạnh khác nhau, và tạp mặt không giống nhau nếu cùng tiếp xúc sẽ sinh ra biến hóa…

Hàng loạt các nhân tố này đều ảnh hưởng đến hiệu quả cuối cùng của tấm tạp phiến.

Lúc trước Trần Mộ chưa bao giờ chế tạo qua tạp phiến sử dụng hai loại tạp mặc, càng không nói đến việc sử dụng đồng thời ba loại tạp mặc. Những thứ bên trong tấm tạp phiến thần bí đó quả nhiên có mùi cổ quái. Nói chung tạp phiến cấp ba nhiều nhất phải dùng đến hai loại tạp mặc, còn dùng đến ba loại tạp mặc thì đều là tạp phiến cấp bốn, cấp năm.

Bất quá bây giờ đây không phải vấn đề hắn phải cân nhắc. Hắn bây giờ phải làm là chế tạo ra tấm tạp phiến {Thoát Vĩ Toa}.

Công tác chuẩn bị đầy đủ, đầu óc tỉnh táo, hai tay chuẩn xác thành thục, những việc này là điều kiện cần thiết cho chế tạp sư.

Ngay cả khi chế tạo tạp ảnh, Trần Mộ làm công tác chuẩn bị cũng cẩn thận, tỉ mỉ đến mức làm người khác cảm thấy phẫn nộ, như vậy càng không cần phải nói đến tấm tạp phiến này.

Tất cả tài liệu đều được tiến hành xử lí bước đầu và có khối lượng chuẩn xác. Trước mặt Trần Mộ là ba đống bột phấn màu sắc khác nhau. Hắn đầu tiên đem đống bột phấn màu xanh đen đổ vào trong bình, thêm vào chất “dịch Al Fez” màu lam, trong phút chốc trong bình đã toàn là dung dịch màu xanh biếc, lấy mắt thường cũng có thể nhận ra sự thay đổi nhanh chóng. Năm giây sau, bên trong bình hiện ra một loại dung dịch trong suốt màu vàng kim hơi dinh dính.

Trần Mộ lập tức đặt cái bình vào lò nung. Đây là một loại dụng cụ chuyên dụng của chế tạp sư – lò nung. Bên trong, bộ gia nhiệt tạp phóng thích nhiệt lượng được tập trung trong một khu vực cố định, nhiệt lượng phân bố cực kì đều trong khu vực này.

Mười hai giây, chất lỏng màu vàng kim nhanh chóng đen lại, phát ra một loại ánh sáng màu cam tươi đẹp.

Trong tay Trần Mộ sớm đã chuẩn bị tốt một cây bút nhọn, cho bút nhọn vào bên trong bình để nó hút đủ tạp mặc. Trong cả quá trình, cái bình cũng không rời khỏi lò nung.

Nửa tiếng sau, Trần Mộ mới đem cây bút từ trong tạp mặc ra, trước mặt hắn sớm đã chuẩn bị một tấm tạp phiến trắng.

Trần Mộ không chút do dự đặt bút xuống, trong nháy mắt ngòi bút tiếp xúc với chỗ trống trên mặt tạp phiến, tạp mặc màu cam tươi sáng liền biến thành màu vàng lợt. Một đường nét màu vàng lợt mượt mà trôi chảy theo ngòi bút uốn lượn xuống, trong lúc đó cảm giác của Trần Mộ chặt chẽ bám lấy bề mặt tạp phiến cùng tạp mặc, bề mặt màu trắng của tạp phiến đã bị đường nét màu vàng lợt chồng lên thành màu vàng.

Từng động tác của Trần Mộ đều vô cùng chuẩn xác, ánh mắt hắn cực kì chăm chú.

Hai giờ sau, tấm tạp phiến {Thoát Vĩ Toa} rốt cuộc cũng hoàn thành.

Trong nháy mắt khi tấm tạp phiến {Thoát vĩ toa} hoàn thành, trên mặt tạp phiến phát ra ánh sáng màu vàng chợt lóe lên rồi tắt giống như hít thở bình thường. Lặp đi lặp như thế ba lần, cuối cùng ánh sáng mới tan hết.

Một tấm tạp phiến trên mặt hiện đầy cấu văn phức tạp màu vàng lợt lẳng lặng nằm ở trên bàn. Nếu nhìn kĩ có thể phát hiện bên dưới ánh sáng màu vàng tối trên tạp phiến có hai đường nét màu tro bạc và màu nâu nhạt tạo thành cấu văn rất nhỏ, chằng chịt phân bố trên toàn bề mặt tạp phiến.

{Thoát Vĩ Toa} tạp cuối cùng cũng đã chế tạo thành công.